Một trong những yếu tố mang thành công đến cho 2 phần phim John Wick, không chỉ là hành động mãn nhãn, âm hưởng phim noir cổ điển, mà còn phải kể đến việc để Keanu Reeves vào vai nhân vật nam chính vô song và yêu chó. Biết diễn là một yếu tố, yếu tố thứ hai quan trọng không kém là phải hợp vai. Tính cách của Keanu thực ra ngoài đời cũng có nhiều điểm tương đồng với nhân vật trong phim. Lạnh lùng, bị đánh giá thấp, yêu động vật, ngoài ra, sự nghiệp của anh còn chịu nhiều ganh ghét, phá hoại.
Kể từ hóa thân thành vai diễn ngốc nghếch trong Bill And Ted’s Excellent Adventure năm 1989, ấn tượng về tính cách của anh đối với giới truyền thông đều được so sánh ít nhiều với Ted "Theodore" Logan. Thỉnh thoảng, định kiến về vai diễn lớn đến độ tới bây giờ người ta vẫn còn hơi ngạc nhiên khi Reeves có thể tự buộc dây giày chứ đừng nói chi đến có một vai diễn thông minh. Thế nhưng, anh vẫn không để những ý kiến đó làm mình nản chí trong việc phát triển sự nghiệp.
Ngoài việc tham gia vào John Wick, anh cũng hợp tác với Nicolas Winding Refn (The Neon Demon) và Ana Lily Amirpour (The Bad Batch), lồng tiếng cho một con mèo được đặt theo tên của mình (Keanu), là nhân vật chính trong một bộ phim tài liệu về cuộc cách mạng làm phim (Side by Side), đồng thời xuất hiện lần đầu dưới vai trò là đạo diễn (Man of Tai Chi).
Trong năm 2017, anh lại tiếp tục gây tiếng vang trong John Wick: Chapter 2 và nhận được nhiều bình luận tích cực. Trong suốt sự nghiệp của mình Reeves đã từng có những vai diễn dở trong các bộ phim rất tệ (Johnny Mnemonic). Anh cũng có những vai diễn hay trong các bộ phim dở (The Lake House), và khá tệ trong các bộ phim hay (Bram Stoker's Dracula). Nhưng dưới đây là 10 bộ phim mà anh vừa có vai diễn hay, vừa có cốt truyện hay.
Có lẽ sự nghiệp của anh không được suôn sẻ lắm, và anh cũng đã từng trải qua khoảng thời gian không được đón nhận mấy từ khán giả mặc dù diễn hay trong một số phim (Hamlet 1995). Anh đã chịu đựng các phê bình lên xuống thất thường, bị đưa ra làm nhục trong trong meme trên mạng, thành công vang dội đồng thời thất bại ê chề, nhưng cuối cùng, Keanu Reeves vẫn giữ một cuộc đời thanh bạch và trầm lặng. Chính điều đó khiến anh trở thành một ngôi sao điện ảnh.
Các cuộc thảo luận xoay quanh khả năng diễn xuất của anh đã kéo dài rất lâu rồi và đang dần trở nên lạc xa trọng tâm chính, giống như một cơn bão đã qua, và từ trong đống tro tàn xuất hiện một Reeves cao gầy, đẹp trai, ưa giắt súng bên mình, yêu chó và lạnh lùng bậc nhất. Đây là 10 bộ phim của Keanu Reeves mà chúng tôi yêu thích nhất.
10. River’s Edge (1986)
Chỉ một tháng sau buổi ra mắt bộ phim Stand By Me (xoay quanh Những đứa trẻ đi tìm một xác chết theo nhận định của Rob Reiner), bộ phim tăm tối hơn River's Edge của Tim Hunter được giới thiệu trong LHP Toronto. Bộ phim đoạt giải Tinh thần độc lập dành cho phim hay nhất năm 1986, đồng thời cũng được đánh giá cao bởi vai diễn rất bắt mắt trong buổi đầu sự nghiệp của Reeves. Vai diễn của anh vẫn là vai thứ chính gây hài so với các vai diễn khác.
Đây là bộ phim với góc nhìn đạo đức của một thế hệ bất định. Nhân vật Matt của Reeves, cùng với Clarissa của Ione Skye là 2 nhân vật mang tiếng nói lương tâm khi nhận thức về đạo đức của họ trỗi dậy, dù cho có yếu ớt thế nào, và họ dám chống đối lại định nghĩa về sự trung thành của Layne khi tất cả họ đều phải bảo vệ kẻ điên Samson khỏi hậu quả của một vụ giết người. Bộ phim không chỉ nói về một thế hệ phóng đãng và sống không mục tiêu, nó còn cho thấy góc nhìn về cuộc sống cơ cực bên lề xã hội của họ và gia đình, trong một thị trấn u tối, nơi mà đạo đức về cơ bản nghe quá cao sang và không thể nào đạt được.
9. Point Break (1991)
Point Break nhận được phản ứng bất ngờ không phải vì nó có vẻ hơi ngốc nghếch, mà là vì nó vừa ngốc nghếch nhưng lại vừa nghiêm túc. Bộ phim gốc của Kathryn Bigelow không chỉ đưa Keanu Reeves được biết đến nhiều hơn với vai trò hành động, mà nó cũng đánh dấu thời kỳ những phim mì ăn liền xuất hiện càng nhiều trong thập niên 90s.
Chúng ta không nên quá ghét bỏ nhưng cũng không nên quá khen. Point Break của Bigelow là một bộ phim khá tệ, điểm khá duy nhất mà nó có được chỉ có dàn dựng xuất sắc và màn trình diễn xuất sắc, chân thật cũng như sáng tạo nhân vật Johnny Utah - "Trẻ trung, ngốc nghếch, trẻ trung và đầy hào hứng". Hãy nhớ rằng ở thời điểm này, Reeves chỉ vừa đóng vai thứ hoặc góp mặt trong các bộ phim trước đây, nên Point Break là lần đầu anh đóng vai chính.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nhân vật chẳng có điểm gì nổi bật ngoài kiểu tóc hiện đại hơn, luôn giắt một khẩu súng bên mình, nhân vật bắn loạn xạ nhưng không có phát nào trúng Swayze bởi anh ta "yêu hắn quá nhiều".
8. Bill & Ted’s Bogus Journey (1991)
Bạn đương nhiên có quyền mắng mỏ tôi vì đã chọn phần tiếp theo của Bill & Ted thay vì phần đầu Excellent Adventure, nhưng đối với tôi, Bogus Journey là phần phim hay hơn. Phần tiếp theo sẽ trở lại với Reeves trong vai nhân vật chậm chạp nhưng tốt bụng Ted và người bạn đồng hành thông minh hơn một chút Bill S. Preston Esquire (Alex Winter).
Bogus Journey của Peter Hewitt chắc chắn là một bộ phim được chăm chút hơn phần Excellent Adventure của Stephen Herek, nhưng trong khi thường thì phần sau lại dở hơn phần trước, trường hợp này lại không đúng bởi phần sau lại có phần lạc quan, sáng tạo hơn, khi có một cảnh quay rất nổi tiếng dựa trên The Seventh Seal khi các nhân vật chính chơi trò twister với Thần Chết (William Sadler). Và nếu bạn đã xem phim đó mà không nghĩ về nó khi xem trong tuyệt phẩm của Bergman, xin chúc mừng, bạn là người ghiền điện ảnh siêu hơn tôi.
7. My Own Private Idaho (1991)
Thật khó có thể hiểu được tham vọng trong sự nghiệp của Reeves là gì khi vừa xuất hiện trong bộ phim hành động Point Break, vừa có vai diễn ngốc nghếch trong phần tiếp theo của Bill and Ted và rồi tham gia dự án của Gus Van Sant Idaho, tất cả đều trong cùng một năm.
Đóng cặp với nam diễn viên quá cố River Phoenix trong một loạt các cuộc phiêu lưu kỳ thú của My Own Private Idaho. Anh vào vai Scott, một thanh niên sống lang thang cùng người bạn thân đồng tính của mình. Bộ phim có những cảnh hơi giả, nhưng diễn xuất thì lại chân thật đến đau lòng. Phoenix đã thể hiện hình tượng Mike nội tâm, nghiện thuốc và đau khổ. Còn Reeves thì mang đến ấn tượng ngầm nhiều hơn, rất dễ bị giới phê bình bỏ qua. Sau nhiều năm trôi qua, Idaho vẫn còn đấy, và nếu đây không phải là bộ phim hay nhất mà Reeves từng tham gia, đây vẫn chắc chắn là bộ phim thú vị nhất.
6. Speed (1994)
Thập niên 90 đối với Reeves và với toàn bộ thế hệ của các mọt phim, được đánh dấu bởi sự xuất hiện của anh dưới tư cách một ngôi sao hành động, ba bộ phim bom tấn xuất hiện, thành công vang dội và ảnh hưởng lớn đến sự nghiệp của anh.
Bộ phim giữa thời kỳ này, do đạo diễn DP Jan De Bont dàn dựng, là một trong những phim đỉnh cao của thể loại hành động, có kịch bản uyển chuyển và hóm hỉnh, cùng với sự tham gia diễn xuất của hai ngôi sao Reeves và Sandra Bullock, phản diện do Dennis Hopper thủ vai, Jeff Daniels và một chiếc xe buýt tốc độ.
Bàn tay dàn dựng của De Bont và kịch bản của Graham Yost có khả năng biến bất cứ ai vào vai Jack Traven trở thành ngôi sao. Phần trình diễn của Reeves trong bộ phim này gần đến độ tương tự như các vai người hùng hay-nhăn-mặt của Tom Cruise. Nhưng không chỉ thế, sự hòa hợp giữa Reeves và Bullock đã khiến một phim hành động đơn thuần trở nên ấm áp và có hồn. Reeves đã nhận được nhiều lời khen khi từ chối tham gia Speed 2: Cruise Control. Bộ phim đó là thảm họa, tương tự như vài phim khác của anh bao gồm Johnny Mnemonic, A Walk In The Clouds và Chain Reaction. Nhưng dù gì đi nữa thì sự nghiệp của anh cũng đã có đủ đà nhờ Speed để phóng lên đỉnh cao.
5. The Matrix (1999)
Thế giới hiện đại bây giờ đang dần trở nên giống một cảnh giới “phản địa đàng”, nơi xã hội càng lúc càng phát triển theo chiều hướng tiêu cực đến đáng sợ, cũng không ngạc nhiên mấy khi người ta đem bộ phim giả tưởng của Wachowskis ra so sánh. The Matrix có bối cảnh y hệt một giấc mơ khi người ta “phê cần” quá độ rồi bị hút vào một thế giới do máy tính điều khiển.
Trong vai Messianic Neo, Reeves có được vai diễn tuyệt vời nhất, trên cả sự mong đợi của anh, một vai diễn vừa khắc họa được ngoại hình ăn ảnh, bản tính anh hùng cũng như nét kỳ dị của chính anh. Ở Reeves đã luôn có nét gì đó rất kỳ lạ và The Matrix đã để anh thể hiện được toàn bộ những đặc điểm ấy, nhưng vẫn giúp anh được xem như một siêu anh hùng. Cũng chính vì thế mà phần phim đầu rất hay, tuy nhiên, các phần sau thì đã không thể giữ được nét độc đáo như thế nữa.
4. Constantine (2005)
Nhìn lại, Constantine của Francis Lawrence là một trong những phim mở đầu cho cuộc chiến giữa fan truyện tranh vs mọt phim vs giới phê bình.
Nhận được phản ứng ghẻ lạnh của giới phê bình (Roger Ebert đưa phim này vào danh sách những phim ông ghét nhất), và bị fan của Hellblazer dập tơi tả, do khắc họa nhân vật chính không sát với nguyên tác, phim mở màn yếu ớt (bị Hitch đánh bại ngay ở tuần thứ 2) và phải chịu lỗ. Nhưng Constantine, nếu bỏ qua nguyên tác, lại là một bộ phim bom tấn dưới góc nhìn khác. Sử dụng nhiều yếu tố quen thuộc nhưng có cải biên lại từ truyện tranh, các cảnh kinh điển như một vụ đụng xe để mở đầu phim, cùng sự tham gia của các ngôi sao như Tilda Swinton, Peter Stormare, Shia LaBeouf, Rachel Weisz, và đương nhiên là cả Reeves. Bộ phim thu về $155 triệu ở thị trường nước ngoài, trở thành bộ phim hit-vừa-phải và tạt một gáo nước lạnh vào mặt những kẻ ghen ghét ở thị trường nội địa.
3. A Scanner Darkly (2006)
A Scanner Darkly của Richard Linklater mặc dù trông như một bức vẽ nguệch ngoạc, với phong cách hoạt hình màu nước, cốt truyện khó hiểu, tình tiết vội vàng, nhưng dù sao cũng đỡ hơn bản trước đó được chiếu thử. Và điều khiến bộ phim này nằm trong danh sách chính là một trong những màn diễn xuất tuyệt vời của Reeves. Phong cách hình ảnh của phim có thể khiến các diễn viên trông đơ như tượng, nhưng trong phim, Reeves lại diễn rất tốt. Anh vào vai tay cớm chìm trong một tổ chức tội phạm, cầm đầu bởi vai của D. Robert Downey Jr., được giao nhiệm vụ theo dõi chính bản thân mình. Woody Harrelson và Winona Ryder cũng rất xuất sắc, nhưng thần thái khác biệt của Reeves chính là thứ giữ chân khán giả.
2. The Private Lives Of Pippa Lee (2009)
Chẳng hiểu tại sao phim của nữ đạo diễn Rebecca Miller thường bị đánh giá thấp. Các phim của bà thường tập trung vào những trải nghiệm của phụ nữ, cùng với diễn xuất tuyệt vời từ các nữ diễn viên. Bộ phim Maggie’s Plan tiếp tục rơi vào trường hợp tương tự. Có thể bà đã quen với chuyện đó rồi, mặc dù bộ phim The Private Lives Of Pippa Lee còn gặp hoàn cảnh tệ hơn, bị chê bai là “chán ngắt” cứ như ý tưởng của phim thật tệ hại.
Đây không phải bộ phim hoàn hảo, nhưng Robin Wright và Blake Lively đều rất đỉnh trong vai Pippa ở 2 thời điểm khác nhau. Wright đặc biệt rất mạnh mẽ trong việc khắc họa hình ảnh một người phụ nữ bị khủng hoảng nhẹ, nhưng diễn xuất của cô lại bị đánh giá thấp. Reeves vào vai người tình có hình xăm Chúa trên người của Wright, nhưng không phải là kiểu nhân vật làm bình bông, mà là một nhân vật tâm thần có vấn đề. Trong phim, anh có cảnh quyến rũ nữ chính theo kiểu “khác lạ” nhất từng thấy, đó là cầu nguyện cho người chồng đang hôn mê của cô – Herb (Alan Arkin). Có nhiều phân đoạn không hay, nhưng với thời gian lên hình ít ỏi, Reeves đã khiến cuộc tình trong phim chân thật hơn mà không giành hết sự tập trung của khán giả khỏi nhân vật của Wright, nhắc chúng ta nhớ rằng, mặc dù là một ngôi sao, Reeves vẫn có thể là một nhân vật phụ sống động.
1. John Wick (2014)
Những năm 2010 đã chứng kiến Reeves bắt đầu biến hóa đa dạng hơn các vai diễn của mình, trở thành một nhà sản xuất năng động hơn (trong Henry’s Crime, sau đó là Side By Side) cũng như xuất hiện lần đầu với tư cách đạo diễn trong Man Of Tai Chi, trước khi trở lại trong bộ phim kinh phí lớn của Carl Rinsch 47 Ronin. Nhưng cả Ronin, Taichi hay Henry’s Crime đều không có khả năng thu hồi vốn. John Wick lúc này xuất hiện, do bộ đôi Chad Stahelski và David Leitch làm đạo diễn, trước đó vốn là diễn viên đóng thế và giám sát. Đây là bộ phim hành động bóng bẩy, mang cảm giác noir, một bộ phim hạng B. Và trung tâm của bộ phim chính là Reeves, trông thoải mái, mạnh mẽ và quyến rũ hơn bao giờ hết.
Tính cách tương đồng với nhân vật, ít nói, yêu động vật (xử đám người kia chỉ vì họ giết con chó của anh), cũng như kỹ xảo gọn ghẽ. Nếu so với phim hành động yếu ớt của Nicolas Cage hay phim của Liam Neeson suốt ngày đi giải cứu những người phụ nữ xung quanh, thì John Wick vẫn hấp dẫn hơn. Được so sánh với Point Blank và Le Samourai với phong cách neo-noir hiện đại, và Reeves trong vai Người Đàn Ông Không Tên, trừ việc nhân vật này có tên, và anh tên là John Wick.
Nguồn: The Playlist