[REVIEW] Vùng Đất Câm Lặng - Đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên nhưng rùng rợn đến sởn cả gai ốc

Phim Kinh Dị · Đánh giá phim · Gunn ·

Đây tiếp tục là bộ phim không-xem-phí-cả-thanh-xuân mà Moveek muốn giới thiệu đến các bạn.

Sau khi phim câm thoái trào, lâu lắm rồi khán giả mới được thưởng thức một bộ phim ít tiếng động nhưng lại hấp dẫn đến vậy.

Nhắc đến phim kinh dị, khán giả thường sẽ nghĩ đến hình ảnh ghê rợn, âm thanh lớn và bất ngờ khiến người xem giật nảy mình. Nhưng ở Vùng Đất Câm Lặng thì khác, ngoài việc rất nhiều lần khán giả sẽ bị “hết hồn” bởi những màn nhảy ra bất ngờ, phim còn khiến người xem sợ hãi bấu chặt vào thành ghế ở những trường đoạn tĩnh lặng của nhân vật, đúng theo tiêu chí “đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên”.

Mở đầu bằng không khí u ám, tĩnh mịch, tuy màu sắc phim không tối nhưng Vùng Đất Câm Lặng đã khéo léo giới thiệu với người xem một thế giới hậu tận thế, nơi con người đang phải vật lộn từng ngày để sinh tồn. Tiếp theo đó, phim lôi cuốn khán giả bằng biến cố lớn xảy ra, để từ đó nó ảnh hưởng và kéo dài xuyên suốt cả bộ phim. Với thời lượng chỉ 1 tiếng 30 phút, phim đã cho thấy con người chỉ có thể tồn tại theo tiêu chí “Đi thật nhẹ, nói thật khẽ” và cuối cùng là “cười duyên” đúng nghĩa vì cả bộ phim đáng sợ, chỉ có cuối phim người ta mới cười một cái thở phào nhẹ nhõm thì hết phim.

Nếu nói về nội dung thì Vùng Đất Câm Lặng là một bộ phim rất lạ và dị. Lạ vì phim đi theo hướng xây dựng một bộ phim kinh dị nhưng càng ít tiếng động càng tốt, dị vì phim theo hướng đó nhưng lại thành công và tạo ra một sự sáng tạo mới mẻ, nổi bật. Nếu nói trước đây chưa từng có bộ phim nào sử dụng thủ pháp tĩnh lặng để gây sợ hãi là chưa đúng lắm, vì Don’t Breathe (2016) đã từng làm điều này nhưng Vùng Đất Câm Lặng lại là một phiên bản tinh túy và được nâng cấp mạnh mẽ hơn. Cốt truyện phim tuy đơn giản, dễ đoán và nếu để ý kĩ sẽ đoán được diễn biến tiếp theo, nhưng cái chính là phim quá lôi cuốn, khiến khán giả chỉ có nín thở theo dõi từng phân cảnh. Quan trọng hơn hết, các chi tiết lớn để dẫn đến nút thắt của bộ phim đều được sắp xếp rất hợp lí, tuy đoạn sau mọi thứ diễn ra rất nhanh, dồn dập nhưng không hề làm khán giả cảm thấy hời hợt, qua loa mà ngược lại đáp ứng đúng nhu cầu muốn được sợ hãi của họ.

Yếu tố sợ hãi trong phim đến từ khá nhiều nguồn, từ hình ảnh hù dọa, âm thanh sởn gai ốc, nhạc phim rùng rợn, thậm chí khi phim không hề có tiếng động nào mới là lúc mà người xem chỉ biết “gồng cứng người” đón chờ tình tiết xảy ra tiếp theo. Tuy nhiên, phải nói rằng phim rất lạm dụng yếu tố “jump scare” khi nửa đầu phim hình ảnh đều đều chỉ hơi rợn người, nửa sau thì lại ào ra liên tục, nhấn mạnh là “liên tục” không để cho khán giả thở nếu như chăm chú xem. Và điểm đặc biệt nhất phải kể đến của Vùng Đất Câm Lặng đó là cái cách tạo ra không khí tĩnh mịch, im ắng đến đáng sợ, yếu tố cần thiết mà mỗi bộ phim kinh dị nên có. Nói rằng cả bộ phim có ít tiếng động thì chưa đúng lắm vì chỉ ít tiếng động do nhân vật gây ra và nhạc phim vẫn còn lồng vào, nhưng những phân cảnh im lặng của phim phải gọi đáng đồng tiền bát gạo. Nếu không thử một lần trong đời xem phim này, bạn sẽ không thể biết được phim thú vị đến mức nào đâu.

Tạo hình quái vật là một điểm sáng không thể không nhắc đến của bộ phim. Ban đầu, phim chỉ để người xem loáng thoáng thấy được hình dáng của con quái vật, càng về sau khi thấy được ngày một rõ nét hơn thì sự sợ hãi cũng dần tăng lên mà không hề giảm đi. Nếu nhìn lướt qua thì quái vật trong Vùng Đất Câm Lặng khá giống với nhiều bộ phim, nhưng phần đầu của nó rõ ràng có được sự đầu tư chăm chút về tạo hình để trông vừa ấn tượng và vừa đủ khiếp sợ. Âm thanh của con quái vật cũng được làm rất kĩ, mỗi lần nó xuất hiện, dù thấy được hay không thấy được vẫn khiến người xem giật bắn mình với tốc độ và âm thanh lớn, áp đảo đầy kinh hãi. Tuy nhiên, rất đáng tiếc là phim vẫn chưa lý giải cụ thể vì sao chúng xuất hiện và cách để hạ gục chúng, có thể đây sẽ là những câu hỏi được giải đáp trong hồi 2 của phim.

Tuy là phim có kinh phí thấp nhưng dàn diễn viên mà Vùng Đất Câm Lặng có được lại cực kì tài năng. Chỉ tính riêng nữ diễn viên Emily Blunt đã cho thấy bộ phim vô cùng đáng xem, tất cả vì diễn xuất chân thực của cô, từng cái miếm môi, cắn chặt răng nén đau đến gương mặt chỉ nhìn vào đã đủ cảm nhận được sự sợ hãi của nhân vật tất cả đều trông như chính Emily là người đang phải chịu đựng chứ không phải nhân vật. Song song đó là nam diễn John Krasinski, người thể hiện hoàn hảo vai người cha thương con, mạnh mẽ và bất chấp để bảo vệ các con của mình. Có nhiều phân cảnh, khi nhìn vào từng đường nét trên gương mặt John Krasinski, người xem thấy toát lên được trong đó là tình yêu thương vợ con vô bờ bến. Đặc biệt, phim còn có sự tham gia của cô bé diễn viên Millicent Simmonds, tuy có khiếm khuyết cơ thể nhưng những gì mà cô bé thể hiện được là rất xuất sắc cho một diễn viên nhí lần đầu diễn xuất.

Nhìn chung, Vùng Đất Câm Lặng là một lựa chọn sáng giá để giải trí trong dịp cuối tuần. Tuy còn một vài lỗ hổng trong kịch bản nhưng motif “Đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên” tạo ra không khí tĩnh lặng đáng sợ là một điều đáng để trải nghiệm. Đây tiếp tục là bộ phim không-xem-phí-cả-thanh-xuân mà Moveek muốn giới thiệu đến các bạn.