No Time to Die (2021) - Giới phê bình nói gì về lần tái xuất cuối cùng của "James Bond" Daniel Craig?

Vào ngày 28.09 này, giới phê bình đã có dịp xem trước No Time to Die (2021), phần phim đánh dấu lần cuối cùng Daniel Craig khoác lên mình bộ vest lịch lãm của điệp viên mẫn cán 007. Bộ phim cũng là phần phim thứ 25 của thương hiệu lâu năm nhất Hollywood là James Bond.

Trong đây, đã 5 năm kể từ khi James Bond đã quyết định về hưu để sống cùng người tình Madeleine Swann (Lea Seydoux) sau sự kiện của Spectre. Nhưng khi anh đã dành cả đời đối mặt với những tội phạm nguy hiểm nhất thế giới, kinh qua không biết bao lần bị phản bội, tổ chức quay lưng, những bóng hồng vì anh mà chết, sống một cuộc sống bình thường là vô cùng khó. Bond vẫn không ngừng bị ám ảnh bởi quá khứ bạo lực. Giữa lúc Bond gặp khủng hoàng, vụ bắt cóc nhà khoa học Valdo Obruchev khiến MI6 một lần nữa nhờ cậy sự giúp đỡ của anh.

Digital Spy

Sau đại dịch và bao lần hoàn chiếu, liệu No Time to Die có đáng với công sức chờ đợi của bạn? Ừ thì nhìn chung, các nhận xét ban đầu về bộ phim đã cho thấy thương hiệu này sẽ có một phần phim James Bond gây chia rẽ nữa. Bên cạnh những lời khen, bộ phim cũng bị phê bình với câu chuyện của nó.

1. The Wrap – Jason Solomons

Báo Thanh Niên

Phần lớn thời lượng của bộ phim được dành để nhìn lại mối tình trong quá khứ giữa Bond và Vesper Lynd (Eva Green) trong Casino Royale (2006) trong khi Bond đang cố gắng tập trung với người tình hiện tại Madeleine Swann (Léa Seydoux). Chi tiết này làm bộ phim trở nên hoài niệm nhưng cũng báo trước sự vô định trong Bond, người đã trở thành một hình mẫu đang nhìn về thời gian đã mất như Proust (tiểu thuyết gia nổi tiếng của thế kỷ 20) trong các câu chuyện của mình.

Những người hâm mộ 007 truyền thống hơn có thể mong muốn phần hành động có tốc độ nhanh hơn - ở phút 163, đây là Bond dài nhất trong kinh điển. Mỗi một phân cảnh trong phim có chất lượng nhất định, tương tự như một tập phim độc lập. Chẳng hạn phân cảnh mở màn ở Matera, hoặc chuyến đi đến Cuba của Bond, nơi Ana de Armas tỏa sáng trong vai đặc vụ Paloma. Điều gắn kết tất cả lại với nhau là Craig, người đã thể hiện màn trình diễn mà tôi (Solomons) chưa từng thấy nơi Bond trước đây.

2. The Independent UK – Clarisse Loughery

The Sun

Cary Joji Fukunaga đã tạo nên một dự án điện ảnh hành động ấn tượng với No Time to Die - thật đáng tiếc khi đó lại là một bộ phim về Bond. Đối với tất cả những sự chậm trễ, những tin đồn, những tháng ngày dành để xây dựng nên lời chia tay cuối cùng của Daniel Craig trong vai diễn này, điều đáng thất vọng nhất về bộ phim là cảm giác toàn bộ bộ phim hụt hơi một cách kỳ lạ. Ít nhất thì phân đoạn thứ ba của phim cho phép Craig chia tay vai diễn với sự trang trọng, mà còn là một lời nhắc nhở cho tất cả chúng ta rằng nam diễn viên đã cho Bond một linh hồn ở thời của anh. Craig xuất sắc trong No Time to Die, vượt trội hơn mọi thứ xung quanh anh ấy. Bond của nam diễn viên chứa đựng một đại dương cảm xúc bị vùi dập khi cố gắng vươn lên hoàn cảnh

Và bất chấp những đóng góp được quảng bá rộng rãi của Phoebe Waller-Bridge cho kịch bản của bộ phim, No Time to Die hầu như không thể đạt được sự cấp tiến về nữ quyền mà bộ phim đã hứa hẹn. Ít nhất thì các nhân vật nữ (trừ nhân vật của Seydoux, người luôn ủ rũ) trong đây được vui vẻ một chút với phim. Lashana Lynch, với tư cách là đối thủ 00 của Bond, sở hữu nét cuốn hút đến mức khiến người xem cảm thấy vô nghĩa khi tìm kiếm một Bond mới khi tương lai của thương hiệu đã xuất hiện trong hình hài của nữ diễn viên. Nhưng những nhân vật này chỉ là phụ kiện cho một bộ phim có vẻ mất phương hướng như No Time to Die.

3. The BBC - Nicholas Barber

IGN

No Time to Die có thời lượng lên đến 2 giờ 43 phút - dài hơn một giờ so với Quantum of Solace - khiến nó trở thành bộ phim Bond dài nhất trong tất cả. Nó cũng làm người xem cảm nhận được độ dài ấy. Nhưng bạn khó mà có thể phàn nàn về chất lượng nội dung.

Đạo diễn của phim, Cary Joji Fukunaga, rõ ràng không ủng hộ lý thuyết “ít hơn là nhiều” (less is more). Fukunaga và các nhà biên kịch đã đem đến phần tiếp theo cho Spectre, với tính kết nối cao và tất cả tính lãng mạn mà chúng ta mong đợi từ Bond thời Craig. Nhưng No Time to Die cũng sở hữu tính độc lập đặc trưng của những phim Bond năm thập niên trước đó, với các yếu tố hoài niệm món thiết bị trợ giúp, kế hoạch thống trị thế giới và một trụ sở bí mật tương tự thứ được xây dựng bởi Ken Adam trong những ngày Bond của Sean Connery và Roger Moore còn tung hoành trên màn ảnh.

4. Forbes – Scott Mendelson

James Bond Wiki

Khi No Time to Die đang cố gắng trở thành “chỉ là bộ phim James Bond tiếp theo” trong giờ đầu tiên, phim diễn ra khá tốt. Nhưng khi nó bước vào ở màn hai và ba và cố gắng trở thành phần tiếp theo của Spectre, thì phim ngay lâp tức gặp khó khăn, như thể nó đang cố làm một món trứng rán ngon từ trứng đã ung. Hơn nữa, No Time to Die hầu như giảm đi sức hút với tư cách là một trải nghiệm điện ảnh mang tính thoát ly (escapism).

Là phần thứ năm và cũng là phần cuối cùng của kỷ nguyên Craig, No Time to Die có nhiều hồi hộp và căng thẳng hơn bình thường. Trong viễn cảnh tương lai nhiều bộ phim vẫn theo sau với một diễn viên mới, No Time to Die là một sự thất vọng nhưng chưa đến mức giết chết linh hồn hơi giống với Spectre. Tôi (Mendelson) đã hy vọng No Time to Die sẽ mang đến cho Daniel Craig một ca khúc từ biệt cao quý, nhưng nó sẽ phải chấp nhận bản thân chỉ hay hơn Diamonds Are Forever, A View to A Kill và Die Another Day (những bộ phim trung bình của loạt phim Bond).

5. The Guardian – Peter Bradshaw

MNE

Có vẻ như No Time to Die vẫn có thể khiến người hâm mô ngạc nhiên dù vẫn dùng lại khung sườn 007 quen thuộc. Có lẽ thương hiệu này đã học được gì đó từ Vũ trụ siêu anh hùng của DC và Marvel trong việc thêu dệt bí ẩn và sự hào hùng chỉ có thể tìm được trong các trang truyện. No Time to Die làm bạn giật mình, tự nhận thức một cách đặt biệt, vui tính, tự tin, và hay nhất vẫn là mang đến hành động hùng vĩ, tiếng cười lớn, màn mạo hiểm không tưởng. Bộ phim này đủ thật để thuyết phục bạn nó đang diễn ra ở đâu đấy trên Địa cầu này. Thế có vẻ là đủ rồi!

6. ScreenDaily – Jonathan Romney

Polygon

Craig, trong màn trình diễn cuối cùng với tư cách James Bond, đã thành công thuyết phục chúng ta đây là hóa thân Bond có nhân tính hơn cả các tiền bối – có lẽ là nhờ vào cách nam diễn viên đã nhấn nhá sự câm lặng lẫn sự mệt mỏi của nhân vật này vào thời điểm Bond đã đi đến cuối con đường. No Time to Die đã làm hết những điều cần thiết để giữ độ gây cấn giữa lúc tái hiện lại di sản đồ sộ, dù có hơi hướng phân biệt chủng tộc và giới tính, của thương hiệu. Nó đã thành công trong việc khai thác cảm xúc của Bond.

Tuy nhiên, No Time to Die phủ nhận sức mạnh của bộ truyện trong những khoảnh khắc tuyệt vời nhất của nó. Điều đó không nhất thiết phải như vậy, như đã được chứng minh bởi Skyfall năm 2012 – bộ phim vẫn là tiêu chuẩn vàng trong việc làm mới một câu chuyện cũ bằng sự dí dỏm và lấp lánh. No Time to Die tận hưởng phá vỡ một số quy tắc táo bạo, nhưng hiệu quả lại quá ít - mặc dù điều đó không có khả năng làm hỏng trải nghiệm bộ phim của khán giả, những người sẽ rất vui khi thấy Bond trở lại, bất kể niềm vui mà anh ta hay chiếc xe quen thuộc mang đến nhỏ nhoi đến thế nào.

7. Gone with the Twin – The Massie Twins

Den of Geek

Thế hệ khán giả trẻ hơn có thể sẽ thích thú với những chủ đề chính trị và xã hội trong phim, trong khi các fan lâu năm có thể đi săn những quả trứng phục sinh nhắc về di sản hoặc các chi tiết về vũ trụ mở rộng của Bond. Nhưng đến cuối cùng, No Time to Die vẫn có quá nhiều các tuyến truyện phụ không cần thiết, các nhân vật làm nhiệm vụ song song bên cạnh nam chính làm loãng hơn là làm giàu mạch phim, cũng như làm giảm độ phấn khích phim mang lại.

Phim không chỉ đơn thuần là bị thổi phồng, mà còn bị thổi phồng quá mức gây hại, nhất là khi kết cuộc cuối cùng chỉ xoay quanh một người đàn ông (và một người phụ nữ) để chống lại kẻ chủ mưu độc ác tỷ phú và pháo đài khổng lồ của hắn. Cao trào diễn ra hoành tráng, nhưng chỉ ở tầm quan trọng của kết quả, chứ không phải ở mức độ khủng khiếp của các cuộc đọ sức hay đọ súng. Giống như Skyfall, nhiệm vụ cuối cùng của Craig này không đem lại cảm giác đây là chất hành động của James Bond chính hiệu, thay vào đó là những nỗ lực nhiệm vụ bất khả thi chung chung tầm thường mà phim có thể gán ngẫu nhiên bất kỳ cái tến nào với nó.

8. The Digital Spy – Ian Sandwell

Guardian

No Time to Die vẫn là một phim Bond đúng điệu và Craig đã xuất sắc trong màn trình diễn cuối cùng của mình trong bộ vest 007, thể hiện đủ thế thái chưa từng được thấy của nhân vật này. Dù mối tình giữa anh ta và Madeleine Swan chưa thể bì được với những gì anh đã thể hiện với Verper Lynd trước đây, Craig vẫn thuyết phục được khán giả về độ chemistry họ có với nhau.

Để xếp hạng No Time to Die trên bảng vàng các phim Bond cần một lần xem kỹ hơn nữa, nhất là khi bộ phim này có những khoảnh khắc chia rẽ người hâm mộ. Nhưng với tư cách là một trải nghiệm, phim đã đem đến những kỳ quan bạn mong đợi trong một dự án 007, và một số cho tiết làm người ta ngạc nhiên chứng tỏ nó là một cái kết táo bạo, hiệu quả và giải trí dành cho Bond của Craig. Dù cần nhiều thời gian để đạt được cái kết đó, No Time to Die đã chứng minh dù ai có là James Bond tiếp theo, anh ta/cô ta có một di sản lớn để vượt qua.

9. The Hollywood Reporter – David Rooney

Digital Spy

Bất kể sự thiếu sót trong kịch bản và nhịp điệu thất thường, No Time to Die có rất nhiều điều để những người hâm mộ Bond cứng thưởng thức với sự phấn khích tột độ mỗi khi những giai điệu của Hans Zimmer hay những nốt nhạc cổ điển của Monty Norman vang lên. Nó có thể không bằng Skyfall, nhưng đó là một lời chào tạm biệt xúc động dành cho nam diễn viên đã để lại dấu ấn Bond khó phai mờ kể từ thời của Connery.

10. The AV Club - A.A. Dowd

Digital Spy

Nếu có một cung bậc cảm xúc rõ ràng trong No Time to Die thì đó chính là sự giằng co bên trong bản thân Bond. Liệu kẻ giết người lạnh lùng và sát gái này có thể học cách yêu lần nữa, để khám phá lại con người đã bị đè nén dưới nhiều năm phụng sự Tổ quốc và bị phản bội quá nhiều lần? Vấn đề của phim là phần cuối cùng này xây dựng câu chuyện của nó xung quanh một mối quan hệ mà nó hầu như không được chú trọng cần thiết: Madeleine được phác họa chẳng khác nào phiên bản mong manh và kém hơn hình tượng Vesper vô cùng ấn tượng trong quá khứ, một nhân vật mà Eva Green đã thể hiện tài tình đến mức có thể thuyết phục bạn chỉ có cô ấy, trong số các Bong Girls, và một mình cô mới yêu nổi thứ vũ khí yêu nước như James Bond.

No Time to Die đáng quên ở tất cả những chỗ lẽ ra đã làm nên một bộ phim đáng nhớ Đây là một bộ phim Bond không có chút phấn khích hoặc phô trương nào. Tất cả những gì bộ phim mang đến là một kết thúc buồn cười không có lấy nét đặc trưng, một sự trả giá muộn để khiến chúng ta phải rơi nước mắt sau gần ba giờ đồng hồ nó khiến chúng ta chán nản.