Ma Cây (Respati) bọc câu chuyện của nó trong thể loại kinh dị, tạo hứng thú bằng yếu tố Stranger Things, tạo điểm nhấn bằng yếu tố siêu nhiên và kết thúc với màn đối đầu kịch tính. Nếu phải đánh giá, gọi bộ phim này là một phim siêu anh hùng cũng không sai. Để dễ hình dung, phim như phiên bản siêu nhiên của Người Nhện vậy.
Ma Cây theo chân cậu học sinh cấp ba Respati vừa mới mất cha lẫn mẹ trong một vụ tai nạn. Mồ côi đột ngột, Respati phải dọn về ở với ông, nhưng cú sốc tinh thần khiến cậu ngày càng thu mình, xa lánh người thân còn lại duy nhất của mình.
Chưa kịp vượt qua vết thương tinh thần, Respati lại bị ác mộng khó hiểu hành hạ mỗi đêm. Trong mơ, cậu chứng kiến những cái chết khủng khiếp của những con người hoàn toàn lạ mặt dưới tay một linh hồn thù hận.
Cho đến một ngày, cậu nhận ra bản thân rơi giấc mơ của người khác và những người cậu thấy đều đã bỏ mạng ngoài đời. Nhưng nỗi kinh hoàng không chỉ dừng lại trong mơ. Linh hồn thù hận kia đã nhận thức được sự hiện diện của Respati trong cõi mộng. Bà ta đang tìm đến cậu.
Quá hoảng sợ, Respati nhờ người bạn thân tìm hiểu về hiện tượng mất ngủ siêu nhiên. Thứ mà những thiếu niên này phát hiện lại là nỗi thù hận kéo dài hàng thế hệ liên quan đến gia đình của chính Respati.
Một phiên bản siêu anh hùng đen tối
Ma Cây có thể được giới thiệu là một bộ phim kinh dị siêu nhiên, nhưng nhìn kỹ hơn, bộ phim mang đến nhiều hơn một câu chuyện kinh dị. Lấy những thiếu niên có khả năng phi thường làm trọng tâm, Ma Cây từ tốn hé lộ một hành trình mà trong đó, Respati phải trở thành một phiên bản dũng cảm hơn để cứu lấy người thân còn lại.
Câu chuyện trong đây dẫn dắt người ta mượt mà và mạch lạc, bồi đắp các tình tiết và xâu chuỗi chúng rõ ràng. Không quá khó để hiểu bộ phim đang đi đến đâu. Ma Cây dễ làm người ta nhớ về những bộ phim Hollywood và điều đó không phải là một điều xấu ở đây, đặc biệt là những bộ phim như Spiderman (2005) – nơi mà nhân vật chính phải nhận diện được sức mạnh cậu ta sở hữu.
Chặng đường của Ma Cây được thúc đẩy bởi quá trình nội tâm của nhân vật chính, kích thích bởi kỹ thuật hù dọa điệu nghệ của đạo diễn Sidharta Tata. Tất nhiên, về hù dọa, bộ phim này không thoát khỏi những chi tiết rập khuôn và giống nhau của nền điện ảnh Hollywood.
Cái hay ở đây là Tata biết cách khai thác khuôn mẫu hiệu quả, kết hợp với hình ảnh được trau chuốt như màn vật lộn trong cõi mộng được thực hiện một cách xuất sắc, rùng rợn, siêu thực và đáng sợ cùng một lúc.
Trong khi đó, anh biến các bóng ma trong đây trở nên hãi hùng. Mỗi một hành động của chúng mở màn những trường đoạn hù dọa hiệu quả trên nền âm thanh khiến tim bạn loạn nhịp theo mỗi khi chúng bò trườn một cách nhiệt tình.
Dù chúng có xu hướng lặp đi lặp lại trong đoạn giữa bộ phim. Nhưng sự hạn chế ấy không mấy làm ảnh hưởng đến bầu không khí kinh dị nặng nề bao trùm lấy bộ phim.
Ma Cây mang nhiều đặc trưng của phim kinh dị Indonesia
Ma Cây trở nên hay ho khi nó thoát khỏi hồi hai để mang đến đoạn cao trào kịch tính, không sợ phải trở thành một bộ phim soap-opera hơi sến. Nó cũng là đoạn chính thức đóng dấu Ma Cây thành một phim siêu anh hùng.
Respati cuối cùng có thể chiến đấu thật ác liệt, và như Peter Parker, nhận ra những gì thật sự đáng giá sau hành trình học hỏi về bản thân qua sang chấn và giá trị tình bạn – một chi tiết làm người xem nhớ lại Stranger Things.
Ma Cây dành cho ai?
Vậy, để trả lời câu hỏi Ma Cây dành cho ai, đó là những ai yêu thích phim kinh dị và sẵn sàng cho những điều mới mẻ. Bộ phim xứ vạn đảo có thể trông hơi lạ, đoạn giữa hơi lê thê, nhưng đến cuối, Ma Cây vẫn là một dự án tử tế.
Hội tụ đầy đủ kinh dị rùng rợn, hành động gay cấn, nhập hồn siêu nhiên, một chút drama tuổi mới lớn và gia vị siêu anh hùng hơi hướng huyền bí, Ma Cây là một bộ phim đáng bỏ thời gian.