Đánh giá phim

[REVIEW] Quỷ Lùn Tinh Nghịch: Chuyến Lưu Diễn Thế Giới

Với tình hình dịch bệnh COVID-19 hoành hành ở Mỹ, Quỷ Lùn Tinh Nghịch: Chuyến Lưu Diễn Thế Giới (Trolls World Tour) đã được định sẽ ra mắt trên các kênh dịch vụ streaming. Riêng tại Việt Nam, với tình hình nằm trong tầm kiếm soát và sự trở lại của các rạp chiếu, khán giả đã có cơ hội được thưởng thức bộ phim hoạt hình hường phấn, dễ thương, nhộn nhịp với các bài nhạc nổi tiếng và nhiều cảm xúc và các bài học thú vị, ít nhất, đó cũng là những gì mà khán giả mong đợi. Tuy nhiên, kết quả trên màn ảnh có phần làm người xem thất vọng, nếu so với những gì họ đã được xem trong phần đầu tiên Trolls.

Dường như không phải là phần tiếp theo của Trolls, Quỷ Lùn Tinh Nghịch: Chuyến Lưu Diễn Thế Giới mang đến cốt truyện có phần khác biệt khi Nữ hoàng Poppy (Anna Kendrick) phát hiện vẫn còn rất nhiều loài trolls khác trên giới, mỗi loài cất giữ một thể lại âm nhạc riêng cho mình. Thế nhưng, Nữ hoàng Barb của Trolls Rock lại đang âm mưu thống trị thế giới loài trolls khi tiến quân đến xâm chiếm và cướp sợi dây đàn của Trolls Nhạc Cổ Điển, Trolls Funk, Trolls Techno, Trolls Đồng Quê và Trolls Pop (thế giới của Poppy). Cùng với “bạn thân" Branch (Justin Timberlake) và những người đồng hành khác, Poppy dấn thân vào hành trình giải cứu thế giới loài Trolls.

 

Không phải là một bộ phim quá tồi, nhưng nếu so với độ vui vẻ, thoải mái và âm nhạc hấp dẫn hơn (dù không nhiều) của phần 1 thì Quỷ Lùn Tinh Nghịch: Chuyến Lưu Diễn Thế Giới lại thất bại trong việc truyền tải một câu chuyện mạch lạc, có chút chiều sâu và những thông điệp đáng yêu dành cho trẻ em. Nỗ lực đem mấy chục bài nhạc, cố gắng chia chúng theo thể loại để tạo thành các loài trolls khác nhau gộp vào một bộ phim trông có vẻ hơi gắng sức khi cái mà người xem nhớ được là các giai điệu cứ liên tục đến và đi mà không có bất kỳ ấn tượng nào.

Can't Stop The Feeling của Trolls đã vang lên khắp nơi sau khi phim công chiếu. Nhưng điều đó khả năng cao là chẳng xảy ra với Quỷ Lùn Tinh Nghịch: Chuyến Lưu Diễn Thế Giới khi không có điểm nhấn trong âm nhạc và các giai điệu mà nó mang đến. Việc thêm vào các nhóm Trolls thuộc các tiểu thể loại như như K-Pop, Reggaeton, Smooth Jazz, Yodeling cũng không giúp bộ phim thú vị hơn chút nào mà còn khiến bộ phim thêm phần hỗn loạn khi nhóm săn tiền thưởng nào vốn thuộc nhóm tính cách "gió chiều nào che chiều ấy" và lật mặt còn nhanh hơn cả "lật bánh tráng". Các nhân vật chính trong phim không khác nhiều so với phần 1, khiến việc theo dõi hành trình của họ có phần trở nên nhàm chán và nông cạn.

Dù có 2 điểm mở đầu và kết thúc rõ ràng, nhưng việc triển khai đoạn giữa gặp nhiều vấn đề và biến cốt truyện thành lộn xộn với một cuộc phiêu lưu dường như chẳng có mục đích gì. Các yếu tố hài hước của nó cũng không thực sự vui như người ta tưởng và có khi lại phù hợp với người lớn nhiều hơn. Mọi thứ trong phim quá rõ ràng và đoạn kết chẳng có tí bất ngờ nào mặc dù phim đã cố gắng đưa vào một cú twist nho nhỏ.

Nữ hoàng Barb của Trolls Rock có lẽ là nhân vật thú vị duy nhất của Quỷ Lùn Tinh Nghịch: Chuyến Lưu Diễn Thế Giới, dù được xây dựng theo một kiểu mẫu đã quá quen thuộc: áo rách, quần da, vớ lưới, mạnh mẽ nhưng cô đơn, muốn thống trị thế giới nhưng lại là người luôn muốn được kết bạn. Ít ra Barb cũng cho thấy nỗ lực xây dựng một nhân vật có lớp lang của các nhà làm phim, hơn là một Nữ hoàng Poppy cứng đầu, luôn nhìn cuộc đời dưới con mắt màu hồng và được ghép nhiều câu thoại nghe có vẻ rất triết lý và mang vẻ “nữ cường" nhưng chẳng khiến người ta có chút ấn tượng nào.

Dù sao các phân đoạn nhạc Rock của Nữ hoàng Barb vẫn hào hứng hơn các phân đoạn nhạc Pop hường phấn của Poppy. Các nhân vật như Branch, Biggy, Hickory… cũng cùng chung số phận không có dấu ấn nếu họ không thường xuyên xuất hiện trên màn hình. Dù sở hữu dàn diễn viên  lồng tiếng toàn các gương mặt gạo cội trong làng diễn xuất hay âm nhạc như Kelly Clarkson, Mary J. Blige, Sam Rockwell… Không ai trong số họ có nổi một khoảnh khắc toả sáng xứng đáng với sự xuất hiện của mình trong bộ phim này.

 

Độ ăn nên làm ra của bộ phim đầu tiên đã bật đèn xanh cho phần tiếp theo, mặc dù về mặt chất lượng, cả 2 chỉ nằm ở mức kẻ 8 lạng, người nửa cân ở khoảng… trung bình. Nhưng hình ảnh đẹp, rực rỡ, nhiều màu sắc, lấp lánh, vui vẻ, đôi khi hơi dị vẫn không cứu vớt được cốt truyện với nhịp phim nhanh và thiếu cảm xúc.