Đánh giá phim

Exit 8: Ga Tàu Vô Tận – Cơn ác mộng quanh co tưởng chừng không lối thoát

Điện ảnh Nhật Bản luôn khiến chúng ta phải kinh ngạc. Dù không quá ồn ào, họ vẫn luôn đều đặn mang đến những phim nghệ thuật đáng kinh ngạc, và đôi khi là một số phim thương mại vô cùng khác biệt. Exit 8: Ga Tàu Vô Tận (Exit 8) chính là minh chứng rõ nhất về việc người Nhật có thể làm phim thương mại mà vẫn rất nghệ thuật.

Nhận được 8 phút vỗ tay tại Cannes năm nay

Exit 8: Ga Tàu Vô Tận được chuyển thể từ tựa game The Exit 8 – 1 game kinh dị được phát hành năm 2023. Phim được giới mê game đánh giá cao bởi ý tưởng vô cùng khác biệt. Khi để người chơi lang thang trong đường tàu địa ngầm tưởng chừng vô tận, đánh mạnh vào sự căng thẳng tâm lý, tạo sự hồi hộp, sợ hãi.

Để thoát ra khỏi vòng lặp của đường tàu địa ngầm, người chơi phải tìm ra điểm bất thưởng. Nếu không tinh ý, nhân vật sẽ mãi kẹt vào cái thế giới lạnh lẽo của những hành lang tàu địa ngầm tưởng chừng vô tận.

Nhà ga tàu địa ngầm vẫn luôn mang đến cho chúng ta nỗi sợ vô hình

The Exit 8 được đánh giá cao, với hơn 1,5 triệu lượt tải trên các nền tảng khác nhau. Và nhanh chóng được chuyển thể thành phim. Đây cũng không phải là điều gì quá lạ lùng. Nhưng thú vị là phim được chiếu tại hạng mục Midnight Screening của Cannes năm nay, nhận được nhiều lời khen với tràng vỗ tay dài 8 phút của khán giả.

Midnight Screening tuy không phải là hạng mục tranh giải chính thức tại Cannes. Nhưng được xem là “sân chơi” của các phim kinh dị, kỳ ảo, với những trải nghiệm tiên phong gây sốc. Đây là nơi phát hiện ra nhiều cult-classic, bệ phóng cho nhiều “quái kiệt” điện ảnh như: David Lynch, Quentin Tarantino, Nicolas Winding Refn. Vậy 1 phim kinh dị chuyển thể từ game như Exit 8: Ga Tàu Vô Tận có gì đặc sắc mà lại được chào đón đến vậy ở Cannes?

Phim và dàn cast rất được chào đón tại Cannes

Không đơn thuần là 1 phim kinh dị về game

Exit 8: Ga Tàu Vô Tận mở đầu qua góc nhìn của nhân vật chính. Anh bước chân lên chuyến tàu địa ngầm đông đúc rồi thấy bà mẹ trẻ ôm đứa con nhỏ. Đứa trẻ khóc nức nở, cả chuyến tàu đều khó chịu, thậm chí có người còn mắng người mẹ.

Nhân vật nam chính khá thờ ơ với điều đó. Anh cắm mặt vào điện thoại như bao người, rồi bước chân xuống tàu. Nhưng sau khi nhận được 1 cuộc điện thoại quan trọng, anh phát hiện ra mình bị lạc, đi mãi mà không thấy lối ra. Cứ sau 1 hồi lại quay trở về chỗ cũ.

Luật chơi vô cùng đơn giản, nhưng càng chơi càng đáng sợ

Anh phát hiện ra rằng có 1 bảng hướng dẫn với luật chơi rất rõ ràng, đơn giản: nếu phát hiện ra điều bất thường thì quay đầu lại, nếu không có gì bất thường thì đi tiếp.

Có 1 người đàn ông, ăn mặc chải chuốt, thỉnh thoảng đi ngược về phía anh. Nhưng người đàn ông này luôn bước đi như robot với 1 gương mặt lạnh tanh.

Nam chính thường gặp 1 người đàn ông đi ngược chiều, nhưng ông ta không có vẻ gì là người bình thường

Tựa game gốc đánh mạnh vào nỗi sợ của mỗi chúng ta khi bước chân vào metro – 1 thành phố ngầm dưới lòng đất nhưng lạnh lẽo, với những bước tường ngột ngạt, những con người xa lạ, lạnh lùng. Người chơi phải căng mắt ra tìm những điểm khác biệt dù là nhỏ nhất, mới mong kiếm được đường về.

Nhưng Exit 8: Ga Tàu Vô Tận là 1 phim điện ảnh. Nếu bê nguyên game vào, rồi theo nam chính tìm điểm khác biệt ở đường tàu điện thì nói thật khá vô vị. Nên xuyên suốt hành trình của nam chính rất nhiều tình tiết thực và ảo xen lẫn, khiến chúng ta rối trí, thậm chí là hoài nghi về… nhân sinh.

Bản live-action lồng ghép nhiều ẩn dụ, triết lý sâu sắc so với game gốc

Điểm hay ho của Exit 8: Ga Tàu Vô Tận là nó khiến ta luôn đặt câu hỏi. Mình đang xem cái gì đây? Một game sinh tồn? Một trò lừa đảo? Một gã bị… ma ám? Hay là hành trình trong chính tâm tưởng của nam chính? Và với cái kết mở của phim, chắc chắn bạn sẽ còn suy tư nhiều hơn nữa.

Ngập tràn ẩn dụ về sự lạc lõng của con người trong xã hội hiện đại

Dù có 1 trailer khá giải trí, mang hơi hướm 1 phim kinh dị. Nhưng Exit 8: Ga Tàu Vô Tận lại mang đến cho chúng ta nhiều hình ảnh ẩn dụ về thế giới thực. Đó là những hành lang lạnh lẽo, kéo dài bất tận tựa như cuộc sống thường nhật nhàm chán, cứ lặp đi lặp lại.

Trong cái thế giới hiện đại, thừa mứa về vật chất ấy, con người ta lại trở nên lạnh lùng, xa cách nhau hơn. Ai ai cũng chỉ biết chúi đầu vào điện thoại, chẳng có mấy tương tác với nhau.

Liệu thế giới nhàm chán ngoài kia có thực sự tốt

Hay như tiếng khóc của đứa trẻ cứ xuất hiện xuyên suốt phim, tạo nên cảm giác tội lỗi, sợ hãi cho nam chính. Tiếng trẻ con khóc như 1 yếu tố “ngược dòng”, yếu ớt, cần sự bảo vệ. Tuy nhiên, chẳng có ai trong phim là có ý định đến giúp, dỗ em bé nín khóc cả.

Xã hội hiện đại ngày càng áp lực, nghẹt thở, khiến cho tỷ lệ sinh ngày càng giảm. Người ta cứ cổ vũ người trẻ hãy đẻ con đi, nhưng chẳng có động thái gì để giúp đỡ, hỗ trợ họ cả. Trong khi thế giới này quá khắc nghiệt, khắc nghiệt cả với những đứa trẻ bé nhỏ.

Khi nam chính gặp 1 đứa trẻ, mọi thứ bắt đầu thay đổi

Nhân vật nam chính, tuy không có tên gọi cụ thể. Nhưng rõ ràng là hiện thân của một người trẻ, đang lạc lối trong sự vô định. Ở đầu phim, anh phải trải qua cú sốc tâm lý lớn. Xuyên suốt hành trình của phim, đặc biệt là khi anh gặp được một cậu bé có gương mặt buồn bã và đồng hành cùng cậu, chúng ta càng thấy thêm được gánh nặng tâm lý và chiều sâu nội tâm của nhân vật này.

Nhân vật nam chính mang nhiều nét giống với các nhân vật chính của nhà văn nổi tiếng Haruki Murakami (Drive My Car thắng Oscar cho phim nước ngoài năm 2022 được chuyển thể từ 1 truyện ngắn của ông). Họ là những con người sâu sắc nhưng luôn cô đơn, chơi vơi với cuộc đời này. Đôi khi họ lạc bước vào 1 thế giới siêu thực, rồi chìm đắm, thậm chí hủy hoại mình trong đó. Và đặc biệt, họ mang đến sự đồng cảm sâu sắc cho chúng ta.

Thế giới này thật quá tàn khốc với 1 đứa trẻ

Cái kết gợi nhiều suy tư

Liệu nam chính có thoát khỏi cái mê cung đáng sợ, vòng lặp không lối thoát đó hay không? Cái kết mở ở cuối phim chắc chắn sẽ khiến cho bạn phải nghĩ về nó rất nhiều đấy. Thậm chí là có những cách hiểu khác nhau về kết cục của nhân vật chính.

Trong game gốc, thì khi bạn quan sát đúng và chọn được chính xác đường đi, bạn có thể bước ra ngoài, thoát khỏi vòng lặp. Thực tế game cũng chẳng lý giải tại sao nhân vật lại rơi vào cái vòng lặp khó hiểu này.

Liệu nam chính có thể thực sự thoát khỏi vòng lặp đáng sợ

Nhưng với đoạn kết ở phim lại khác, nó không hề đơn giản như cái kết của game. Sau những trải nghiệm đáng sợ, day dứt ở những hành lang tàu địa ngầm. Dường như đã có biến đổi lớn trong nam chính.

Có lẽ anh đã tìm ra con đường thật sự mà mình sẽ đi. Và giờ đây có thể đối mặt với mọi thứ ở tâm thế hoàn toàn khác biệt. Liệu anh có thực sự thoát khỏi vòng lặp hay vẫn bị nó nuốt chứng, có lẽ phụ thuộc vào góc nhìn của mỗi chúng ta.

Đây là phim điện ảnh thứ 2 của đạo diễn Kawamura Genki

Exit 8: Ga Tàu Vô Tận (Exit 8) là một trải nghiệm điện ảnh rất khác biệt, đủ để khiến người xem ghi nhớ. Tuy nhiên, đây không phải là kiểu phim dễ tiếp nhận đại chúng, cũng không phải kiểu tác phẩm giải trí quen thuộc.