Đánh giá phim

[REVIEW] Mất Tích Ở Berlin – Bài học cảnh tỉnh những con tim lạc lối

Cô phóng viên Clare từ Úc sang Đức du lịch, mang theo ước mơ thực hiện cuốn sách ảnh của riêng mình. Tại Berlin, cô gặp giảng viên đại học Andi, họ mau chóng bị hút vào nhau, và Clare theo anh về nhà. Sau những phút giây đê mê ân ái, Clare phát hiện mình bị Andi giam trong ngôi nhà khóa kín các cửa, nằm lọt thỏm trong khu chung cư bỏ hoang. Clare không cách nào kêu cứu, bởi chẳng ai nghe thấy tiếng cô. Từ đấy, Clare bắt đầu chuỗi ngày trở thành nô lê tình dục của một người đàn ông với vẻ bề ngoài tri thức.

Sau yêu thương là ác mộng

Phim có đoạn mở đầu chậm rãi, với mục đích giới thiệu hoàn cảnh sống của nhân vật Andi và dẫn nhập vào câu chuyện. Hai phần ba phim tiết tục nhanh và dồn dập, dẫu rằng vẫn còn những đoạn thật trầm. Nếu bạn bị hấp dẫn bởi những câu chuyện đăng trên báo về một vụ bắt cóc, nạn nhân bị bắt làm nô lê tình dục suốt thời gian dài, thậm chí mười mấy năm, thì Mất Tích Ở Berlin có lẽ sẽ đáp ứng trí tò mò của bạn. Bạn từng thắc mắc nạn nhân sống như thế nào, tại sao họ không bỏ trốn, tâm lý kẻ phạm tội ra sao, người ta không phát hiện ra sự mất tích của một con người, người ta không nghi ngờ gì gã đàn ông biến thái… Tất cả sẽ phần nào được giải đáp trong Mất Tích Ở Berlin. Hiển nhiên, mỗi trường hợp, mỗi câu chuyện sẽ khác, nhưng phim đã lột tả sự khủng khiếp này, và lý giải diễn biến tâm lý khá hợp lý.

Cô gái trẻ nhanh chóng rơi vào cạm bẫy tình

Andi là một thầy giáo thoạt nhìn rất bình thường, thậm chí có phần nghiêm nghị. Anh sống trong một khu chung cư cũ mà người dân nơi đó đã di đời gần hết. Anh có người cha già cũng là giảng viên, sống một mình sau khi vợ bỏ đi. Andi còn mang nặng những chuyện xảy ra trong quá khứ, với mối tình là một cô du khách. Hàng ngày, Andi phải tiếp xúc với những cô cậu thanh niên sức dài vai rộng, căng tràn thanh xuân, rạo rực tuổi trẻ… Từng chút một đeo bám lấy Andi, biến Andi trở thành một người biến thái, chỉ thấy thỏa mãn khi bắt nhốt ai đó, hành hạ ai đó, rồi lại chăm sóc dịu dàng, lại mua quà, lại khao khát được yêu thương. Với thời lượng gói gọn của một phim điện ảnh, Mất Tích Ở Berlin vẫn chưa thể thỏa mãn khán giả về nguyên nhân đẩy Andi trở thành một tên dã thú, nhưng thiết nghĩ, đôi khi không bóc tách sự việc một cách quá cụ thể, mà để khán giả có không gian tưởng tượng, cũng là một ý hay. Andi của Max Riemelt chỉ ở mức tròn vai. Anh lúc nào cũng điềm đạm, mà khán giả thì mong muốn anh phải “thú tính”, phải “hoang dã”, phải “ghê rợn”, phải “điên loạn” hơn nữa.

Điều gì đang ẩn giấu trong tâm trí người đàn ông này?

Nếu Andi khiến người xem phải e dè và cố gắng tìm hiểu rốt cuộc ẩn sâu trong tâm trí anh đang chất chứa điều gì, thì Clare lại là cô gái vừa đáng thương vừa đáng trách. Dễ dãi đến nhà một người đàn ông xa lạ, dễ dài quan hệ với một người ở nơi mình vừa đặt chân đến, Clare có thật là một phóng viên hay không? Ắt hẳn cô nàng đã từng đi qua nhiều nước, đã từng gặp không ít loại người, thế mà cảnh giác lại là điều cô gái này thiếu nhất. Nhưng những thước phim mông lung mở đầu, cũng có thể lý giải được những diễn biến tâm lý của cô gái nổi loạn này. Cả những trường đoạn dài về sau, lúc nào Clare cũng cố gắng giữ bình tĩnh, thậm chí đôi lần vô cùng bình thản. Có lúc Clare dường như chấp nhận Andi, có lúc Clare hiểu rằng mình sắp phải chết, có lúc lại vì an nguy của người khác mà nao núng… nhưng trên tất cả, Clare vẫn là người sống rất bản năng, khát khao yêu thương và mong muốn được bảo vệ mọi người. Teresa Palmer đã thể hiện được một Clare vừa non nớt vừa già cỗi, không chỉ từ vẻ bề ngoài, mà còn qua ánh mắt, từ thẳm sâu tâm hồn.

Vai diễn thành công của Teresa Palmer

Mất Tích Ở Berlin có chứa một số cảnh nhạy cảm và bạo lực, nhưng thật may khi ra rạp ở Việt Nam đã không bị cắt. Dù vậy, tôi nghĩ bạn phải xem ít nhất hai lần để nắm toàn bộ ý đồ cũng như thông điệp mà các nhà làm phim chuyển tải. Phim không quá nặng, nhưng cũng không dễ cảm, dễ hiểu. Không quá rùng rợn nhưng Mất Tích Ở Berlin dễ khiến bạn giựt mình bởi sự u tối, thót tim bởi những âm thanh mạnh mẽ đột ngột vang lên. Những đường cong cơ thể xuân thì được quay rất đẹp. Cái kết hơi khó nắm bắt, có thể gây hụt hẫng cho nhiều khán giả, nhưng cũng có thể khiến người xem gật gù. Câu chuyện của Clare và Andi dừng lại có nhẹ nhàng không? “Trả giá” là một khái niệm mỗi người mỗi khác. Có thể với người này là nặng nề, với kẻ khác lại chẳng là gì cả; có thể với người này là quá nhẹ nhàng, với kẻ khác nó lại là sự trừng phạt lớn lao. Bạn gái của Andi đâu rồi? Trước đó có ai từng là nạn nhân của Andi nữa không? Clare có yêu Andi không? Andi có yêu Clare không? Clare rồi sẽ ra sao? Cô ấy đơn giản là hành động theo pháp luật hay là đang tha thứ? Hàng loạt câu hỏi ngổn ngang dường như chưa được giải đáp, mà thực ra là đã quá rõ ràng. Và tôi để dành đáp án ấy lại cho bạn.

Bài viết thể hiện quan điểm riêng của tác giả. Các bạn cũng có thể gửi bài cộng tác về cho Moveek tại huyle@moveek.vn

Cộng tác viên: Ánh Sáng Đen