Đừng Buông Tay (Never Let Go) hồi hộp đến nghẹt thở trong suốt thời lượng hơn 100 phút. Bí ẩn chồng bí ẩn nhấn chìm khán giả của nó vào hố sâu sợ hãi và nghi vấn. Không ai đoán được câu chuyện sẽ lan đến đâu khi nó tập trung “kể” bằng thứ hình ảnh rùng rợn, để rồi kết thúc trong sự ngỡ ngàng với các dòng suy nghĩ ngổn ngang ám ảnh.
Ngày xửa, ngày xưa, có ngôi nhà nọ trong rừng...
Đừng Buông Tay mở ra trong một đêm tối nơi rừng rậm đầy tiếng ếch kêu. Xung quanh bốn bề vắng bóng người, trừ căn nhà gỗ lâu đời nọ. Đó là nơi trú ẩn thiêng liêng của ba mẹ con, gồm người mẹ (Halle Berry) không được gọi tên và hai anh em song sinh Sam và Nolan.
Ban ngày, họ tiến vào rừng tìm thức ăn với một sợi dây thừng cột quanh người, thứ được cho là có thể bảo vệ ba mẹ con khỏi thực thể tà ác. “Ác Quỷ” là từ mẹ dành để mô tả nó, thực thể loanh quanh trong rừng, rình rập ba mẹ con. Nếu ai bị nó chạm vào, người đó sẽ quay lại tàn sát gia đình mình.
Người mẹ đã cột sợi dây quanh người ba mẹ con, đầu còn lại kết nối với ngôi nhà – thánh địa có thể chống lại Ác Quỷ. Trong thế giới Ác Quỷ đã giết hết phần còn lại của nhân loại, sinh tồn của họ phụ thuộc vào những sợi dây này, nên mẹ dặn hai con “Đừng bao giờ buông tay” khỏi nó. Nhưng Ác Quỷ là kẻ xảo trá giỏi dụ dỗ.
“Cabin trong rừng sâu” là một công thức kinh dị rất đỗi quen thuộc trong làng phim Hollywood. Sau đó là những bóng ma lởn vởn gợi nhắc đến Evil Dead, sự hoang vắng bén rễ gợi nhắc một dịch bệnh chết chóc nào đó, nhưng Đừng Buông Tay không dễ đoán như vậy.
Câu chuyện kinh dị cuốn từ đầu đến cuối
Đừng Buông Tay cần có thời gian để tạo dựng bối cảnh và thúc đẩy câu chuyện của nó với ba chương "sách". Một khi đã vào guồng, bộ phim nhanh chóng sẽ kéo khán giả vào vòng xoáy bí ẩn không lối thoát. Mọi thứ trong đây từ bối cảnh đến tình huống đều được thiết kế để trải dài nghi vấn hơn là lời giải đáp. Những chi tiết nhỏ nhất cũng để lại những lời thì thầm dai dẳng, gieo rắc nghi ngờ.
Đưa ra bất cứ lời khẳng định nào về những gì diễn ra trong đây là một sự mạo hiểm. Bộ phim đốc thúc tình tiết, từ tốn kể chuyện nhưng luôn khiến khán giả của nó khao khát nhiều hơn nữa, nhiều thông tin hơn nữa để có thể giải đáp những câu hỏi đang dần tràn khỏi màn hình.
Khi ba mẹ con ngày càng chìm sâu vào cảnh đói kém, sự ngờ vực giữa họ khiến bộ phim đặc lại. Nolan bắt đầu nghi ngờ, và Samuel một mực bênh vực mẹ. Điều này dẫn đến một cuộc đấu trí về những gì thực sự hiện hữu. Ngay cả người xem cũng phải tự hỏi liệu Nolan và Samuel có nên sợ Ác Quỷ hay mẹ của chúng hơn.
Lối kể chuyện của phim "nhỏ giọt" có thể khiến một số người không quen với thể loại kinh dị tâm lý bực mình. Nhưng với những ai mê mẩn dòng kinh dị có thể biến suy nghĩ sợ hãi nhỏ nhất của con người thành thực thể quỷ dữ rùng rợn, Đừng Buông Tay vô cùng hấp dẫn từ đoạn mở đầu đến tận màn cao trào kịch tính.
Bộ phim trước mắt mang đến sự mong chờ hồi hộp này đến hồi hộp khác, manh mối này đến manh mối khác, sau khi thành công để tò mò bén rễ. Bối cảnh và âm thanh hòa quyện để thúc đẩy người xem đến với một thực tại hãi hùng dằn vặt tinh thần cả nhân vật lẫn khán giả trước khung hình thực ảo đan xen.
Đừng Buông Tay từ đó biến hóa bản thân thành một cổ tích theo đúng bản chất tàn ác và phũ phàng với những màn kinh dị căng thẳng, để khắc họa con quỷ bên ngoài ngôi nhà không dữ dội bằng ác quỷ ẩn nấp ngay trong thánh địa, một khi vượt khỏi tầm kiểm soát sẽ cắn xé ngấu nghiến gia đình hạnh phúc này.
Đừng Buông Tay không xây dựng nhân vật đơn chiều. Ba nhân vật chính trong phim thiết lập mối liên kết với những ánh mắt chăm chú bên ngoài màn hình theo từng nhịp phim. Bằng cách này hay cách khác, người mẹ và hai đứa trẻ sẽ khiến bạn yêu họ hoặc ghét họ cùng sự thương cảm sâu sắc.
Bởi lẽ dù không thể đưa ra lời giải thích thỏa đáng nào cho phim, chúng ta vẫn biết số phận của cả ba sẽ kết thúc trong bi kịch. Không ai có thể toàn vẹn bước ra khỏi một trận đấu lồng 12 hiệp với quỷ dữ, ngay cả khi những con quỷ đó có thật sự chạm vào họ hay không.
Những gì tốt đẹp nhất mà ngôi nhà này bảo vệ sẽ vụn vỡ theo cách đau đớn nhất. Ngay cả khi các mảnh vỡ được nhặt lại, chúng chẳng thể lành lặn như ban đầu.
Câu chuyện cổ tích hiện đại này cuối cùng cũng kết thúc trong một màn đối đầu nảy lửa giữa hai anh em, kết lại trong sự vụn vỡ lẫn tiếng thở dài. Song, Đừng Buông Tay vẫn đọng lại trong tâm trí chúng ta – đó là điều chắc chắn – vì bộ phim muốn “twist” đến khung hình cuối cùng.
Đừng Buông Tay: Trí tưởng tượng là cần thiết
Đừng Buông Tay không phải là siêu phẩm kinh dị, nhưng bộ phim đủ kích thích để thúc đẩy người xem của nó vận dụng khối óc tưởng tượng phong phú của mình với câu chuyện giàu sức gợi. Kể cả chi tiết nhỏ nhất trong đây cũng mang sức nặng đáng kể với kịch bản.
Một bộ phim hay không nhất thiết phải đề cập đến những thông điệp lớn lao hay sở hữu tính nghệ thuật dày đặc. Một bộ phim hay còn là phim khiến chúng ta phải nhìn xa hơn, cảm sâu hơn. Đừng Buông Tay (Never Let Go) là bộ phim điển hình cho “show, don’t tell” thuần túy như vậy. Nên đừng ngần ngại tưởng tượng để thẩm thấu hết điểm nhấn đặc biệt.