[REVIEW] Triple Frontier - Không có gì phải thất vọng

Đánh giá phim · Ivy_Trat ·

Không có gì để thất vọng về Triple Frontier bởi đây là một bộ phim điển hình cho sự tiết chế, không làm quá nhiều, chỉ vừa đủ nhưng phải cố gắng hết mình.

Kéo xuống để xem tiếp

Sau một Expendable (2010) gần như thần thánh hóa hình tượng quân nhân, The A-team (2010) xoay quanh những binh lính trung thành bị phản bội, Triple Frontier lấy hình ảnh người lính bị chính đất nước họ phụng sự gạt qua bên lề. Nhưng so với tính hời hợt của những bộ phim trên, Triple Frontier là một bộ phim hành động được trau chuốt về nội dung.

Các nhân vật chính của Triple Frontier một nhóm năm quân nhân đã về hưu và hiện đang chật vật với cuộc sống. Ngày nọ, một trong số đó là Santiago (Oscar Isaac) tìm đến những đồng đội cũ để thuyết phục họ lên đường cướp tiền từ trùm ma túy Lorea ẩn náu sâu trong cánh rừng Nam Mỹ (một tên trùm khá giống với Pablo Escobar trong việc chất tiền đầy nhà vì không tin tưởng ngân hàng và là một người cha tận tụy). Vụ cướp được lên kế hoạch kĩ càng dưới sự chỉ huy của đội trưởng đầy kinh nghiệm Tom (Ben Affleck), và được tiến hành bởi những thành viên với những kiệt xuất như hai anh em quân nhân tận tâm William-Ben (Charlie Hunnam-Garrett Hedlund), Santiago, và phi công kì cựu Francisco (Pedro Pascal), nhưng lại chệch đường ray nhanh chóng vì lòng tham và sự tuyệt vọng.

Băng cướp bất đắc dĩ (Nguồn: IndieWire)
Băng cướp bất đắc dĩ (Nguồn: IndieWire)

Phát hành Triple Frontier trên Netflix vốn là một nước cờ thông minh, rủi ro được giảm đi đáng kể so với với việc đưa bộ phim ra rạp bởi lẽ, bộ phim này được hình thành từ một công thức đã quá quen thuộc trong thể loại hành động, kịch tính. Tuy nhiên, Triple Frontier này không bộ phim hành động hạng B rỗng ruột. Chính kịch bản chỉnh chu, dàn diễn viên thuộc hàng ngũ ngôi sao, và những chi tiết vừa làm khán giả bất ngờ, ám ảnh, vừa ngậm ngùi đã khiến Triple Frontier trở thành một điểm sáng trong dòng phim hành động đã bão hòa gần một thập kỷ.

Ẩn ý lớn nhất của Triple Frontier có lẽ là ranh giới “đúng sai”- làn ranh gần như đã biến mất khi các nhân vật chính quyết định tham gia phi vụ này.

Tom - một người cha đã chịu năm phát bắn cho tổ quốc nhưng không được trao bất cứ thứ gì sau khi giải ngũ để có thể lo cho người con gái vào đại học. Ben – một quân nhân phải trở thành một võ sĩ để nuôi thân. Santiago – một người tiếp tục cuộc sống bạo lực đầy rủi ro nhưng không được đền bù xứng đáng. William gần như sống mòn trong trung tâm quân nhân. Francisco chật vật nuôi gia đình vì bị cấm bay. Không thành viên nào trong nhóm cướp bất đắc dĩ này có cuộc sống mà họ đáng được có sau khi những việc kinh khủng họ đã làm nhân danh lòng ái quốc.

Nguồn: Concord Monitor
Nguồn: Concord Monitor

Họ cảm thấy mình đã bị dồn đến đường cùng nên mới đi cướp. Nhưng liệu cướp tiền của trùm ma túy có làm điều đó trở nên hợp lý? Hay ít nhất, làm phi vụ trở nên dễ chịu hơn cho lương tâm người lính của họ? Hai cái sai có làm nên một cái đúng? Hắn là trùm ma túy nhưng đồng thời cũng là một người cha, người chồng, như chính các nhân vật chính vậy. Nhưng đến cuối cùng, câu hỏi này không được trả lời. Thời lượng 2 tiếng đồng hồ không cho phép đội ngũ biên kịch, cũng như các diễn viên, đào quá sâu về khía cạnh này.

Triple Frontier mang một đề tài về quân dân Mỹ có rất nhiều khía cạnh để khai thác về chiều sâu. Nhưng bản thân nó lại là một bộ phim thuần hành động. Nên để cân bằng những yếu tố từ kịch tính đến tình cảm, Triple Frontier chỉ có thể chọn phương án sâu nhưng không quá sâu, vừa đủ “tình”, còn lại phần lớn phải nhường cho những pha đấu súng, đu trực thăng, lên nuối vượt đèo của những nhân vật chính.

Nguồn: Forbes
Nguồn: Forbes

Bù lại, Triple Frontier mang đến một màn cướp bóc vô cùng quyết liệt đến mức khiến người ta không thể rời mắt khỏi màn hình. Từ một vụ cướp trở thành một hành trình sống sót, một pha plot-twist khiến tất cả nhịp phim đang cẳng thẳng bỗng trầm xuống và khiến người xem phải chết lặng một vài phút, và cuối cùng là một cái kết không như mong đợi, đã hình thành nên một bộ phim tưởng chừng như sáo mòn lại mang đến một trải nghiệm ấn tượng lâu dài cho người xem.

Khán giả sẽ nhanh chóng nhận ra không có chi tiết nào là thừa trong bộ phim, ngay cả những bản nhạc nền trong phim. Chúng được sử dụng để thay cho những chi tiết thường được tái hiện qua những phân cảnh hồi tưởng thông thường. Ở trường hợp của Triple Frontier, đó là chiều sâu của nhân vật. Đạo diễn đã để âm nhạc nói thay nỗi lòng của nhân vật mà không phải tốn quá nhiều thời lượng.  

Nguồn: Variety
Nguồn: Variety

Trên nền nhạc Master of War của Bob Dylan, cộng thêm quá trình thuyết phục của Santiago ở đầu phim, khán giả phần nào hiểu được hoàn cảnh đã đưa đẩy những anh hùng ái quốc trở thành những kẻ cướp vũ trang, giết người không do dự nhưng lại ăn năn ngay sau đó.

Thời lượng và thể loại cũng đã phần nào ảnh hưởng đến các diễn viên. Thể loại hành động không yêu cầu diễn xuất quá cao nên khía cạnh này cũng chỉ dừng lại ở mức ổn thỏa. Đây là một điều đáng tiếc vì tác phẩm đã tập hợp được dàn diễn viên với lối diễn kì cựu, thu hút, và duyên dáng. Tuy nhiên, mặc dù phải chia sẻ khung hình với tận năm người, họ cũng đã truyền tải được hết sức có thể những cảm xúc của những người lính dày dặn gió sương và mối liên kết như anh em giữa năm người. Không ai lấn át người còn lại – đây đã được coi là một thành công cho một bộ phim có đến năm nhân vật chính.

Không như mong đợi, chứ không phải là thất vọng. Không có gì để thất vọng về Triple Frontier bởi đây là một bộ phim điển hình cho sự tiết chế, không làm quá nhiều, chỉ vừa đủ nhưng phải cố gắng hết mình. Và thành quả là một tác phẩm gay cấn, dồn dập, hồi hộp, và gây bất ngờ đến phút cuối cùng.