Ấn tượng đầu tiên về Blade Runner 2049 là phần âm thanh quá tốt. Âm nhạc đậm chất cuberpunk pha chút hơi hướng cổ điển, nhạc nền lấy cảm hứng từ phiên bản gốc năm 1982 được làm mới lại mang đầy tính future. Về cơ bản 2049 là một phiên bản hiện đại và dễ tiếp cận hơn so với bản gốc. Góp nhặt những nét căn bản, những yếu tố quen thuộc hình thành nên thế giới trong phim, mặc dù cốt truyện được truyền đạt theo hướng an toàn hơn nhưng vẫn mang đậm dấu ấn của riêng mình.
Mạch phim ban đầu tưởng như có phần chậm rãi, nhưng không hề, bạn sẽ thấy rằng mọi thứ rất vừa vặn đủ để bạn những khoảng lặng nghỉ ngơi, ngấm từng tình tiết sau những diễn biến hồi hộp thắt mở liên tục đủ để bạn kịp suy đoán chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo dựa trên những tình tiết được gợi ý. Với những người chưa xem phần đầu, có lẽ bộ phim có đôi chút hack não, tuy nhiên việc hiểu được kết phim là không quá khó, tính triết lý gửi gắm trong phim có lẽ mới là điều khó nhằn và nó được làm tốt, thậm chí rất gần với phần phim tiền truyện. Càng về cuối thì mọi thứ càng trở nên bất ngờ, những câu thoại ngày một đắt giá, plot tốt, và twist, mặc dù không nhiều nhưng đủ để lại ấn tượng ăn khớp với tiết tấu của bộ phim.
Blade Runner 2049 quy tụ đầy đủ dàn diễn viên tài năng từng thắng và được đề cử giải Oscar. Trong vai Blade Runner K đang “cho về hưu” các Replicant, Ryan Gosling lại có một cú hit để đời sau La La Land. Kịch bản phim là quá tốt để Ryan có thể phô diễn khả năng diễn xuất của mình. Không còn là nét phong trần, sự lịch lãm quen thuộc nữa mà là một hóa thân hoàn toàn khác, một Blade Runner lạnh lùng nhưng cũng mang nhiều nỗi cô đơn trong tâm hồn. K tìm kiếm mọi thứ không chỉ vì công việc mà là cuộc kiếm về chính bản thân anh, đằng sau những ký ức tuổi, về ý nghĩa của sự tồn tại. Ở anh là cảm giác muốn được khao khát thể hiện “linh hồn” trong chính mình.
Ryan đẹp và phong cách bao nhiêu thì Jared Leto trong vai thiên tài dị biệt Wallace cũng không kém phần tỏa sáng. Điểm đặc biệt là nhân vật Jared bị mù khiến cho màn trình diễn của anh càng thêm giá trị. Thêm vào đó, sự xuất hiện của Luv (Sylvia Hoeks thủ vai) cũng đầy ấn tượng. Nếu như trong Blade Runner có Roy với khung cảnh “crying in the rain” đầy ám ảnh thì Luv không được may mắn như thế. Dẫu vậy, màn thể hiện của cô lại tàn ác và dữ dội hơn bội phần.
Chúng ta biết được K sẽ có một nàng “gấu” xinh xắn là Joi (Ana de Armas) dù xuất hiện rất ít trong các trailer nhưng lại có rất nhiều cảnh khác nhau dẫn đến câu hỏi về tầm quan trọng của Joi trong phim. Và quả thật Joi sẽ là một nhân vật đầy bất ngờ. Bất ngờ về cách cô xuất hiện ngay từ đầu phim nhưng bạn lại không thể nhận ra đó là cô gái trong trailer, và bất ngờ về cái cách mà cô hiện diện trong cuộc đời của Joe. Không chỉ lôi kéo sự thu hút về mặt thị giác (vì quá đẹp) Joi thực sự làm nổi lên “phần người” rõ rệt trong K và đóng vai trò như tấm gương phản chiếu tâm hồn anh, làm tăng thêm tính người trong anh và cũng làm cho cuộc đời anh thêm phần đau khổ. Về phần Harrison Ford, ông một lần nữa trở lại trong một siêu phẩm mà ông từng là người đặt dấu ấn (trước đó là lần trở lại với tượng đài bất hủ Star Wars). Với hầu hết khán giả thì đều mong ngóng xem Deckard sẽ có vai trò gì trong 2049, tuy nhiên mãi cho đến chương 3 của câu chuyện thì ông mới được “tìm thấy”. Với tính chất “trùm cuối” nhân vật này tuy vậy mang nhiều sự tri ân đối với Harrison hơn.
Khán giả ngày nay có lẽ đã quá quen thuộc và bội thực với các câu chuyện sci-fi và những hình ảnh viễn tưởng, vì thế nhà sản xuất cũng không cần phải lạm dụng quá nhiều hiệu ứng CGI. Hầu hết các bối cảnh đều vô cùng đã mắt và ‘chất lừ’, từ Los Angeles Vĩ Đại tới những khu nhà bỏ hoang cho đến những khu dân cư xập xệ, tất cả đều huyền ảo và tráng lệ dưới ánh đèn hologram 3D đầy mùa sắc. Không chỉ ngoại cảnh, nội thất được xây dựng theo trường phái tối giản, tận dụng triệt để ánh sáng và bóng tối tạo hiệu ứng thị giác, đồng thời phản ánh về bản chất của từng nhân vật. Khuyến nghị các bạn nên xem phim với định dạng IMAX hoặc 3D để tận hưởng tối đa những khung hình tuyệt vời của bộ phim.
Để so sánh với tiền truyện thì có lẽ 2049 chín và Blade Runner mười. Cùng truyền tải tính triết lý nhân văn, mong muốn gửi đến thông điệp mạnh mẽ sâu sắc nói lên bản chất con người. Đều là những màn phô diễn xuất sắc về hình ảnh, mang đến những hiệu ứng thị giác tuyệt vời. Điều khiến cho hậu bản có đôi chút thua thiệt có lẽ là vì sự dễ xem và hợp thời của nó. Câu chuyện được giải quyết rõ ràng hơn dễ nuốt hơn với đa số thị hiếu đại chúng, còn theo góc nhìn hàn lâm thì cũng ít tính nghệ thuật hơn chút đỉnh. Thế nhưng, không thể không nói Blade Runner 2049 là một kiệt tác hiện đại. Những lời thoại đắt giá và một cái kết xứng tầm để lại trong người xem đầy ắp những câu hỏi. Phim cũng gợi nhớ đến trilogy Matrix khi cùng đề cập đến cuộc chiến giữa con người và máy móc ở thì tương lai, tuy nhiên 2 hậu bản và đặc biệt là Matrix: Revolution có phần hụt hơi so với “cuộc cách mạng” trong phần đầu đã khiến series này có một phần kết không trọn vẹn đầy cay đắng’.
Với những tình tiết gợi ý về cuối phim, một phần tiếp theo có lẽ là khả thi, tuy nhiên câu trả lời có lẽ nhà sản xuất muốn dành cho khán giả. Nếu nó xảy ra, những câu hỏi sẽ được giải quyết triệt để hoặc là tiếp tục nảy sinh thêm, và quan trọng hơn là làm sao để làm tốt nó như hai tiền truyện. Còn nếu không, người xem chỉ cần tự thuyết phục rằng, cuộc khởi nghĩa của Replicant chỉ là minh chứng cho việc các họ đang trở nên “người” hơn cả những con người thực thụ.
Diễn xuất: 8 | Hình ảnh: 10 | Âm thanh: 9 | Kịch bản: 9 | Cảm nhận: 9
Tổng kết: 9
Thành viên: Luiz Lopez