Không Nói Điều Dữ (Speak No Evil) chỉ với một câu chuyện dài 109 phút đã đem lại một trải nghiệm điện ảnh kịch tính. Đây có thể là một trong những bộ phim hay nhất của Blumhouse đến thời điểm hiện tại.
Dòng phim giật gân – kinh dị luôn là dòng phim quan trọng bậc nhất đem lại rất nhiều lợi nhuận cho các hãng phim. Sự sợ hãi là cảm xúc cơ bản nhất của con người từ lúc khởi thuỷ, nó là yếu tố quyết định của bản năng sinh tồn, là dấu ấn còn sót lại của tổ tiên động vật khi mọi cảm xúc khác không còn hiện diện.
Trong khi phim kinh dị horror (có yếu tố siêu nhiên/huyền bí) chiếm ưu thế trong vài năm gần đây thì Không Nói Điều Dữ như một luồng gió lạ của thể loại thriller làm lạnh sống lưng và tạo nhiều hứng khởi nhất cho người viết trong nhiều năm trở lại đây.
Gia đình Dalton trong chuyến đi du lịch Ý đã làm quen với một gia đình kỳ lạ, họ mời 3 thành viên Dalton đến gia trang ở miền quê phía Tây nước Anh. Nghĩ đây là một dịp giúp cô con gái Agnes (Alix West Lefler) cải thiện chứng sợ hãi và hàn gắn tình cảm vợ chồng nên Ben (Scoot McNairy) cùng Louise (Mackenzie Davis) nhận lời mời.
Chuyến thăm thú vùng quê tưởng yên bình nhưng càng lúc những dấu hiệu red flag của Paddy (James McAvoy) – một kẻ sociopath – không còn có thể che giấu được nữa thì nó biến thành chuyến đi kinh hoàng. Sự sợ hãi bao trùm và gia đình Dalton phải đoàn kết chiến đấu để tiếp tục sinh tồn.
Không Nói Điều Dữ được làm lại từ bộ phim cùng tên của Đan Mạch do đạo diễn Christian Tafdrup thực hiện năm 2022, phim remake năm 2024 có khoảng 90% tình tiết và kết cấu được sử dụng lại. Tuy nhiên, đạo diễn James Watkins đã chỉnh sửa câu chuyện dễ xem và mức độ kinh hoàng máu me được kiểm soát phù hợp cho khán đại chúng hơn.
Nhịp độ của phim rất đặc biệt, nó tăng dần cường độ. Bắt đầu từ một gia đình bình thường trong một chuyến du lịch bình thường nhưng sự kỳ lạ nhen nhóm dần đến khi họ phát hiện ra bộ mặt thật của tên Paddy thì mọi thứ dường như quá muộn.
Mức độ kinh hoàng của bộ phim Không Nói Điều Dữ cũng diễn biến theo đúng nhịp độ này. Điểm này là điều người viết đánh giá cao nhất ở kịch bản các phim giật gân, không cần tung ra mấy màn jump scare như thể loại horror hay dùng mà chính những bất thường được hé lộ sẽ gây ám ánh và khiến người xem hồi hộp dần.
Diễn viên nổi tiếng nhất trong dàn cast Không Nói Điều Dữ đương nhiên là nam diễn viên James McAvoy. Anh có màn hoá thân vào nhân vật Paddy rất tốt, thể hiện đầy đủ đặc tính của một kẻ sociopath và khác nhiều nhân vật biến thái nhân cách psychopath trên màn ảnh. Psychopath là một người không có lòng trắc ẩn hay quan tâm đến người khác, hắn luôn luôn giả vờ trong mọi mối quan hệ với người khác, thích che giấu và thấy các hành vi của bản thân là hoàn toàn đúng.
Trong khi đó, kẻ sociopath (như Paddy) có rất ít lòng trắc ẩn hay quan tâm đến người khác nhưng vẫn có khả năng thiết lập mối quan hệ tình cảm với cá nhân khác dù theo những hệ giá trị vô cùng lệch lạc do người đó đặt ra. Hắn hoàn toàn hiểu hành vi của mình là sai nhưng luôn tìm ra lý do để biện minh và đặc biệt rất hay bộc phát thành các hành vi bạo lực và chống đối xã hội. Nếu theo dõi phim thì người xem đều rợn người vì James McAvoy đã nghiên cứu rất kỹ nhân vật và các đặc điểm để làm nên nhân vật Paddy rất đáng sợ.
Nếu xét riêng về màn trình diễn thì điểm sáng nhất trong phim Không Nói Điều Dữ đến từ nhân vật người vợ Louise Dalton. Một người vợ giỏi chịu đựng, ôn hoà nhưng ẩn chứa sự quyết liệt và bạo dạng đúng lúc cần thiết. Ngược lại, người chồng Ben Dalton lại được phát hoạ hơi nhu nhược, dễ bị điều khiển nhưng bản tính thiện lương không vượt qua lằn ranh là điều khiến nhân vật này thú vị.
Cậu bé Ant (Dan Hough) đáng thương cũng là vai diễn hay trong phim, là chìa khoá để cả gia đình Dalton phát hiện âm mưu thâm độc của Paddy và vô hình cậu bé đó lại mang theo "lời nguyền" từ chính sự tàn ác của Paddy để lại. Nhân vật cô bé Agnes cũng được xây dựng tốt và là sợi chỉ dẫn dắt Ant thoát khỏi sợ hãi mà lên kế hoạch trốn thoát.
Bối cảnh phim Không Nói Điều Dữ giữa vùng đồng quê bao la trong lành nhưng hầu hết diễn biến lại bên trong căn nhà cũ kỹ rùng rợn của Paddy và Ciara (Aisling Franciosi) làm tăng thêm sự tương phản và tạo cảm giác kỳ quặc cho câu chuyện. Chính chọn lựa này rất tốt để làm nền cho một cốt truyện phim giật gân. Phần âm nhạc được chọn cẩn thận sắp xếp vào những thời điểm phù hợp khiến cảm giác khó chịu của người xem tăng dần khi bản chất khủng bố và thúc ép người khác của Paddy bộc lộ.
Khi xem Không Nói Điều Dữ bạn còn nên chú trọng các trang trí và vật dụng trong nhà vì chúng được xây dựng có dụng ý rõ ràng, ban đầu gọn gàng và có vẻ hợp lý nhưng dần dần trở nên lộn xộn và sắp xếp theo những kiểu kỳ lạ. Nếu theo dõi cẩn trọng thì thiết kế bối cảnh được sử dụng để diễn đạt bên trong nội tâm bất ổn của tên quái đản Paddy.
Điểm người viết thấy đáng tiếc là các nhà làm phim đã làm giảm bớt sự “bất thường” của phản diện trong cốt truyện của bộ phim gốc 2022, hắn thích thao túng nhưng cũng thích dùng nắm đấm với những kẻ dám thách thức kiểm soát của hắn. Có khi cần thêm “chút bạo lực gây khó chịu” sẽ làm sự giật gân và hồi hợp của người xem được trọn vẹn hơn.
Đây là một trong những phim thriller hay trong vài năm trở lại đây và điều đáng sợ là những kẻ tương tự Paddy không hiếm gặp trong đời thật. Hắn ban đầu có thể rất thu hút vì sự hoạt bát, xã giao tốt, nếu nhắm trúng con mồi thì hắn có thể rất “quyến rũ” nữa. Đôi khi cái bẫy ngọt ngào đến mức chính con mồi tự mình dính bẫy: Không Nói Điều Dữ là một trải nghiệm vừa đáng sợ vừa quyến rũ đó!