Sau chuỗi ngày ảm đạm vì ảnh hưởng của dịch COVID-19 khiến các rạp chiếu phim vắng bóng những bộ phim hấp dẫn, Gia Tài Tội Lỗi (Inheritance) có thể coi là sự khởi sắc. Bộ phim kịch tính, bí ẩn của đạo diễn Vaughn Stein không phải là một tác phẩm xuất sắc nhưng đủ sức giữ chân khán giả theo dõi đến cuối câu truyện.
Gia Tài Tội Lỗi bắt đầu khi công tố viên tài giỏi, xuất thân từ giới thượng lưu Lauren Monroe (Lily Collins) nhận được khoảng thừa kế không mong muốn sau cái chết đột ngột của cha. Bên cạnh phần tiền vỏn vẹn $1 triệu, Lauren nhận được chiếc chìa khóa của một căn hầm và tại nơi đó, cô phát hiện cha cô giam giữ một người đàn ông lạ mặt Morgan Warner (Simon Pegg) suốt 30 năm trời. Càng đặt ra nhiều câu hỏi, cô càng nhận được những câu trả lời không mong muốn và hơn hết, cha cô chính là kẻ sát nhân máu lạnh, phản bội cả gia đình?
Ngay từ phút bắt đầu, Gia Tài Tội Lỗi mang lại cảm giác dồn dập, tạo sự hồi hộp và áp lực cho khán giả. Phim có mô-típ khá giống những bộ phim khác khi sự giàu có, hoàn hảo chỉ là vỏ bọc bên ngoài và bên dưới một đế chế là những bí mật mà ông Archer cố gắng chôn vùi. Phần thừa kế không mong muốn khiến Lauren bị cuốn vào hành trình khám phá sự thật và đạo diễn đã làm tốt ở khâu này. Dưới góc nhìn mơ hồ của Lauren và những câu chuyện hết sức thuyết phục của Warner, khán giả phải tập trung theo dõi diễn biến để chắp vá những manh mối.
Trái ngược với hồi 1 và hồi 2 cuốn hút và tạo được sự căng thẳng thì người viết có chút thất vọng với hồi 3 của Gia Tài Tội Lỗi. Đây cũng là điểm yếu thường thấy trong các bộ phim kịch tính, bí ẩn hiện nay. Phải chăng các biên kịch luôn dồn hết chất xám cho một ý tưởng, nội dung thật hay và khi đến đoạn kết, họ đã cạn kiệt suy nghĩ? Càng theo dõi Gia Tài Tội Lỗi, không khó nhận ra phim vướng vào những hạt sạn tương tự các bộ phim cùng thể loại, dẫn đến plot twist dễ bị đoán ra. Phần được cho là hay nhất mà sớm bị người xem “đánh hơi” khiến cho cái kết trở nên gấp rút và hụt hẫng.
Gia Tài Tội Lỗi không lạm dụng quá nhiều tình huống giật gân mà thay vào đó, phim đặt ra những vấn đề liên quan đến lương tâm. Khi chứng kiến một vụ án có nguy cơ làm ảnh hưởng đến hình ảnh của gia đình, Lauren phải giải quyết thế nào để với tư cách là một thành viên và đối diện với đạo đức nghề nghiệp? Một ý tưởng khá hay để dằn vặt người phụ nữ ít được cha công nhận. Tuy nhiên, việc đặt ra nhiều vấn đề, nhiều vụ án thì khâu giải quyết lại không được thỏa đáng và phát sinh thêm nhiều câu hỏi khác.
Diễn xuất của Lily Collins và Simon Pegg chính là điểm nổi bật nhất trong Gia Tài Tội Lỗi. Cả hai đều vào vai người giăng bẫy và đều cố vùng vẫy, thoát khỏi bàn cờ của đối phương. Lily Collins gây ấn tượng khi hóa thân thành công tố viên mạnh mẽ, nữ diễn viên vừa thể hiện được sự cứng cỏi của nhân vật, vừa cho thấy vẻ run rẩy và đau khổ khi Lauren khám phá bí mật gia đình.
Đối lập với sự dao động của Lauren là một Morgan Warner bình tĩnh của Simon Pegg. Tạm gác vai trò cộng sự của Tom Cruise trong loạt phim Mission: Impossible, Pegg hóa thân thành một người đàn ông thảm hại khi bị giam giữ 30 năm mà không thấy ánh mặt trời. Phần nhập tâm của Pegg gần như thuyết phục được khán giả, dù nam diễn viên vẫn toát ra vẻ nguy hiểm. Tạo hình phù hợp của Collins và Pegg cũng là điểm cộng trong Gia Tài Tội Lỗi.
Đối lập với tòa nhà sáng sủa, sang trọng của gia đình Monroe là căn hầm lạnh lẽo, u ám để giam cầm Warner. Đoạn Lauren khám phá căn hầm mang lại cảm giác hồi hộp chẳng khác gì một đoạn phim kinh dị. Đạo diễn cũng thành công trong việc tạo bầu không khí căng thẳng xuyên suốt Gia Tài Tội Lỗi với những gam màu lạnh lẽo. Tuy nhiên, một số phân cảnh được biên tập chưa được mượt lắm. Phần nhạc nền cũng được chèn vừa phải nhưng không ấn tượng lắm.
Nhìn chung thì Gia Tài Tội Lỗi là một phim thích hợp để giải trí vào cuối tuần, đặc biệt khi bạn muốn trải nghiệm sự giằng xé lương tâm và tận hưởng chút căng thẳng.