Review Diệp Vấn 3.
Hình ảnh, hành động, âm thanh rất tốt nên không bàn thêm. Chỉ kể thêm mấy cái thích thú cảm nhận được trong nghệ thuật xây dựng nhân vật.
Trong dòng phim võ thuật về danh sư Trung Hoa rất thích seri Diệp Vấn. Vì cách xây dựng nhân vật chân thật, tôn trọng lịch sử và mang nhiều thông điệp nhân văn vượt xa cái bản chất truyền bá tư tưởng dân tộc cực đoan của loại phim này. Có thể thấy đa phần phim bán sử về võ thuật Trung Hoa, người Trung Quốc luôn bị hại, coi thường bởi các thế lực nước ngoài. Hoàng Phi Hồng của Lý Liên Kiệt luôn cho công nghệ của Tây Phương là thứ tà thuật hại người, uống bia thì nói là nước đái, chụp ảnh thì nổ đầu tóc cháy đen,... nhưng thực ra thì Bảo Chi Lâm bị chính quân cách mạng Tôn Trung Sơn đốt cháy. Hoắc Nguyên Giáp trăm phim như một luôn bị người Nhật bỏ thuốc độc, mà câu chuyện đúng là danh sư này đã dùng các loại thuốc nguy hiểm để chữa bệnh lao của mình. Hay như Trần Chân cũng chỉ là một anh chàng được bịa ra để lạm sát quân Nhật trên màn ảnh. Nói chung chả biết từ bao giờ mấy phim này vô tình đi theo lối mòn dân tộc cực đoan quá đoán, nội dung lặp lại, chán ngắt thiếu tính sáng tạo.
Nhưng Diệp Vấn đi theo con đường khác, khi vị danh sư này được khắc họa lên phim rất thú vị. Ông không có cái nhìn cực đoan về thế giới, cũng chả ôm hoài bão cứu nhân độ thế lớn lao. Đơn giản chỉ là một người nhẹ nhàng, ăn nói vui vẻ và luôn cư xử tử tế với mọi người xung quanh. Diệp Vấn dễ dàng chấp nhận, tiếp thu những cái hay của văn hóa ngoại lai như đèn điện, chụp ảnh, khiêu vũ, nhưng vẫn giữ bản chất dân tộc khi luôn ra ngoài với bộ đồ truyền thống, cùng sự khiêm tốn đáng nể. Diệp Vấn sống rất tình cảm, thương và sợ vợ mình hết mực bằng những hành động nhỏ nhặt và tinh tế. Coi mà cảm thấy thích thú, cảm động với các trường đoạn hai vợ chồng cười đùa, đi xem phim, tập khiêu vũ, tận hưởng cuộc sống đáng quý hàng ngày... Quan trọng hơn, câu chuyện tình cảm của hai vợ chồng đã giúp chúng ta cảm nhận những điều vĩ đại thực chất đơn giản là quan tâm, đối xử tốt và khiến người thân quanh mình hạnh phúc.
Mặt khác những nhân vật đối đầu với Diệp Vấn cũng được dựng có chiều sâu. Thay vì đưa ra một kẻ cực ác, võ công cao để kết phim nhận một cái chết thảm khốc khiến mọi người hả hê. Các nhà sản xuất lại khéo léo tạo ra những nhân vật phản diện có gia đình, có hoài bão, có những góc tối rùng mình hay những điểm sáng trong hành xử nhân cách khiến ta phải chiêm nghiệm.
- Đầu tiên là ông trùm Frank do Mai Tai Sơn thủ vai. Một người ngoại quốc hay hằn học, bảo thủ, độc đoán nhiềm tham vọng nhưng cũng thể hiện mình là người quân tử khi tỉ thí với Diệp Vấn một cách công bằng, thượng võ.
- Thứ hai Trương Thiên Chí, một võ sư Vịnh Xuân sở hữu võ công cao cường, bất chấp mọi cách để kiếm tiền và chứng minh công phu của mình hơn Diệp Vấn. Thế nhưng trải qua nhiều sự kiện, chúng ta thấy thương hơn là giận này khi anh ta vẫn coi trọng chính nghĩa và bảo vệ người vô tội khi có cơ hội. Trương Thiên Chí giống nhân vật Hồng Chấn Nam trong phần 2, nhưng ở phiên bản gầy hơn. Và cuộc tỉ thí cuối phim giữa Diệp Vấn và Trương Thiên Chí hoàn toàn thể hiện tinh thần cầu tiến, vươn lên khẳng định mình của con người chứ chả còn sự ác ý cá nhân tầm thường.
Tất cả nghệ thuật dựng nhân vật nói trên kết hợp với cốt võ thuật thú vị đã tạo ra một bộ phim Hàng Tàu đáng coi và chất lượng tốt, chỉ không hợp với ai đã FA lại không thích bạo lực.
Ps: Có spoil nội dung phim tí
- Coi xong nhận định nguyên nhân ung thư của Vĩnh Thành chính là do chồng hút thuốc lá quá nhiều.
- Lý Tiểu long xuất hiện rất ít.
- Phim có xuất hiện một chiêu thức rất nổi tiếng của Lý Tiểu Long (Cú đấm 1 Inch-Nhất Thốn quyền).
- Có chút ẩn ý về việc Lý Tiểu Long nhảy giỏi thông tin thêm là Bruce từng vô địch nhảy Hồng Kông trước khi qua Mỹ.
Xem lịch chiếu Diệp Vấn 3.
#hảisơn