81 %

Ad Astra nhận được 16 lượt đánh giá được xác thực với số điểm trung bình 7.50.

Community (12)

mily

Mi Ly

Phóng viên (Tuổi Trẻ)

Ad Astra xây dựng tâm lý nhân vật công phu và đắt giá đến mức khán giả hiểu rõ rằng cha và con Roy sẽ không thể đi chung một con đường. Họ đều là phi hành gia, vô cùng tài năng trong nghề nghiệp, sẵn sàng đi khắp dải Ngân hà vì mục đích của mình, nhưng mỗi người tìm kiếm một điều khác nhau.

Daoboitu

Đào Bội Tú

Phê bình phim tự do

Phim thuộc thể loại sci-fi (khoa học viễn tưởng) như là một content nữa PR cho ngành công nghiệp hàng không vũ trụ.
Mỗi năm Hollywood đều sản xuất ít nhất 1-2 cái content theo chủ đề du hành không gian kiểu vậy. Và lần này chúng ta tiếp tục thấy một tương lai bay lượn dễ dàng trong Hệ Mặt Trời với tàu con thoi là tương lai rất gần rồi.
Về nội dung dẫn dắt mạch phim dĩ nhiên là tiếp tục thể hiện sự cô đơn của con người khi theo đuổi một mục tiêu bắt buộc phải hi sinh cuộc sống đời thường, bỏ lại cả người thân, nhưng đồng thời khi bay ra bao la vũ trụ thì sẽ khao khát trở về với những yêu thương giản đơn dưới mặt đất quê mình. Motif này không lạ. Tuy nhiên với cá nhân mình, câu chuyện của nhân vật chính do anh Brad Pitt thủ vai thực sự rất ý nghĩa và vì thế mình bị lôi cuốn theo.
Hôm nay cả phòng chiếu cũng toàn khán giả rất lịch sự và bị lôi cuốn như mình hay sao đó nên ngồi rất yên ắng, như thể chìm đắm vào bộ phim "xâu đíp" này.

tinlethanhnhan 8

Quả thật năm nay khá bội thu phim hay. Ad Astra xứng đáng là một trong những phim ấn tượng nhất năm nay.

Kịch bản phim rất thông minh khi liên tục đánh lừa dẫn người xem đi hết nghi ngờ này đến tưởng tượng nọ. Ban đầu cứ ngỡ rằng phim sẽ kể về hành trình chinh phục vũ trụ của 1 người hùng phi hành gia. Tiếp đó lại hồi hộp theo dõi nhiệm vụ bí mật giải cứu nhân loại... Nhưng, cuối cùng lại hóa ra là quá trình đi tìm lời giải cho sự cô độc, xa cách và ẩn ức tình cảm sâu kín của nam chính.

Phim rất đẹp, vừa ngồn ngộn vẻ siêu thực nhưng vẫn không kém phần thực tế bẽ bàng. Sự tổn thương đè nén dần dần hủy nội tâm của con người được khắc họa rất hay.

Diễn xuất của Brad Pitt thực sự mang rất nhiều màu sắc cá nhân không lẫn vào đâu được. Khoảnh khắc anh rơi nước mắt khi nghe chính cha mình nói rằng ông biết mình bỏ lại gia đình nhưng hơn 30 năm qua ông không nhớ gì đến họ thật sự quá ám ảnh.

Nếu để cái kết mập mờ cho Roy không rõ là đã về trái đất gặp lại người vợ mình yêu hay tất cả chỉ là ảo giác do tình trạng không trọng lực lẫn cô độc quá lâu trên phi thuyền thì sẽ hay hơn.
tuanvan

Thoi

Phóng viên (SGGP)

Một bộ phim về không gian, trên hành trình đi tìm kiếm những hành tinh mới của nhân loại nhưng điều thấm thía nhất đó chính là hành trình đi từ những thứ sâu thẳm nhất của bản thân một con người, tự khám phá và tìm lối đi cho chính mình. Thích cái sự cô đơn của nhân vật chính với những giằng xé nội tâm và anh đã đi đến tận cùng của sự cô đơn ấy để mở được cánh cửa mình cần mở, quay về nơi gia đình - chốn nương náu bình yên nhất cho mỗi con người.

kkpham 9

Vũ trụ bao la. Con người nhỏ bé. Và cô đơn. Một bộ phim miêu tả sự cô đơn và nỗi buồn đến tuyệt vọng.

140862120239235 8

Một bài học hay về sự trưởng thành!!!

Arisu 9

Một bộ phim tâm lí tuyệt vời dưới lốt phim du hành vũ trụ. Câu chuyện khám phá không gian nghe có vẻ vĩ đại thực chất chỉ là cái nền để kể câu chuyện về sự cô đơn của con người cùng những khó khăn trong việc gắn bó và yêu thương nhau. Cả bộ phim tạo một không khí rất trầm lắng, khai thác rất sâu nội tâm của nhân vật chính Roy, nếu không kiên nhẫn thì có thể sẽ thấy buồn ngủ, nhưng nếu đã bị cuốn vào câu chuyện nội tâm của Roy thì sẽ thấy hết sự tinh tế và sâu lắng của phim. Diễn xuất của Brad Pitt xuất sắc không có gì để bàn. Các cảnh du hành trong vũ trụ cũng rất đẹp nữa.
hoangcuong77

Hoàng Cương

Writer tự do

Thêm lần nữa trong năm nay Brad Pitt xuất hiện trong một bộ phim vừa dài vừa lửng lơ và không dành cho người thiếu kiên nhẫn. Phim đẹp, buồn và vô vọng như khoảng không gian xa thẳm trên kia, như nỗ lực “kết nối” của nhân loại với các dạng trí tuệ cao cấp ngoài hành tinh và như giọng nói của thiếu tá Roy McBride trong các bài kiểm tra tâm lý. Nhưng giọng nói đó vẫn có sức hút mãnh liệt lắm, ấm áp mà vẫn gai góc, từng trải. Phụ nữ chết lăn quay trước khi kịp hứng thêm một cú sốc nữa từ cái nhếch môi khinh bạc và cặp mắt ngấn lệ.

Có đọc đôi bài viết về phim này, thấy nhấn mạnh đến tình phụ tử. Mình thì không nghĩ như vậy. Chẳng có bố con gì ở đây hết. Thậm chí James Gray còn đánh lạc hướng người xem bằng việc tạo ra nghi án như của Darth Vader và Luke Skywalker. Bất kỳ người bình thường nào cũng đều cư xử với Clifford McBride theo cách Roy McBride đã làm mà không cần đến quan hệ máu mủ ruột thịt. Đây là một cái cớ để mọi chuyện trong phim diễn ra, nhưng nó không đủ mạnh, và cũng không cần thiết.

Còn từ góc nhìn của mình, James Gray muốn nói nhiều hơn về dũng cảm và hèn nhát, thông qua sự buông bỏ. Để theo đuổi lý tưởng hoài bão người ta sẵn sàng buông bỏ thâm tình cốt nhục. Như thế có phải dũng cảm không? Khi hoài bão đã trở thành ảo tưởng, người ta lại không dám buông bỏ để đối diện với thực tại, thậm chí sẵn sàng tìm đến cái chết để bảo toàn “tiết tháo”. Có nên coi như thế là hèn nhát không, hay ngược lại, là dũng cảm? Trong phim, khái niệm “escape” được sử dụng để diễn giải một hành động vĩ đại, vậy thì, đâu là đúng, đâu là sai?

Ad Astra cực tĩnh, hiển nhiên có những khuôn hình và chi tiết tôn vinh 2001: A Space Odyssey. Tôn vinh trắng trợn luôn. Hiển nhiên nó cũng gợi nhớ rất nhiều đến Solaris hay Moon, những bộ phim kinh điển nói về sự cô đơn ở một nơi chốn xa xôi. Vì sao chúng ta khát khao được kết nối? Chẳng phải vì chúng ta cô đơn đó sao. Dưới trái đất hay trong vũ trụ bao la, chúng ta luôn là những thực thể cô đơn, theo một dạng thức nào đó tùy vào hoàn cảnh mỗi cá nhân.

Ad Astra có những cảnh quay đủ để liên tưởng đến First Man. Dĩ nhiên phim cũng chậm rãi và khó xem như vậy. Với riêng mình, hai phim đều hấp dẫn như nhau, không thể chọn ra hơn kém. Rất thích phần âm nhạc theo kiểu chill pha trộn với new age, nghe vừa thư giãn vừa ngột ngạt vì nó đúng là gợi lên cảm giác lạc lõng một cách u mê.

Điều đáng tiếc nhất trong phim này là cặp môi của Liv Tyler. Với mình, cô mãi mãi là thiếu nữ xinh tươi trong MV Crazy của Aerosmith, bên cạnh Alicia Silverstone. Vai của cô quá nhỏ bé bên cạnh Brad Pitt. Hiển nhiên, đây là màn độc diễn của người chưa từng đóng bất kỳ một bộ phim bình thường nào. Ở Hollywood hiện nay, chỉ có bốn anh nam mình thực sự vui thích khi được thấy họ trên màn ảnh mà thôi, bất kể phim gì cũng được. Đó là Keanu Reeves "ANH TÔI", Brad Pitt, Benedict Cumberbatch và Ryan Gosling.

Phim này ai yêu sci-fi nhất định phải xem. Còn lại thì tùy, mình không khuyên ra rạp đâu à.

kimoanh129 8

Hùng vĩ, tráng lệ và cô đơn. Một bộ phim thực sự chạm đến trái tim mình.

Ivy_Trat 9

Mặc cho nhịp phim chậm rãi, Ad Astra là bộ phim tuyệt vời với phần hình ảnh chân thật đến choáng ngợp và nội dung đầy ý nghĩa sâu sắc. Diễn xuất tuyệt vời của Brad Pitt là một điểm nhấn ấn tượng của phim. Dù là bộ phim có tính ẩn dụ, đến cuối cùng, người xem vẫn hiểu được thông điệp đầy tính nhân văn về cuộc sống.
Xem thêm
Loading...

End of content

No more pages to load