Vào năm 2012, trong lúc đang quảng bá The Master, nam diễn viên Joaquin Phoenix đã tạo ra một chút tranh cãi với việc gọi giải Oscar là “nhảm nhí”. Anh cho rằng để mọi người đấu đá nhau là điều ngu xuẩn nhất trên thế giới này. Và thành thật mà nói, cũng không khó để thấy được những lý lẽ của anh ta.
Không có cách nào để một lễ trao giải có thể làm hài lòng tất cả mọi người; sau cùng thì ai cũng có ý kiến riêng của họ về vấn đề diễn viên nào nên được đề cử hay giành chiến thắng. Thật cay đắng khi bạn đổ cả tâm huyết của mình vào một thứ gì đó, để rồi một người nào đó sẽ quyết định xem bạn có làm tốt hơn người khác hay không, những người cũng dành cả tâm huyết của họ cho công việc.
Công việc của bạn được đón nhận như thế nào đều phụ thuộc vào mọi người trong thế giới này. Bạn có thể cống hiến hết mình cho thứ gì đó, nhưng một khi bạn đã gửi nó ra cho toàn thế giới bạn sẽ không thể kiểm soát xem nó sẽ được đón nhận như thế nào, và liệu nó có được đón nhận hay không. Suy cho cùng thì giải Oscar chính là chén nước thánh cho sự thành công trong ngành điện ảnh. Cho dù chúng ta có đồng ý với họ hay không, họ chính là thước đo của các lễ trao giải.
Trong khi Phoenix cuối cùng cũng được đề cử cho màn trình diễn của anh trong The Master (làm sao mà không được), anh ta cuối cùng lại trở thành kẻ thua cuộc. Những bình luận của anh có một tác động nào đó đến quyết định cuối cùng về việc anh có thắng hay không vẫn sẽ là một dấu hỏi mà chúng ta sẽ không bao giờ biết được câu trả lời.
Nhưng như diễn viên Morgan Freeman đã khẳng định trong một cuộc phỏng vấn, nhận được một đề cử Oscar là một cái vỗ vào lưng cho những thành quả của bạn.
10. Keira Knightley
Thật khó để tin Keira Knightley chỉ mới 32 tuổi với một sự nghiệp khiến cho người khác nghĩ rằng cô đã sống lâu hơn cái tuổi của mình. Knightley bắt đầu diễn khi còn rất trẻ và có vai diễn đột phá trong bộ phim thể thao nổi tiếng vào năm 2002 Bend it Like Beckham. Từ đó cô đã xây dựng nên một sự nghiệp đầy ấn tượng với việc xuất hiện trong đủ thể loại phim, từ độc lập, nghệ thuật cho tới những bộ phim bom tấn, và tất nhiên, một loạt những dự án liên quan đến đề tài lịch sử.
Knightley là một diễn viên đầy tài năng với một sự duyên dáng của người Anh làm cho mọi người đều dễ dàng yêu quý cô. Dù đóng vai một kẻ ngoại tộc hay là hoàng gia, dù xuất hiện trong tính kịch hay là hài kịch, cô chuyển đổi một cách thanh thoát và sự hiện diện của cô ấy sẽ khiến bạn không thể nào ngừng xem được.
Cô đã được đề cử hai lần, lần đầu là Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất trong bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết của Jane Austen Pride and Prejudice, nơi cô vào vai đứa con gái nhà Bennet yêu thích của mọi người. Knightley mang đến một hơi thở mới cho nhân vật được yêu mến này, thể hiện sự thông minh và mưu mẹo của cô ấy một cách hoàn hảo.
Đề cử thứ hai đến từ The Imitation Game cho Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất trong vai một người giải mã. Trong khi Bennedict Cumberbatch là người tỏa sáng nhất, Knightley đã mang đến một sự ấm áp và duyên dáng nhất định cho bộ phim.
Cô đã bị phớt lờ một cách trắng trợn cho vai diễn trong Atonement của đạo diễn Jon Wright cùng với đồng nghiệp James McAvoy. Một màn trình diễn mạnh mẽ và dường như là tốt nhất của cô ấy, Knightley và McAvoy đều rất lôi cuốn và làm cho một bộ phim hay càng tuyệt vời hơn.
Những vai diễn ấn tượng khác thể hiện sự đa dạng của cô đến từ The Edge of Love, Begin Again, A Dangerous Method, Seeking a Friend for the End of the World và Never Let Me Go.
9. Carey Mulligan
Sau vai diễn đột phá trong An Education, Carey Mulligan đã trở thành nữ hoàng của phim độc lập, đóng vai những nhân vật bùng nổ mà đều có thể vừa mỏng manh vừa quyền lực, với một độ sâu bí ẩn mà bạn không thể hiểu được. Dù là nhân vật chính hay là nhân vật phụ, Mulligan luôn tỏa sáng và mang theo một sự tin cậy nhất định đối với những vai diễn của mình.
Màn trình diễn trong An Education, dĩ nhiên, đã mang về cho cô đề cử Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất đầu tiên và duy nhất cho tới bây giờ. Một năm sau cô được mời tham gia vào Viện Hàn lâm với tư cách là thành viên mới, nhưng kể từ đó cô vẫn chưa nhận thêm được một đề cử nào.
Năm 2011 chứng kiến hai vai diễn xuất sắc của cô, đầu tiên là vai diễn trong Drive của Nicolas Winding Refn. Sự tương đồng thầm lặng và mãnh liệt của cô với Ryan Gosling trở thành trung tâm của cả bộ phim khi cô vào vai người con gái hàng xóm mà người hùng của chúng ta phải lòng. Cô đã lột tả một cách đáng ngưỡng mộ mọi cảm xúc, suy nghĩ, mong muốn và tiếc nuối với những cái nhìn và cử chỉ cơ thể đơn giản nhất.
Vai diễn thứ hai là trong bộ phim Shame của Steve McQueen, nơi cô thủ vai người em gái phụ thuộc và thiếu thốn của Michael Fassbender, người chia sẻ một quá khứ mơ hồ và kinh khủng với anh trai của cô và đối mặt với nó theo những cách giống nhưng lại khác nhau. Hai vai diễn này đáng lẽ phải mang về cho cô thêm hai đề cử nữa, với vai diễn sau được đánh giá cao hơn.
Hai năm sau cô lại xuất hiện cùng đồng nghiệp trong bộ phim Drive Oscar Isaac (một diễn viên hiện đại xuất sắc nữa mà vẫn chưa giành được giải Oscar) với một mối quan hệ đang tan vỡ trong bản ballad dân gian tuyệt phẩm của anh em nhà Coen Inside Llewyn Davis, ở đó cô đóng vai một ca sĩ hát nhạc dân gian ăn nói thô lỗ và có phần hài hước, người mà nhân vật chính dường như không thể làm vui lòng dù cho anh ta có làm gì đi chăng nữa. Bộ phim, buồn thay, đã bị phớt lờ ở một số hạng mục mà nó xứng đáng giành được chiến thắng.
Với bộ phim drama lịch sử sắp ra mắt của Netflix Mudbound, Mulligan không nghi ngờ gì sẽ tiếp tục sản xuất ra những màn trình diễn tuyệt vời mà hi vọng sẽ không bị ngó qua bởi Viện Hàn lâm.
8. Michelle Pfeiffer
Trong khi một số người không quan tâm lắm đến màn hóa thân thành Catwoman của Anne Hathaway trong phần phim Batman cuối cùng của Christopher Nolan, The Dark Knight Rises, sự thật thì Hathaway đã hoàn thành công việc một cách tuyệt vời. Tuy nhiên, Catwoman sẽ luôn gắn liền với Michelle Pfeiffer, người mà sự gợi cảm, vẻ bí ẩn và mối nguy hiểm kết hợp lại đã khiến cô bật ra khỏi những nữ diễn viên Hollywood khác.
Thật luôn là một điều tuyệt vời khi được xem Pfeiffer làm thế nào có thể đóng vai những biểu tượng tình dục tóc vàng và mang đến cho họ rất nhiều sức sống và chiều sâu để họ phát triển hơn thế nữa, và cuối cùng chúng ta lại thực sự trở nên quan tâm đến những nhân vật này.
Pfeiffer đã nhận được ba đề cử Oscar trong một sự nghiệp mà, tuy ấn tượng, đôi lúc vẫn không được đánh giá đúng mức. Cô nhận được đề cử đầu tiên cho Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất trong Dangerous Liaisons, nơi cô đã thể hiện mình không thua gì những đồng nghiệp giàu kinh nghiệm khác đó là Glenn Close và John Malkovich.
Càng chứng minh cô không chỉ là một biểu tượng tình dục mà là một tài năng bẩm sinh, The Fabulous Baker Boys, được ra mắt một năm sau đó, đã đem về cho cô một đề cử Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất. Cô nhận được những lời có cánh và tán thưởng từ giới phê bình, với Roger Ebert tuyên bố nó là “một trong số những bộ phim mà họ sẽ sử dụng như một tài liệu nhiều năm sau kể từ thời điểm này khi họ bắt đầu truy tìm những dấu chân trên con đường trở thành một ngôi sao lớn của Pfeiffer.”
Trong khi Love Field đã già đi rất nhiều, nó vẫn là một bộ phim bền lâu vì màn trình diễn của Pfeiffer. Vào vai một người nội trợ quá ám ảnh với gia đình Kennedy mà cô quyết định đi đến Washington DC để tham dự đám tang của Tổng thống, bộ phim này đã mang về cho nữ diễn viên đề cử thứ ba của cô.
Dẹp qua những đề cử Oscar, Pfeiffer chắc chắn đã đóng vai nhiều nhân vật có tính biểu tượng hơn bất kì nữ diễn viên nào, với các bộ phim như Scarface, Batman Returns, The Witches of Eastwick, The Age of Innocence, và vô số cái tên khác.
7. Helena Bonham Carter
Ngoài việc là nữ diễn viên mà đạo diễn Tim Burton thường tìm đến cho những nhân vật nữ hoang dã, điên khùng và lập dị (những nhân vật nam tất nhiên là Johnny Depp rồi), Helena Bonham Carter còn có một lý lịch đa dạng mà không chỉ bao gồm những nhân vật nữ kỳ quặc và điên rồ.
Nhận được đề cử đầu tiên của mình cho The Wings of the Dove, đây là màn trình diễn được giới phê bình đánh giá tích cực nhất của cô ở thời điểm đó. Đề cử thứ hai của cô đến từ The King’s Speech với tư cách là Nữ hoàng Elizabeth, một vai diễn phụ bị giới hạn và lu mờ trước mối quan hệ bromance giữa Colin Firth và Geoffrey Rush.
Những vai diễn đáng chú ý khác của Bonham xuất hiện trong các bộ phim như Fight Club, nơi cô vào vai Marla Singer, một người phụ nữ phải tự chăm sóc cho bản thân trong một thế giới đầy rẫy đàn ông, luôn hút thuốc, một chút biến thái (và hình như Brat Pitt cũng vậy), rất cần đi tắm nhưng vốn dĩ lại rất duyên dáng. Bonham rất vui khi được khoác lên mình những vai diễn kỳ quặc đặc trưng của cô như Bellatrix Lestrange trong loạt phim Harry Potter hay Sacha Baron Cohen trong Les Miserables.
Bộ phim xuất sắc nhất của cô với Tim Burton có lẽ là Sweeny Todd, nơi cô đóng vai người làm bánh tệ nhất cả thành phố London. Và màn thể hiện của cô trong Planet of the Apes đáng lẽ sẽ được đón nhận tốt hơn nếu bản thân bộ phim có thể hay hơn nữa.
6. Kirsten Dunst
Làm thế nào mà một nữ diễn viên tuyệt vời như Kirsten Dunst lại không hề có một đề cử Oscar nào? Cô ấy không nghi ngờ gì là một trong những nữ diễn viên được đánh giá thấp nhất còn đang làm việc hiện nay. Dunst chắc chắn đã trả phần công của mình với nhiều năm làm việc trong ngành, xuất hiện trong tác phẩm thể hiện sự đột phá của cô ở độ tuổi 12, Interview with the Vampire. Kể từ đó cô đã tham gia vào vô số bộ phim nơi cô được biết đến với những nhân vật rắc rối tuy ngây thơ bên ngoài nhưng lại hỗn loạn bên trong.
Kirsten đáng lẽ ra phải có rất nhiều đề cử Oscar, đầu tiên cho Interview with the Vampire khi ở tuổi 12, cô vào vai một ma cà rồng bất tử trong cơ thể của một đứa trẻ mà dữ dằn không thua kém bất cứ con ma cà rồng lớn tuổi hơn nào. Rồi đến The Virgin Suicides, nơi mà nhân vật của cô có thể quá khó hiểu để được xem xét.
Nhưng hai sự bỏ qua khó hiểu nhất là Marie Antoinette của Sofia Coppola và Melancholia của Lars von Trier. Bản thân hai bộ phim trên có thể đã đóng một vai trò trong việc màn trình diễn của Dunst bị ngó qua; Marie Antoinette thì quá mất cân bằng và một vài người cho rằng bản chất nó quá tệ, và Melancholia thì quá bi quan, tuyệt vọng và không nhân nhượng. Và nó lại là phim của Lars von Trier, nên đó cũng là một lý do. Tuy nhiên, Melancholia cũng giúp cô giành chiến thắng giải Nữ diên viên chính xuất sắc nhất tại Cannes, và có lẽ đó là vai diễn được các nhà phê bình đánh giá cao nhất của cô.
Và nếu bạn muốn tìm thêm bằng chứng về tài năng bị đánh giá thấp của cô ấy, hãy nhìn vào TV series Fargo. Một vai diễn tuyệt vời khác và dường như xuất sắc nhất của Dunst, nhưng cuối cùng cô lại để tuột mất giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất – Miniseries hay TV Film tại Golden Globes vào tay Lady Gaga.
5. Naomi Watts
Naomi Watts là một nữ diễn viên khác mà bất ngờ thay lại chưa thắng một giải Oscar nào. Sau khi chuyển đến nước Mĩ, cô đã mất nhiều năm tìm kiếm cơ hội để tỏa sáng. Thật trùng hợp khi vai diễn đột phá của cô lại là tuyệt phẩm của David Lynch, Mulholland Drive, trong vai một nữ diễn viên bị vỡ mộng khi cố gắng làm điều tương tự như Naomi.
Làm thế nào mà cô thậm chí còn không đề cử cho vai diễn có lẽ là tốt và mang tính biểu tượng nhất của mình thật khó hiểu. Đó là loại vai diễn mà các diễn viên sẽ sẵn sàng chết vì nó. Một màn thể hiện đích thực của tài năng và sự đa dạng, là ví dụ điển hình cho hi vọng và ước mơ, nỗi sợ và cơn ác mộng kinh khủng nhất của mọi diễn viên. Và Watts đã làm điều đó một cách vô cùng tự nhiên.
Đề cử đầu tiên của cô đến từ 21 Grams của Alejandro Gonzalez Inarritu, nơi cô đóng vai một nhân vật phải đối mặt với một bi kịch đau lòng và rơi vào cái hố của sự nghiện ngập và trả thù. Đề cử thứ hai dành cho màn trình diễn của cô trong The Impossible, nơi cô vào vai một người mẹ và người vợ bị chia cắt khỏi gia đình của mình trong lúc cơn sóng thần ập đến Thái Lan vào năm 2004.
Hai vai diễn này thể hiện tài năng bẩm sinh của Watts khi hóa thân thành những nhân vật luôn bị nỗi đau bám theo và những giọt nước mắt của cô sẽ khiến bạn thông cảm với nhân vật thay vì cảm thấy phiền toái hay bị chi phối cảm xúc.
Trong số những vai diễn không được đề cử có Eastern Promises của David Cronenberg nơi cô đóng vai một người đỡ đẻ dấn thân vào thế giới của nạn buôn người và những băng đảng người Nga. Cùng năm đó, cô xuất hiện trong phiên bản tiếng Anh/remake của Funny Games của đạo diễn Michael Haneke, trong vai một người vợ mà gia đình đang bị bắt làm con tin bởi những thanh thiếu niên mắc chứng rối loạn nhân cách chống đối xã hội. Hai màn trình diễn ấn tượng này chính là minh chứng cho tài năng vốn có của cô.
4. Annette Bening
Thật bất ngờ và đáng buồn khi Annette Bening chưa thể giành được một giải Oscar cho những màn trình diễn xuất sắc liên tiếp của cô. Với gần 30 năm trong ngành, Benning là một trong những nữ diễn viên tài năng nhất thuộc thế hệ của cô, với một khả năng thiên bẩm có thể nâng tầm những bộ phim thậm chí tệ nhất chỉ với sự hiện diện của cô ấy. Cô xứng đáng nhận được nhiều đề cử hơn (bốn lần) và đáng lẽ ra phải giành được nhiều giải thưởng hơn nữa.
Nhiều người sẽ chỉ ra rằng vai diễn của cô trong American Beauty là sự tiếc nuối bất ngờ nhất. Tuy thật thú vị khi được xem Kevin Spacey trải qua những khủng hoảng ở tuổi trung niên, màn trình diễn của Bening vẫn là hài hước và đáng sợ nhất. Bộ phim năm 1990 The Grifters đem về đề cử đầu tiên trong sự nghiệp của cô và màn trình diễn cường điệu trong Being Julia trong vai một nữ diễn viên sân khấu kịch đã giúp cô có đề cử thứ ba. The Kids Are All Right mang về đề cử thứ tư khi cô trở thành một bậc cha mẹ nghiêm túc hơn trong câu chuyện về một cặp đồng tính nữ nuôi dạy hai đứa trẻ đang đi tìm người cha ruột của chúng.
Những bộ phim mà cô không nhận được đề cử bao gồm drama hình sự vào năm 1991 Bugsy, dựa trên tên mobster Bugsy Siegel và mối quan hệ của hắn với Virginia Hill; bộ phim mất cân bằng Running with Scissors nhưng nó vẫn có thể xem được nhờ vào màn trình diễn của Bening; và 20th Century Women vào năm ngoái, nơi cô đã tỏa sáng một lần nữa.
Năm nay cô sẽ xuất hiện trong bộ phim dựa trên một câu chuyện có thật Film Stars Die in Liverpool và nó có thể sẽ mang về cho cô đề cử thứ năm trong vai nữ diễn viên Hollywood Gloria Grahame. Như đã nhắc đến trước đó, cuộc chạy đua cho Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất đã bắt đầu nóng lên rồi và sẽ rất thú vị để được xem liệu cô có được đề cử hay lại bị bỏ rơi như năm ngoái với 20th Century Women.
3. Jessica Chastain
Chỉ trong vòng chín năm ngắn ngủi, Jessica Chastain đã vươn lên trở thành một trong những nữ diễn viên tốt nhất trong cuộc chơi hiện nay. Bùng nổ với một tài năng bẩm sinh cộng với một khí chất nhất định, nơi sự hiện diện của cô có thể được cảm nhận mà không cần nhân vật của cô nói lên một lời nào, Chastain luôn rất hấp dẫn để dõi theo, với một sự tinh tế phức tạp mà nó tiết lộ về nhân vật của cô nhiều hơn bất cứ cảnh hồi tưởng hay sự phơi bày nào có thể làm.
Cho đến nay, cô đã có được hai đề cử Oscar. Trong The Help, cô đóng vai một nhân vật có địa vị cao trong xã hội nhưng lại ngây thơ và luôn khao khát, và nó trở thành vai diễn đột phá giúp cô nhận được đề cử Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất. Đối với Zero Dark Thirty cô nhận được đề cử thứ hai cho Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, nơi cô hóa thân thành một nhân vật không có thật và là người giúp bắt giữ Osama bin Laden.
Xuất sắc như màn trình diễn của Jennifer Lawrence trong Silver Linings Playbook, Chastain đáng lẽ ra phải giành được giải Oscar cho một trong những vai diễn tuyệt vời nhất của thế kỉ 21. Cô một mình gòng gánh cả một bộ phim dài 2 tiếng rưỡi, và nó cũng trở nên kịch tích như cuộc tìm kiếm Bin Laden.
Chastain cũng đã cho ra đời những vai diễn xứng đáng với giải Oscar khác nhưng lại không được công nhận trong Take Shelter, The Disapperance of Eleanor Rigby, Miss Sloane và The Tree of Life, nơi mà màn trình diễn của cô cũng mạnh mẽ không kém gì Brad Pitt, dù cho cô đóng vai một người vợ im lặng.
Có vẻ như cô sẽ nhận được đề cử thứ ba cho tác phẩm đầu tay của đạo diễn Aaron Sorkin, Molly Games, trong giai đoạn dầu sôi lửa bỏng của cuộc đua giành giải Oscar cho Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất. Điều tuyệt vời nhất về sự nghiệp vốn đã vô cùng ấn tượng của cô đó là cô vừa chỉ mới bắt đầu và khả năng cô sẽ nhận được nhiều đề cử hơn cùng với sự hi vọng vào một chiến thắng trong những năm sắp tới.
2. Glenn Close
Bên cạnh việc dạy cho những người đàn ông đã kết hôn hậu quả của sự không chung thủy trong Fatal Attraction, Glenn Close đã sản xuất ra vô số những màn trình diễn đáng nhớ. Với một sự nghiệp diễn xuất kéo dài hơn suốt 40 năm cả trong phim ảnh và sân khấu kịch, Close là một trong những nữ diễn viên tốt nhất thế hệ của cô, với một danh sách dài những vai diễn toàn diện mà sẽ trường tồn theo thời gian.
Close có nhiều đề cử Oscar mà chưa hề giành được một chiến thắng hơn bất cứ diễn viên đang còn sống nào. Với sáu đề cử cho đến hiện nay, cô nhận được đề cử Oscar đầu tiên cho Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất trong bộ phim đầu tiên của cô The World According to Garp vào năm 1982. Khởi đầu sự nghiệp với một cú nổ, bộ phim thứ hai và thứ ba của cô The Big Chill và The Natural đã đem về hai đề cử tiếp theo.
Trong khi những bộ phim này không thực sự có gì để hào hứng cho lắm, chính những vai diễn (đặc biệt là của Close) là nhân tố giúp nâng đỡ các bộ phim lên một tầm cao mới. Vai diễn mang tính biểu tượng và nổi tiếng nhất của Close đến từ bộ phim đã nhắc đến trước đó Fatal Attraction, đem về cho cô đề cử thứ tư.
Đóng vai một người phụ nữ mà nhân vật của Michael Douglas ngoại tình với, người mà sau này hoàn toàn trở thành một kẻ tâm thần khi ông chấm dứt mối quan hệ giữa hai người họ, gây nguy hiểm đến gia đình của ông ta, Close đã cố gắng hết sức trong một màn trình diễn mà từ đó đã xuất hiện vô số những phiên bản khác nhau nhưng vẫn đứng vững theo thời gian với tư cách là một trong những nhân vật nữ điên khùng và đáng sợ nhất.
Cô tiếp tục đóng vai một nhân vật xấu xa khác trong Dangerous Liaisons một năm sau đó và nhận được đề cử thứ năm của mình. Đối đầu trực tiếp với John Malkovich, hai người đã nhập vai một cách vô cùng ấn tượng và những màn đối thoại qua lại giữa họ sẽ khiến bạn phải há hốc mồm.
Chứng minh rằng cô vẫn chưa mất đi tài năng của mình, bộ phim vào năm 2011 Albert Nobbs lại một lần nữa cho thấy sự toàn diện của cô, đem về cho cô đề cử thứ sáu. Hóa thân thành một người quản gia nam nhưng thực chất lại là một người phụ nữ, Close hoàn toàn đắm mình vào vai diễn một cách vô cùng thuyết phục trong một bộ phim có một ý tưởng ban đầu rất thú vị nhưng lại thất bại trong việc phát triển vượt ra ngoài các nhân vật và những màn trình diễn.
Vẫn tiếp tục mạnh mẽ ở tuổi 70, Close không hề cho thấy dấu hiệu của sự dừng lại. Liệu cô có được đề cử lần thứ bảy cho giải Oscar hay không (và cuối cùng giành được chiến thắng) vẫn nằm trong sự suy đoán, một điều chắc chắn là cô đã hơn cái tuổi tối thiểu để nhận được một giải Oscar Thành tựu Trọn đời cho những cống hiến không ngừng nghỉ của cô đối với màn ảnh rộng.
1. Amy Adams
Trải qua nhiều năm, Amy Adams đã trở thành một trong những nữ diễn viên chăm chỉ và được đánh giá cao nhất hiện nay. Bạn sẽ có một khoảng thời gian khó khăn để tìm ra một màn trình diễn tồi tệ đến từ bậc thầy tóc đỏ này đấy. Chúng ta luôn không ngừng ngạc nhiên với sự đa dạng của các nhân vật và những màn trình diễn trong các bộ phim của cô, và chỉ cần cái tên của Amy có liên quan đến một bộ phim mới nào đó cũng đủ để gây ra sự háo hức cho người hâm mộ. Điều ấn tượng hơn đó là cô là một người rất thực tế, dễ yêu mến và chúng ta đều có thể liên hệ bản thân mình với cô ấy.
Được biết đến gần đây với tư cách là phiên bản nữ của Leonardo DiCarpio trước khi cuối cùng anh cũng giành được giải Oscar, Adams đã được đề cử đến tận năm lần cho đến thời điểm hiện nay. Trớ trêu thay, vai diễn đột phá của cô đến từ bộ phim với DiCarpio thủ vai chính của đạo diễn Steven Spielberg, Catch Me if You Can, nơi cô đã thu phục không chỉ con tim nhân vật của DiCarpio mà cả khán giả nữa.
Cô nhận được đề cử đầu tiên của mình vài năm sau đó trong bộ phim Junebug trong vai một nhân vật quá lạc quan và lãng mạn đến một cách vô vọng, và nó suýt trở thành vai diễn “một màu” của cô. Nhưng Adam luôn làm bài tập cho những vai diễn của mình để chắc chắn rằng chúng sẽ luôn có những màu sắc tươi mới dù cho cô có hóa thân thành những nhân vật tương tự nhau.
Đề cử thứ hai của cô đến từ Doubt, nơi cô đã đứng ngang hàng với những tài năng xuất chúng của Meryl Streep, Philip Seymour Hoffman và Viola Davis. Cô vào vai một nhân vật ngay thơ tương tự (lần này là cùng với một nữ tu), một người với những dự tính tốt đẹp nhưng chính điều đó lại đem đến vô vàn rắc rối.
The Fighter chứng kiến sự lột xác của cô trong vai một nhân vật với ý chí mạnh mẽ, gợi cảm nhưng không phải lúc nào cũng hoàn hảo. Cô tuột mất giải Oscar vào tay người đồng nghiệp cùng phim Melissa Leo. Đề cử thứ tư đến từ The Master của Paul Thomas Anderson, nơi cô đã có một màn thể hiện mạnh mẽ nhưng tinh tế và khơi gợi cho người xem rằng cô chính là bậc thầy thực sự, cho dù các nhân vật khác có nhắc đến nhân vật của Philip Seymour Hoffman thế nào đi chăng nữa.
Và rồi đến American Huslte, nơi cô lại tiếp tục hợp tác cùng với David O. Russel và những diễn viên khác thường xuyên đóng chung với anh để sản xuất ra một màn trình diễn phức tạp và hấp dẫn.
Còn có những vai diễn xuất sắc khác của nữ diễn viên này nhưng chúng lại thất bại trong việc nhận được đề cử, tiêu biểu là Arrival và Enchanted.
Không nghi ngờ gì về việc Adams cuối cùng cũng sẽ giành được giải Oscar đó (giống như DiCarpio vậy), nhưng một điều chắc chắn rằng – nếu có một người có khả năng cân bằng (hay đến gần) kỷ lục điên rồ của Meryl Streep với 20 đề cử Oscar thì có lẽ người đó chính là Adams với tốc độ mà cô đang đạt được.
Nguồn: Taste of Cinema