[REVIEW] The Queen's Gambit - Diễn xuất tốt, hình ảnh đẹp, tiếp cận thông minh

Đánh giá phim · Maii ·

Anya Taylor-Joy đã toả sáng khi vào vai một thiên tài cờ vua có vấn đề trong miniseries The Queen's Gambit của Netflix.

Ánh mắt của Anya Taylor-Joy đã in đậm dấu ấn trong lòng người xem với series giới hạn mới của Netflix là The Queen's Gambit.

Bộ phim này chính là ví dụ hướng dẫn cách làm thế nào để các nhà làm phim truyền tải sự kịch tính trong khi các nhân vật đơn giản ngồi trước một bàn cờ và đấu trí với nhau. Với một Taylor-Joy đang ngồi trầm ngâm, The Queen's Gambit đã lần lượt đi những bước đi đúng đắn của mình trên màn ảnh. Ngay cả trong những cảnh mà nhân vật phải giữ một gương mặt lạnh như tiền, đôi mắt to của cô đã bắt được hết niềm vui, sự tuyệt vọng, ánh lên sự thông minh hay cho thấy sự hoang mang rất ngây thơ.

 

Diễn xuất đầy mạnh mẽ, xứng đáng với nhiều đề cử giải thưởng của Taylor-Joy chính là yếu tố chủ chốt quyết định thành công của The Queen's Gambit. Nhưng đấy không phải là thứ duy nhất đáng xem trong 7 tập phim. Với nhịp điệu ổn định, The Queen's Gambit thành công vì những đặc điểm tương tự như The Crown của Netflix: Thông minh, tuyệt đẹp, thích hợp cho những khán giả tò mò, muốn một điều gì đó mới mẻ, dù cả bộ phim chủ yếu được xây dựng quen thuộc với thể loại gia đình. Việc xem phim trở nên rất hứng thú.

Frank viết và đạo diễn toàn bộ The Queen's Gambit, mở đầu bằng bối cảnh thập niên 1960, nhanh chóng giới thiệu quá khứ của nhân vật chính Beth. Isla Johnston thủ vai Beth khi còn nhỏ, được đưa đến cô nhi viện sau khi mẹ cô, thần đồng toán học bị bệnh tâm thần và tự vẫn. Ở cô nhi viện, Beth biết đến cờ vua, sau này trở thành thế giới mà cô làm nữ hoàng.

Phim tua nhanh đến vài năm sau với Taylor-Joy xuất hiện trong vai chính. Beth lúc này được một cặp đôi sống ở vùng ngoại ô nhận nuôi (Marielle Heller trong vai Alma lên hình là chủ yếu) và khám phá ra rằng, cờ vua chính là công cụ mang đến tiền tài và lối thoát - nhưng chỉ khi cô có thể tiến vào một thế giới mà phụ nữ hoặc là bị coi thường, hoặc là bị đẩy ra ngoài. Với Alma đồng hành bên cạnh, Beth bắt đầu hành trình trở nên nổi tiếng trong giới cờ vua, đồng thời chống chọi lại những cơn nghiện đã khiến mẹ cô tìm đến cái chết.

Với một bối cảnh đa phần là nam giới - chủ đề mà Frank từng khai thác trong bộ phim đầu tiên mà Frank từ hợp tác với Netflix là Godless, Beth đã gặp gỡ những quý ông mà họ nghĩ rằng họ có thể đánh bại cô, chỉ bảo cô hoặc yêu cô. Frank chưa bao giờ để The Queen’s Gambit đi quá xa khỏi câu chuyện của Beth, những người đàn ông này càng lúc càng trở nên quan trọng như anh chàng ở Kentucky Harry Beltik (Harry Melling), ngôi sao chơi cờ đẹp mã Benny (Thomas Brodie-Sanger) và Marcin Dorocinski trong vai một bậc thầy nghiêm khắc người Nga. 

Nếu bạn thấy The Queen’s Gambit nghe như một câu chuyện thể thao về một ngôi sao yếu thế đấu lại những đối thủ hằn học, với những đoạn cắt cảnh luyện tập và cuộc chiến chống lại những con quỷ trong tâm thì chính xác, nó là một bộ phim như vậy đấy. Series dựa trên cuốn tiểu thuyết cùng tên của Walter Tevis, cũng là tác giả với của tác phẩm khác cũng quen thuộc không kém là The Hustler; The Queen's Gambit là một trong những câu chuyện nói về một thiên tài, có trực giác xuất sắc đến hoàn hảo, và phải nhận ra được đối thủ lớn nhất của mình là chính bản thân họ.

Với định dạng của một bộ phim truyện dài 2 tiếng, The Queen's Gambit đi theo hướng chuẩn, nhưng cách tiếp cận thận trọng và khéo léo của Frank đã giúp từng giây, từng phút của thể loại này thăng hoa. Phim đầy đủ những nốt trầm bổng với những cuộc cạnh tranh khốc liệt, đồng thời xen vào giữa là hình ảnh Beth, người phụ nữ đi tìm tự do giữa những năm thập niên 60 đầy những thay đổi bất ngờ.

Cờ vua chính là “xương sống" của The Queen’s Gambit và tôi không chắc rằng có đạo diễn nào khác từng tìm được thật nhiều cách để thể hiện những màn hành động kịch tính từ hình ảnh 2 người ngồi nhìn trân trân vào một bàn cờ trắng đen 64 ô hay chưa. 

Với một đội ngũ làm việc rất ăn ý và hài hoà là biên tập Michelle Tesoro, quay phim Steven Meizler và phần nhạc nền mạnh mẽ đến từ nhà soạn nhạc Carlos Rafael Rivera, Frank có khả tiếp cận mỗi trận đấu theo nhiều cách khác nhau, thỉnh thoảng lùi lại và quan sát, lúc thì cận cảnh, thân mật, khi thì chọn cách chia khung hình tao nhã.

 

Biết chút ít về cờ vua vẫn là tốt nhất, dù Frank không phải lúc nào cũng muốn bạn dõi theo bàn cờ, chỉ để cuối cùng nhìn thấy các thiên tài đang suy nghĩ như thế nào. Không cần giải thích quá nhiều, bộ phim tin rằng khán giả cũng thông minh như nhân vật và có khả năng hiểu thấu được những gì nó muốn thể hiện. 

Không có giây phút nào trong The Queen's Gambit khiến người ta cảm thấy  lộn xộn, thừa thãi vì Meizler đã lấp đầy những khung hình bằng các chi tiết mang tính thời đại. Thiết kế sản xuất của Uli Hanisch đã dễ dàng khắc hoạ được sự nhếch nhác của vùng ngoại ô, đồng thời là sự giàu có càng lúc càng tăng lên của Beth, dù bối cảnh là một cô nhi viện ở Kentucky, một tầng hầm trong khu chung cư ở New York City hay khách sạn sang trọng bậc nhất ở Moscow vào năm 1967. Trang phục của Gabriele Binder rất quan trọng nhằm thể hiện được sự trưởng thành về thể chất của Beth.

Taylor-Joy linh hoạt đến đáng ngạc nhiên khi có thể khắc hoạ một nhân vật với nhiều bộ mặt bằng cách hiếm khi nào thể hiện mình đồng nhất qua tất cả các cảnh. Cô thể hiện rất tuyệt khi đóng chung với Heller, người tạm nghỉ sự nghiệp đạo diễn/biên kịch rất thành công (A Beautiful Day in the Neighborhood, Can You Ever Forgive Me?) để thể hiện một người phụ nữ với ước mơ bị dập tắt vì sinh không hợp thời. 

Nếu những người đàn ông trong phim này trông có vẻ ngốc nghếch hoặc tự mãn, thì đấy là hình ảnh phản chiếu cho thấy họ hợp hay không hợp với cuộc sống của Beth. Melling và đặc biệt là Brodie-Sanger, mang đến sự thú vị kỳ lạ.

Đương nhiên, phim không phải là không có khiếm khuyết. Một số nhân vật nhất định như người thầy đời đầu của Beth là Jolene (Moses Ingram), thực sự cần nhiều thời gian lên hình hơn, và phim chưa thực sự nhấn mạnh và đi sâu vào sức khoẻ tâm thần của Beth.

Tương tự như Godless, The Queen's Gambit đầy những khoảnh khắc tuyệt vời, nhưng lại mang đến cảm giác là một bộ phim truyện bị kéo mỏng ra thành 7 tập. Dù bộ phim kể một câu chuyện với mở đầu và kết thúc hoàn chỉnh, The Queen's Gambit là một thế giới mà tôi muốn dành nhiều thời gian hơn để tìm hiểu. Tôi không cần một season 2, nhưng nếu Frank muốn, sau bộ phim làm mẫu này, thì Heller hay Amy Seimetz có thể đem đến một câu chuyện với các yếu tố mới chưa được khai thác.

Nguồn: Hollywood Reporter