Mật Vụ Giải Cứu – Hunter Killer sau khi bị trì hoãn cả tháng trời thì cuối cùng cũng được ra mắt ở Việt Nam. Nhìn chung thì đây là phim giải trí khá, làm đúng vai trò của mình là mang đến cho khán giả những giây phút giảm tải căng thẳng trong cuộc sống, không có thông điệp cao siêu gì nổi bật mặc dù phim hơi lắm những màn giảng đạo giữa các nhân vật với nhau.
Không có gì lạ khi phim ban đầu bị cấm chiếu ở Nga (lệnh cấm đã được gỡ bỏ) bởi người Nga lại tiếp tục bị các nhà làm phim Hollywood đem ra bêu xấu. Tuy nhiên, sau bao năm để Nga hoàn toàn làm phản diện và bị đánh bại ở cuối phim thì lần này, tiến bộ hơn là họ để Nga một nửa làm phản diện, nửa còn lại làm anh hùng. Nhưng nhìn chung, nếu so với sự “tài trí, can đảm và vượt lên chính mình” mà người Mỹ tự thể hiện về mình trong phim thì đương nhiên vẫn kém.
Mật Vụ Giải Cứu là kiểu phim tuyên truyền chủ nghĩa anh hùng kiểu cũ của Mỹ: vì đất nước, vì nhân loại, bất chấp việc có phải bị cáo buộc là phản quốc hay bị đưa ra tòa án binh. Đây là thể loại phim nhan nhản ngoài rạp tầm 10 năm trước, giờ tưởng chừng như đã chết, nhưng không ngờ vẫn có cơ hội được sống dậy hôm nay nhờ con tàu ngầm Hunter Killer.
Phim có hai tuyến truyện, một là trên tàu do thuyền trưởng Joe Glass (Gerard Butler) chỉ huy, làm nhiệm vụ đón Tổng thống Nga – người bị Bộ trưởng bộ Quốc Phòng Dimitri Durov (Michael Gor) giam giữ trong một cuộc đảo chính; hai là tuyến truyện giải cứu Tổng thống của một đội 4 đặc vụ chuyên làm các nhiệm vụ bí mật và nguy hiểm. Nếu thành công, họ sẽ ngăn chặn được ngòi nổ cho Chiến tranh Thế giới thứ III, còn thất bại thì tất cả xem như sẽ chết.
Nếu bỏ đi những màn thoại truyền cảm hứng cũ kỹ dông dài của nhân vật Joe Glass thì mạch phim được dẫn dắt tốt, liên tục cuốn khán giả diễn biến của phim. Các phân đoạn tàu ngầm Hunter Killer tránh né thủy lôi, vượt qua trận địa phòng thủ của người Nga, cũng như đối đầu với kẻ địch đủ hồi hộp, kịch tính và thổi làn gió mới đến cho khán giả. Tuyến truyện thứ 2 cũng hợp lý và hấp dẫn không kém. Các màn đấu súng hay trốn chạy hẳn sẽ làm hài lòng những fan của thể loại phim này. Phim có thêm chút yếu tố chiến tranh, chính trị mà không khiến người xem bị ngợp do liên kết giữa các sự kiện, tình tiết, nhân vật, được thực hiện hợp lý.
Tuy nhiên, phim cũng không thể tránh được nhiều tình tiết khá phi lý và “ảo diệu”. Mật Vụ Giải Cứu có nhiều chi tiết và thoại về mặt kỹ thuật quân sự, chắc chắn những ai làm trong chuyên môn sẽ hiểu và tìm ra sai sót, nhưng đối với đại chúng thì hẳn họ cũng chẳng quan tâm đến các yếu tố đó làm gì bởi việc giải trí chính là thứ người xem tìm kiếm. Nhiều tình huống bị sắp đặt trông lộ liễu và hơi bị thuận tiện quá đáng cho các nhân vật, nhất là càng về cuối phim càng lộ ra tính phi thực tế. Chi tiết người Nga tự đối đầu nhau để bảo vệ người Mỹ, người Mỹ và người Nga bắt tay và tự khen nhau thật sự có hơi… buồn cười. Nếu đặt mình vào vị trí của người Nga thì chắc chắn sẽ cảm thấy lòng tự trọng và sự ái quốc của mình bị tổn thương ít nhiều, dù cho ở đoạn kết, Nga hay Mỹ đều được các nhà làm phim thể hiện là những con người tuyệt vời và tài giỏi.
Các vai diễn không có gì khó khăn nên các diễn viên đều làm tròn vai trò của mình. Gary Oldman mặc dù xuất hiện trên poster chính của phim nhưng chỉ là vai phụ, được thêm vào hẳn chỉ để gây sự chú ý. Nhân vật khiến người xem khó chịu nhất phim hẳn là đặc vụ có phần vô dụng Paul Martinelli (Zane Holtz) – đại diện cho kiểu nhân vật “underdog” cũng thường xuất hiện trong các phim thời trước, ban đầu yếu kém nhưng sau đó vươn lên “save the day”, bất ngờ chứng tỏ sự tài năng và hữu dụng. Có điều cách xây dựng nhân vật này không đủ thuyết phục cũng như không nổi bật lắm, khiến người xem đôi khi chỉ thấy khó chịu vì sự “phế” của anh chàng. Thế nhưng, nếu không quá khó tính và bỏ qua được các tình tiết này thì bạn sẽ thấy phim thực sự làm tốt và đáng bỏ thời gian ra thưởng thức.
Mật Vụ Giải Cứu mặc dù có giống một phim tuyên truyền, tự khen, tự phong, tự tôn vinh mình của người Mỹ thì nhìn chung, vẫn là một phim nên xem. Không phải vì đây là phim có nội dung quá sâu sắc, nhân vật phức tạp xứng đáng đoạt Oscar, mà là phim giải trí đơn thuần, giúp bạn có những phút giây vô cùng thoải mái.