Là bộ phim mới nhất được James Wan nhào nặn, Hiện Thân Tà Ác xoay quanh nhân vật Madison (Annabelle Wallis). Cô đang trải qua kỳ mang thai khó khăn với người chồng có xu hướng bạo lực. Trong một lần xô sát, Madison bị thương rồi bất tỉnh. Khi tỉnh lại, chồng cô đã chết. Còn cô thì xảy thai. Tồi tệ hơn, cô bị ám ảnh bởi một bóng hình đen tối và những ảo ảnh án mạng đẫm máu, ngụ ý cô chính là kẻ giết người tàn bạo này.
Khi bắt tay là dự án này, James Wan nhiều lần bộc bạch ý muốn quay về những năm 80, khi mà các phim kinh dị có thể được tìm thấy trên quầy bán băng đĩa. Về phương diện này, Hiện Thân Tà Ác đã thành công. Bộ phim có nhiều nét cũ kỹ gợi nhớ phong thái kinh dị của thời đại mà Michael Myers còn gieo rắc nỗi sợ hãi vào tâm trí những nhóm bạn đi cắm trại. Ngay cả tông màu, bối cảnh và nhân vật cũng mang vẻ cũ kỹ như vậy.
Không phải cứ vui là hiệu quả. Đó là điều mà Hiện Thân Tà Ác đã chứng minh. Rõ là James Wan đã tận hưởng việc xây dựng bộ phim với ý tưởng điên rồ này, nhưng thành quả không như mong đợi. Hiện Thân Tà Ác hiện lên như một bộ phim hài với tông màu tối hơn là một phim kinh dị có thể làm bạn sợ hãi đến trắng bệch, hoặc ít nhất là có ý nghĩa, như các dự án trước đây của ông. Nhưng nó cũng là một bộ phim kỳ lạ, nằm đâu đó giữa ghét, thích. Đó có lẽ là bí ẩn lớn nhất của bộ phim này.
Cá nhân người viết lại thấy Hiện Thân Tà Ác là một bước lùi đáng tiếc của James Wan. Ông vốn là đạo diễn kinh dị nổi tiếng với những thương hiệu kinh dị chất lượng như The Conjuring, Insidious hay Saw và các màn kinh dị mang “ý nghĩa”. James Wan không vận dụng các màn dọa ma hay khơi dậy nỗi sợ để gây sốc cho người xem. Chúng có vai trò quan trọng trong phim hơn là mánh khóe làm người khác giật mình. Đó là diễn giải nỗi kinh hoàng của nạn nhân trước thế lực họ không thể thấy. Ở Saw, các màn máu chảy đầu rơi mang tầm vóc hơn cả khi diễn giải khổ đau mà những kẻ không trân trọng cuộc sống phải chịu đựng, mang màu sắc truyện ngụ ngôn đến cho phim (cho đến khi biến tướng thành thể loại torture porn, nhưng đó là câu chuyện khác).
Thế mà ở Hiện Thân Tà Ác, phép màu của Wan đã mất đi. Tính kinh dị trong đây hoàn toàn chỉ là các pha hù dọa gây sốc – lựa chọn đơn giản và lười biếng nhất mà một bộ phim kinh dị có thể làm. Đây có thể là lựa chọn của đạo diễn để mang lại cảm giác hoài niệm, nhưng nó không khỏi làm phim trở nên thật nhàm chán và rẻ tiền.
Vấn đề lớn hơn của Hiện Thân Tà Ác nằm ở kịch bản. Việc làm sống dậy tinh thần kinh dị thập niên 80 là soạn lại cả kịch bản quen thuộc của giai đoạn này – một kẻ giết người rùng rợn vờn mồi với nạn nhân. Điều tốt nhất mà Wan đã đem đến cho câu chuyện là thêm thắt tính bí ẩn, trinh thám, đồng thời đánh đố người xem khi chơi đùa với yếu tố siêu nhiên và khoa học viễn tưởng, nhưng ngay cả chúng cũng không thể chống đỡ cả phim được lâu.
Sự hời hợt là cảm giác không thể tránh khỏi khi xem phim. Hiện Thân Tà Ác ban đầu làm rất tốt trong một số cảnh quay với các cú lia máy điệu nghệ, nhưng khi câu chuyện tiếp diễn, câu chuyện không được đầu tư bắt đầu trở nên dễ đoán và…buồn cười với một phản diện nông cạn với khiếu hài hước bất ngờ, trên nền diễn xuất làm quá lẫn không thật. Không chỉ là một bộ phim không có mấy chiều sâu nội dung dù liên tục nhồi nhét những vấn đề ám ảnh, Hiện Thân Tà Ác chỉ khắc họa các nhân vật của nó một cách một màu lẫn vội vã. Đã thế, phim còn mang đến các màn giải thích dài dòng nhàm chán không đúng trọng điểm, thay vì chú tâm vào việc “show don’t tell” của kỹ thuật hình ảnh và kịch bản – điểm yếu mà Insidious đã gặp trước đây.
Nhưng Insidious có nhiều bước ngoặt để gỡ gạc, Hiện Thân Tà Ác lại không có gì để cứu vớt nó cả. Các màn “hành động” được Wan quay bằng ngôi thứ nhất (first person) hiện lên như các trò chơi điện tử nhập vai, kéo theo đó là hậu quả biến Madison, nhân vật đã không được xây dựng ấn tượng gì, giờ thành một nhân vật video game khô cứng trông càng lố bịch giữa cảnh đầu rơi máu chảy.
James Wan đúng là có ý muốn tri ân dòng kinh dị những năm 80. Tinh thần đó đã thể hiện trong bối cảnh, dựng cảnh, màn hành động và lối diễn xuất cường điệu, nhưng thật không may là Hiện Thân Tà Ác cũng nhặt nhạnh kịch bản nông và các pha jumps-scare hời hợt của thời kỳ này.
Hiện Thân Tà Ác hay nhất khi nó dựa vào thế mạnh của phim kinh dị thời này là trở thành một dự án xem chơi. Lúc này, bộ phim này cứ khơi dậy những tiếng cười với các màn phản diện oanh tạc trên màn ảnh. Nhưng ở những lúc nó cố trở thành nghiêm túc, nó đã thất bại hoàn toàn. Hiện Thân Tà Ác bị kiềm chế bởi một kịch bản không ấn tượng, nhiều cái cũ kỹ với lời thoại sến sẩm. Nhưng đây có thể là do đạo diễn cố tình xây dựng một dự án như vậy. Như đã nói trên, bạn một là thích hoặc là ghét bộ phim. Ít nhất thì phần nhạc nền cũng thú vị.