[REVIEW] The King (Netflix) - Một cú "troll" ngoạn mục!

Đánh giá phim · Ivy_Trat ·

The King (Netflix) mô tả quá trình lên ngôi và trận chiến làm nên tên tuổi của một trong những nhà quân chủ lỗi lạc của nước Anh.

Hoàng tử Hal (Timothee Chalamet), trưởng tử của vua Henry IV, do bất đồng ý kiến với cha mình, quyết định từ bỏ vương quyền. Cho đến khi vua cha bệnh nặng, người thừa kế được chỉ định – người em Thomas – không may chết trận, Hal phải quay lại đảm đương ngai vàng. Thứ chờ đợi vị vua trẻ là một nước Anh mệt mỏi và khánh kiệt do nội chiến kéo dài, hội đồng tham vấn luôn nung nấu ý định riêng và tham vọng dang dở của vua cha. Bên kia biên giới, người láng giềng Pháp hùng mạnh giờ là thế lực đe dọa Anh Quốc.

Nguồn: IMDb
Nguồn: IMDb

Đầu tiên, The King gây ấn tượng cho người xem về sự chân thật trong dựng cảnh và lối quay phim. Đạo diễn David Michôd (David Michod) chọn cho phim những gam màu tối và lạnh để có thể lột tả hoàn toàn bầu không khí cổ xưa của nước Anh trong thế kỷ 15. Vì vậy mà phim có những phân cảnh khá tối. Ánh sáng của chúng hoàn toàn là do ánh nến, ánh lửa, hoặc là ánh sáng tự nhiên hắt vào (nếu các phân cảnh diễn ra vào ban ngày). Trong những lúc như thế này, bộ phim như biến thành một bức tranh nét nổi. Người xem vẫn nhìn thấy hành động và biểu cảm của nhân vật, nhưng hầu hết là hình dáng hoặc các chi tiết được quay cận cảnh. Các cảnh quay như thế có thể làm người xem mỏi mắt, nhưng thật may là chúng không chiếm nhiều thời lượng của phim. Bên cạnh đó, 3 hồi mở-cao trào-kết thúc của phim đều làm tốt, mạch lạc, và có sự thống nhất. Các chi tiết trong phim được chú trọng kĩ lưỡng. Ngay cả tạo hình nhân vật, nhất là vua Henry V, cũng trung thành với lịch sử.

Về tổng thể, The King là một tác phẩm điện ảnh khá thú vị. Mặc dù phim được xây dựng dựa trên những vở kịch của Shakespeare, tinh thần Shakespeare lại không hiện diện rõ ở đây. Câu chuyện trong phim vừa khác lịch sử vừa khác cả kịch. The King chỉ "tái chế" phần nào tính chính kịch của nguyên tác và pha trộn vào nó thêm những chi tiết mang âm hưởng anh hùng nhiều hơn. Nhưng không có nghĩa là Shakespeare không hoàn toàn hiện diện trong phim. Còn về phương diện chiến tranh, phim rõ ràng bị ảnh hưởng khá nhiều từ trận chiến Battle of The Bastards trong Game of Thrones. Tuy nhiên, điều hay nhất ở dự án này là đạo diễn kiêm biên kịch Michod và đồng biên kịch Joel Edgerton đã biến toàn bộ The King thành một cú "troll" ngoạn mục.

Nguồn: IMDb
Nguồn: IMDb

Cả hai đã hợp tác để biến những nhân vật tưởng chừng như rất quan trọng lại không hề có vai trò biến chuyển thế cục như dự đoán ban đầu. Ngược lại, những nhân vật được coi là phụ lại nắm giữ những chi tiết không ngờ phục vụ cho việc tháo gỡ những nút thắt cho phim, những nút thắt mà khán giả có khi còn không nhận ra được sự hiện diện của chúng. Nhưng cũng nhờ vào những chi tiết ấy mà chúng ta mới thấy được dấu ấn Shakespeare, đơn cử như sự phản bội, được thêu dệt vào phim.

Sức nặng tâm lý của bộ phim hoàn toàn nằm trên vai nam diễn viên Timothee Chalamet và nhân vật Henry V.

Vị vua Henry V được xây dựng ở The King là người đĩnh đạc và ổn trọng. Ngài luôn ở vị thế trung tâm của những sóng ngầm chính trị, nhưng luôn giữ được cái đầu lạnh, không nao núng trước sự khiêu khích. Trên hết, một lòng muốn cải cách nước Anh khiến ngài cố hết sức tránh xa chiến tranh. Thế nhưng, The King chỉ đề cập thoáng qua những khía cạnh này. Thứ mà bộ phim muốn nhấn mạnh và liên tục xoáy sâu là bản ngã chiến binh của Henry V.

Nguồn: IMDb
Nguồn: IMDb

Chiến tranh đóng vai trò tối quan trọng trong bộ phim. Binh đao loạn lạc được The King sử dụng như một công cụ chính để truyền tải sự thay đổi từ giai đoạn còn là hoàng tử đến vị quân chủ quyền uy. So với trận chiến đầu tiên, trận chiến mà người xem ngay lập tức có cảm giác như hai đứa trẻ đánh nhau, trận chiến chủ lực cuối cùng đã đem đến một vị vua hoàn chỉnh, thông thái hơn, dày dặn sương gió và nhạy cảm với sài lang ẩn mình trong vỏ bọc cố vấn.

Để biểu đạt trọn vẹn Henry V, Timothee không thể phụ thuộc vào các biểu cảm quá nhiều. Anh dựa vào các chuyển động và tông giọng là chính. Chalamet đem đến cho phim chính xác những gì kịch bản đòi hỏi, từ dáng đi, cách hành xử, và những lời nói trầm như lời thì thầm nhanh chóng trở nên quyết đoán trong vài phút sau. Qua đó, cộng với cách quay phim luôn lấy anh làm trung tâm, vị vua trẻ hiện lên nổi bật đến nỗi ánh hào quang của ngài dễ dàng lấn át các nhân vật còn lại. Khán giả chỉ để ý đến họ khi nhà vua gọi tên đưa họ vào các phân cảnh. Nên sẽ không có gì để phản đối nếu có ai đó nhận định The King là màn độc diễn của Chalamet cả.

Nguồn: IMDb
Nguồn: IMDb

Mặc dù không thể được coi là một bộ phim xuất sắc, The King vẫn thuộc hàng ngũ những dự án điện ảnh được xây dựng trau chuốt và tâm huyết của Netflix. Bỏ qua những điểm đáng tiếc của bộ phim, như việc phim đã không chú ý nhiều đến những khía cạnh tôn vinh sự lỗi lạc của Henry V hay những điểm làm giàu chiều sâu của nhân vật hơn hình ảnh một vị vua bất đắc dĩ, bộ phim dễ dàng lôi cuốn người xem nhờ vào tính hiện thực và diễn xuất thực lực.