The Passenger (2016) lấy bối cảnh một tương lai nơi con người có thể rời Trái Đất đến sống tại các hành tinh khác. Trên một chuyến tàu di cư đó, Jim Preston (Chris Pratt), một hành khách, đã bị đánh thức khỏi giấc ngủ đông sớm hơn 90 năm so với dự tính ban đầu do một sự cố va chạm thiên thạch. Jim sau đó đã tìm cách đánh thức Aurora Lane (Jennifer Lawrence) để bản thân thoát khỏi sự cô đơn. Tuy sau đó cả hai có những bất đồng nhưng họ đã cùng nhau sửa chữa những hư hỏng do sự cố thiên thạch trước đó, giúp cho con tàu đến đích an toàn.
Cốt truyện của phim không mới, khi chuyển tải một thông điệp về sự trưởng thành của con người trong chuyến hành trình cuộc đời. Cả hai nhân vật nam và nữ chính du hành vũ trụ với những mục đích khác nhau nhưng qua khoảng thời gian chung sống ngắn ngủi, họ cảm nhận được rằng mình cần người còn lại để có thể sống một cách đúng nghĩa.
Jim tỉnh dậy do sự cố và phải đối mặt với một câu hỏi lớn: hoặc là cố gắng tiếp tục sống một mình trong cô đơn và kết thúc cuộc đời trước khi con tàu vũ trụ có thể đến đích, hoặc là đánh thức một hành khách khác để cùng mình chia sẻ sự cô đơn (nhưng theo quan điểm đạo đức thì đây là một hành động sai trái khi gần như tước đoạt cuộc đời của người được đánh thức). Chris Pratt đã thể hiện rất thành công những cung bậc cảm xúc buồn chán và tuyệt vọng của một người bị mắc kẹt trong vũ trụ mênh mông, qua từng ánh mắt, nét mặt cũng như cái cách mà Jim vùng vẫy để thoát khỏi cái nhà tù của sự cô độc vô hình đó. Anh đã cố gắng kiềm chế mong muốn đánh thức Aurora nhưng không thành công. Cảm giác tội lỗi khiến Jim cố gắng bù đắp cho Aurora, anh đem lại nụ cười và hành phúc cho cô, giúp cô thật sự được sống theo cách mà cô theo đuổi, kể cả khi anh phải đối mặt với cái chết để bảo vệ cô.
Aurora thức dậy sau Jim khoảng hơn 1 năm. Cô cũng có một khoảng thời gian vùng vẫy khi không chấp nhận được sự thật nhưng rất nhanh chóng nhận ra mọi cố gắng thay đổi hiện thực đều là vô vọng, thế nên cô cố gắng tiếp tục sống theo cách của mình, hết mình và tận hưởng từ những điều cô đang có xung quanh mình. Aurora giúp cho cuộc sống trên chuyến tàu trở nên nhiều màu sắc hơn, cô đã thôi thúc khao khát tìm kiếm hạnh phúc cũng như bản năng bảo vệ hạnh phúc của Jim. Tuy sau đó, cô biết được sự thật nghiệt ngã rằng chính Jim đã đánh thức mình, nhưng cô biết rằng cô cần có Jim, rằng cô không thể sống tiếp khi thiếu anh nên cô quyết định tha thứ. Nếu sự trưởng thành của Jim là sống có trách nhiệm để sửa chữa sai lầm thì ở Aurora, Jennifer Lawrence cũng rất thành công khi thể hiện sự trưởng thành của Aurora qua sự yêu thương và bao dung một cách dịu dàng, vượt lên nỗi đau để tìm đến hạnh phúc thực sự.
Câu chuyện tình yêu đẹp được lồng ghép trong một khung cảnh không gian tráng lệ là một điểm thành công nữa của phim. Hiệu ứng hình ảnh của phim khiến cho chuyến hành trình của hai nhân vật trở nên lung linh hơn, nhất là những phân cảnh cả hai cùng chiêm ngưỡng sự vĩ đại vô cùng của vũ trụ bao la. Đời người chỉ có một, nếu Jim và Aurora vẫn tiếp tục ngủ đông thì liệu họ có thể nắm bắt được những khoảnh khắc chỉ xuất hiện một lần duy nhất như thế không? Hay đó ản dụ về phần thưởng to lớn nhất dành cho những con người đã dũng cảm dấn thân để có thể sống cho ra sống?
Phim nhẹ nhàng và không có quá nhiều cảnh hành động căng thẳng. Các câu thoại hóm hỉnh, duyên dáng cũng như cách diễn xuất nhẹ nhàng của hai diễn viên chính giúp cho bộ phim dễ tiếp cận với khán giả. Phim thích hợp với những ai đang yêu cũng như chưa yêu và cũng thích hợp để thưởng thức bên cạnh gia đình, người yêu và bạn bè nhân dịp Giáng sinh sắp đến.
Nguồn: MN