Tràn ngập các cảnh hành động mãn nhãn, nhưng cốt truyện và nhân vật không có gì đặc biệt, sở hữu nhiều yếu tố cliché không thiếu trong các phim cùng đề tài, tuy vậy, điều gì đã khiến John Wick trở nên khác biệt với những phim chung thể loại?
Ra mắt lần đầu năm 2014, John Wick do Chad Stahelski – vị đạo diễn có xuất phát điểm là diễn viên đóng thế - chỉ đạo, xoay quanh tay sát thủ huyền thoại tên John Wick, vốn đã định rút lui khỏi “thế giới ngầm” để sống cuộc đời bình dị cùng người vợ Helen. Sau khi vợ mất, Wick vô tình đụng độ con trai của ông trùm cũ, kẻ cướp mất chiếc xe Mustang ’69 và giết chết con chó yêu dấu của anh – kỷ vật của người vợ quá cố. Để trả thù, Wick quyết tâm lấy mạng hắn, “gây thù chuốc oán” mới và trở lại "cuộc săn" cũ. Sang đến phần 2, thế giới ngầm này được mở rộng. Tiếp tục mạch truyện chính, Wick gặp “người xưa” đến đòi nợ máu và buộc phải thực hiện một nhiệm vụ ám sát cho hắn, sau đó bị theo dấu nhằm thủ tiêu.
Không khó để nhận ra nội dung của John Wick 1 và 2 không có gì mới mẻ khi nói về một sát thủ “cải tà quy chánh”, với quá khứ đau buồn và vô tình bị vướng vào một cuộc trả thù, 1 chọi hàng trăm, “người ta bắn anh trượt quá trời nhưng anh bắn người ta không trượt phát nào”… Thế nhưng, chỉ bằng việc giết chết một con chó và một cây bút chì, các nhà làm phim của John Wick đã cho ra đời một trong những thương hiệu phim hành động hấp dẫn nhất trong những năm trở lại đây.
Vậy yếu tố nào đã làm nên thành công có phần “lạ thường” của John Wick?
Uyển chuyển, sang trọng và đẳng cấp vốn không dùng để chỉ các phim hành động. Đa phần các phim thuộc thể loại này thường chứa đựng các yếu tố quen thuộc như: cháy nổ (càng hoành tráng càng tốt), đánh đấm tàn bạo và máu me be bét, tuy nhiên lại thiếu vắng những khoảnh khắc đáng nhớ đến từ điểm nhấn trong góc quay và kỹ thuật. Sự ra đời của John Wick chính là cột mốc đánh dấu sự thay đổi dù nhỏ nhưng mang lại làn gió mới trong dòng phim hành động thời điểm đó, đang đông đảo về số lượng, nhưng chất lượng thì đếm trên đầu ngón tay.
Lạnh lùng, chính xác và hiệu quả, màn trình diễn của Keanu Reeves trong vai John Wick đã giúp bộ phim thu về lợi nhuận gấp 4 lần kinh phí, mở đường cho Chapter 2 và sắp tới là Chapter 3 – Parabellum có cơ hội được ra mắt khán giả. “Ông Kẹ” John Wick tiếp tục làm người ta choáng ngợp khi có khả năng làm hài lòng cả giới phê bình và đại chúng, chứng minh thương hiệu về sát thủ này sở hữu nhiều tiềm năng hơn người ta tưởng.
Nếu nhìn lại những bộ phim cùng thể loại vài năm trước John Wick, không khó để nhận ra sự thiếu vắng trong việc sáng tạo về nội dung và lối mòn trong khâu giải trí mà rất nhiều bộ phim dù muốn hay không, vẫn vô tình vấp phải. Ngoại trừ một số "gương mặt" như các phim thuộc thương hiệu Bourne đã bắt đầu “già cỗi”, Taken hiếm hoi thu hút sự chú ý, Nhiệm Vụ Bất Khả Thi chưa bứt phá nhiều như bây giờ, song song đó là sự ra đời và bắt đầu trở nên phổ biến của các phim siêu anh hùng tràn ngập CGI… thể loại hành động đích thực từ khoảng thời gian 5 năm trước John Wick đã phải nhường bước cho các phim sci-fi hay kinh dị hấp dẫn khác. Mặc dù các phim như Lucy hay Edge of Tomorrow đương nhiên vẫn đáng ghi nhận về mặt nổi bật, nhưng hành động vẫn thiên về phong cách cũ kỹ như Die Hard 5, Olympus Has Fallen hay White House Down.
John Wick xuất hiện, đương nhiên đã ghi dấu ấn trong lòng khán giả. Chad Stahelski và David Leitch (đồng đạo diễn, nhưng không có tên trong credit), 2 nhà làm phim cùng là diễn viên đóng thế, với kinh nghiệm thực hiện các pha hành động, đã thổi hồn vào John Wick, khi mang đến cho sát thủ huyền thoại này phong cách đánh đấm pha trộn giữa võ thuật tổng hợp và những màn đấu súng rất chân thật và đẳng cấp.
John Wick thực ra không phải bộ phim khởi đầu cho hành động đấu súng "có gu" thế này, phim đơn giản là làm sống lại phong cách ấy, vốn đang dần mất đi với sự kết thúc của các bộ phim huyền thoại, nổi tiếng một thời như Desperado (1995), The Matrix (1999), Equilibrium (2002), Wanted… Những màn đấu súng của John Wick không đơn thuần là “bắn nhau đến chết”, mà còn là canh góc, chiến thuật, cận chiến kết hợp với võ thuật pha trộn giữa kungfu, nhu thuật Nhật Bản, nhu thuật Brasil, judo… thêm vào đó là góp quay có sắp xếp, tập dợt trước, đã tạo nên flow rất mượt mà trong phim. Việc hạn chế đến mức tối đa CGI cũng như diễn viên đóng thế (các pha nguy hiểm do nam diễn viên hơn 50 tuổi Keanu Reeves thực hiện) đã cho thấy sự chân thật luôn được John Wick đặt lên hàng đầu và kết quả là chúng ta có các cảnh hành động vô cùng tự do, hấp dẫn nhưng vẫn không kém phần chết người.
Sắc xanh, đỏ, tím và kiến trúc đẹp mắt, sang trọng trong bối cảnh nhuốm máu như viện bảo tàng, nhà gương, đấu trường Rome, biệt thự xa hoa hay khách sạn Continental vừa cổ, vừa hiện đại đã thổi làn gió mới vào thế giới ngầm hấp dẫn của John Wick. Yếu tố bạo lực của John Wick không chỉ được nâng tầm lên một đẳng cấp mới, mà còn được đánh giá là yếu tố nghệ thuật sáng tạo chính của phim. John Wick đã chứng minh cho chúng ta thấy một điều rằng nếu cường điệu, hãy cường điệu hết mức có thể, bởi nếu lo lắng về tính logic thì bộ phim sẽ dừng ở mức nửa vời, và người xem sẽ chỉ lo săm soi vào lỗ hổng của phim.
Với nhà may, nhà hàng, khách sạn, cửa hàng súng, cửa hàng xe, hộp đêm… dành cho sát thủ, có một Hội đồng Tối cao chi phối, có đồng tiền riêng, có quy luật riêng, và John Wick là kẻ đang bị cả mạng lưới ngầm này truy đuổi, người xem dừng việc nhìn nhận nghiêm túc bối cảnh của John Wick và chỉ tập trung vào việc tận hưởng các màn hành động mãn nhãn mà chẳng phải lo lắng về việc người vô tội bị vướng vào một vụ khủng bố, hay nhận định xem phản diện của phim có gì mới so với những kẻ muốn thống trị thế giới trong các phim cùng thể loại.
Cuối cùng, góp phần vào thành công của John Wick sẽ là gì nữa nếu không phải là sự góp mặt của Keanu Reeves. Kiệm lời, bí ẩn, yêu động vật và là sát thủ đã đi vào “huyền thoại” bằng một cây bút chì, John Wick được tạo ra như đo ni đóng giày cho Keanu Reeves - nam diễn viên rất được công chúng yêu mến bởi lối sống thầm lặng và bình dị, tránh xa showbiz. Lạnh lùng, không khoan nhượng, nhưng vẫn lịch sự và chân thành, khán giả không khỏi mong mỏi John Wick có thể báo thù, không phải tiếp tục giết chóc, mà để tìm được bình yên.
Kể từ phần phim đầu tiên vào năm 2014, người ta bắt gặp nhiều hơn các phim hành động chịu ảnh hưởng từ John Wick như Atomic Blonde (cũng đến từ David Leitch), Robin Hood (mặc dù phim này là thảm họa cả về phòng vé lẫn phê bình), Polar (Netflix), The Foreigner, Red Sparrow, Hotel Artemis (đây là bộ phim đặc biệt mang nhiều ảnh hưởng của John Wick nhất), Peppermint… tuy nếu so về mức độ thành công thì đương nhiên, anh Wick vẫn đứng đầu.
Hiện tại, có tin đồn Parabellum sẽ chưa phải là kết thúc của John Wick bởi các nhà làm phim đang có ý định thực hiện ngoại truyện với cốt truyện có liên kết với Atomic Blonde, hay phim truyền hình với tựa đề xoay quanh khách sạn The Continental - nơi sở hữu điều luật khắt khe đối với các sát thủ: không được giết người trong khu vực khách sạn. Kẻ nào phạm luật sẽ phải chịu hậu quả thảm khốc.
Nếu tiếp tục giữa được chất lượng phim cũng như mở rộng được thế giới ngầm hấp dẫn của nó, người hâm mộ chắc chắn sẽ còn nhiều cơ hội được thưởng thức các phần phim John Wick tiếp theo.
Nguồn: Tổng hợp