Mel Gibson, Casey Affleck và thang đo đạo đức gây tranh cãi của Hollywood

Góc Nghệ Thuật · Amira ·

Nhà vệ sinh nam của Nhà hát Landmark ở Tây L.A. là một nơi rất hoàn hảo để hóng hớt thái độ chân thực của nhà bình chọn Oscar.

Khi Gibson một thời bị cấm cửa ( một hình phạt ngầm của Hollywood gọi là Director Jail ) vì hành vi cá nhân không đứng đắn, nay, lại nhận được ủng hộ nhiệt liệt với phim Hacksaw Ridge. Sự nhân từ này dường như tiếp tục đang được áp dụng (Affleck), nhưng không phải cho tất cả (Nate Parker).

Nhà vệ sinh nam của Nhà hát Landmark ở Tây L.A. là một nơi rất hoàn hảo để hóng hớt thái độ chân thực của nhà bình chọn Oscar. Trong buổi ra mắt Hacksaw Ridge dịp thứ Bảy vài tuần trước, tôi vô tình nghe ngóng được câu chuyện của 2 quý ông - cả hai khoảng 63 tuổi, độ tuổi trung bình của các thành viên Viện hàn lâm, một người đội mũ Kung Fu Panda 2 (một người đàn ông trưởng thành sẽ không mặc kiểu này nếu ông ta không là dân trong nghề đâu) thảo luận về bộ phim.

"Tôi không muốn thích phim này nhưng ..." Một người nói.

"Nhưng xem ra Mel biết đạo diễn đấy" người kia kết thúc.

Tôi biết ngay lý do tại sao họ lại mâu thuẫn như vậy. Chủ đề Thế chiến II vốn được yêu mến, nhất là khi Hacksaw lại là một phim chính kịch hành động đầy chiều sâu và cảm xúc, bỏ qua những chi tiết anti Do Thái và coi thường phụ nữ. Bộ phim là một trong số ứng viên trong cuộc đua giải thưởng mà người cầm cương nổi tiếng bởi tài năng nhưng cũng đầy tai tiếng trong quá khứ, làm nổi lên tranh cãi dài hơi về việc có nên phán xét thêm tư cách đạo đức của ứng viên hay không? ( và cho đến nay, đối tượng đều là đàn ông)

Giống như 2 anh bạn bị tôi nghe trộm, các nhà bình chọn ở mùa giải này khá ưu ái Gibson. Hacksaw Ridge vẫn góp mặt trong top 10 AFI và giành được 7 đề cử Critics’ Choice, 3 đề cử Quả cầu vàng, bao gồm cả Phim hay nhất (mảng phim truyền hình) và Đạo diễn xuất sắc nhất cho Gibson. Đó là một thành tựu rực rỡ cho một nhà làm phim mà chỉ mới sáu năm trước đây, đã bị sa thải bởi công ty đại diện của chính mình.

Cùng thời điểm trên, các giải thưởng (ngoại trừ NAACP) và các nhà phê bình lại ngó lơ The Birth of a Nation, một bộ phim mà chỉ 11 tháng trước đây họ ca ngợi như ứng cử viên số 1 và giúp giải bài toán #OscarsSoWhite của Hollywood. Nhưng đó là trước khi Đạo diễn kiêm diễn viên chính Nate Parker bị cáo buộc tội hiếp dâm tập thể (Nate trắng án, nhưng bạn học của anh ta thì không) , cùng với tin tức người tố cáo đã tự tử. Từ đó cũng đánh chìm hy vọng tranh giải thưởng của bộ phim này khi mà nó thậm chí còn không xuất hiện trên danh sách của Quả cầu vàng hay giải thưởng SAG. Rõ nhất là tại Fox Searchlight,sự kiện thường tổ chức để cho phép các phim của họ vận động hành lan các nhà bình chọn, đã dành hết sự chú ý cho phim Jackie và bỏ rơi Birth.

Tại sao một số rắc rối cá nhân ảnh hưởng đến bộ phim của họ, trong khi có một số người khác lại không? Câu hỏi này đã tồn tại trong suốt lịch sử Oscar. Vụ tấn công của một nhà sản xuất tại BAFTA của Russell Crowe đã khiến ông mất giải Oscar năm 2001 với phim A Beautiful Mind. Nhưng vào năm 2003, Roman Polanski giành giải đạo diễn cho phim The Pianist mặc dù ông không thể đích thân đi nhận giải thưởng  khi đang trốn tội quan hệ trái phép với người chưa thành niên,trước đó là vào năm 1977.

Năm nay, những vấn đề này đã không chỉ xoay quanh Gibson hay Parker, mà ở một mức độ thấp hơn như Woody Allen,đạo diễn phim Cafe Society, đến Cannes giữa những cáo buộc mới của con trai mình, Ronan Farrow rằng Allen đã lạm dụng tình dục em gái anh ta, Dylan Farrow .

Một số người đặt câu hỏi tại sao Casey Affleck, người đang dẫn đầu cho đề cử nam diễn viên chính trong phim Manchester by the Sea, đã không chịu sự đối xử tương tự Nate Parker khi bị cáo buộc đến hai vụ kiện quấy rối tình dục vào năm 2010. Hai nữ sản xuất phim và đạo diễn hình ảnh đã tuyên bố Affleck quấy rối họ trong quá trình làm bộ phim tài liệu I’m Still Here. Đạo diễn hình ảnh Magdalena Gorka trong cáo buộc của cô đã đề cập việc phải chịu đựng "những lời đùa cợt ,ám chỉ và gây khó dễ mang tính kích dục hàng ngày đến từ người trong đoàn phim, mà trong số đó có sự tham gia và khuyến khích của Affleck." Affleck đã bác bỏ những cáo buộc này và bỏ ra 2.000.000 $ để dàn xếp sự việc. Và như ta thấy, đến giờ anh ta thong thả nhận một giải thưởng Gotham và chiến thắng một giải Critics' Choice.

Một số đã bóng gió ám chỉ rằng màu da của Parker là lí do anh bị kì thị, dù là vô tình hay hữu ý. Và họ có thể đúng. Một yếu tố khác có thể là tính chất đặc biệt ở các khiếu kiện chống lại anh, bất chấp tuyên bố trắng án của mình. Hoặc việc anh ta từ chối xin lỗi công khai trước truyền thông, hay một sự thật là yếu tố tấn công tình dục đã được thể hiện quá rõ trong phim của anh. Nhưng nó cũng có thể là bản chất của Hollywood, tha thứ cho những người được coi là “người trong cuộc” và không bảo vệ những “kẻ ngoài cuộc”. Casey Affleck cầm chắc sự ưu ái của Hollywood miễn là người anh trai Ben Affleck (vâng, là Đấng vô đối đấy), vẫn là một người trong cuộc. Gibson, ngôi sao điện ảnh và người chiến thắng Phim hay nhất cho Braveheart, là người trong cuộc khác. Ông đã bị phạt cấm cửa suốt một thập kỷ trước khi quay lại trong năm nay, và đối với các nhà bình chọn, phạt như vậy có lẽ đã đủ rồi. Mà sự thật khó chối cãi là phim của ông hay xuất sắc.

Vào thời điểm này, quan điểm của nhà bình chọn về ứng viên vô cùng quan trọng. Và trong khi một nhà sản xuất từng được đề cử giải Oscar đã nói với tôi rằng ông cảm thấy khó chịu khi quyết định chọn screener (bản chiểu thử gửi cho các nhà bình chọn) của Hackaw , ông vẫn chọn nó và thích bộ phim. Nhà sản xuất này cũng không bận tâm khi xem Manchester by the Sea. Và cũng như nhiều người khác, ông đã thậm chí không thèm mở screener của phim Birth of a Nation.

Nguồn: Hollywoodreporter