Ra mắt vào những ngày cuối tháng 9, Truyện Ngắn là bộ phim thử nghiệm của Hà Anh Tuấn, chủ yếu để quảng bá cho 5 bài hát của anh với Phan Mạnh Quỳnh. Bộ phim tình cảm này do Cao Trung Hiếu đạo diễn với sự tham gia của các diễn viên trẻ như Liên Bỉnh Phát, Phương Anh Đào, Võ Điền Gia Huy và Lâm Thanh Mỹ. Truyện Ngắn có các khung hình đẹp như mơ, lãng mạn và ấm áp nhưng nó giống một album dài hơn là phim điện ảnh đúng nghĩa.
Nội dung của Truyện Ngắn xoay quanh mối tình dang dở của Phát (Liên Bỉnh Phát) và An (Phương Anh Đào) qua bài hát Có Chàng Trai Viết Lên Cây. Phát và An là đôi bạn thanh mai trúc mã (do 2 diễn viên Võ Điền Gia Huy và Lâm Thanh Mỹ thể hiện), tuy nhiên, vì gia đình mà An phải chuyền nhà đi và để rồi, đánh mất một mối tình đẹp đẽ để lấy một người đàn ông vũ phu làm chồng. Khi làm việc ở phòng trà, An vô tình gặp lại Phát và những cảm xúc thuở xuân thì của họ trỗi dậy.
Có phần nội dung cũng đủ tạo kịch tính, cao trào là thế nhưng cách triển khai của Truyện Ngắn lại có phần đuối, không tạo cảm giác mới lạ cho người xem. Có lẽ vì đã khá quen thuộc với kiểu câu chuyện như thế này nên người viết mong chờ phim sẽ có một cái gì đó mới, như truyền tải một thông điệp nhỏ về xã hội hay một cái kết bất ngờ. Làm được điều đó, Truyện Ngắn sẽ không chỉ tạo cho mình chất riêng, mà còn gây ấn tượng khó quên đối với cả khán giả điện ảnh và người yêu âm nhạc.
Có thể nói, cốt truyện của Truyện Ngắn vừa đủ để làm bước đệm cho 5 bài hát mới của Hà Anh Tuấn, nhưng lại thiếu sức hút với phần đông khán giả đại chúng. Có lẽ vì thời lượng chỉ vỏn vẹn 75 phút – thiếu tận 15 phút so với một phim điện ảnh bình thường, mà đạo diễn không thể khai thác đủ thế mạnh của phim. Một bộ phim lấy đề tài âm nhạc làm chủ đạo thường dễ tiếp cận khán giả hơn bằng những giai điệu được chọn lọc để thay thế cho một phần thoại. Truyện Ngắn đặc biệt hơn khi là một phim điện ảnh được dựng trên nền một chuỗi những ca khúc sắp ra mắt. Âm nhạc hiển nhiên chính là điểm mạnh nhất của phim nhưng đáng tiếc là nội dung lại có vẻ như được viết ra để cố gắng khớp với ca từ trong những ca khúc ấy.
Ngoài ra, tuyến nhân vật vẫn chưa cho thấy chuyển biến tâm lý nhiều. Đây là bộ phim thứ 4 của Liên Bỉnh Phát trên màn ảnh rộng, nhưng ngoài vẻ đẹp điện ảnh ra thì diễn xuất của anh vẫn chưa đột phá nhiều so với vai Dũng Thiên Lôi của Song Lang. Trái lại, phần diễn xuất của Phương Anh Đào lại có phần nhỉnh hơn nhưng nếu so sánh diễn biến tâm lý của cô với Thanh Mỹ – người thủ vai An lúc nhỏ, thì cá nhân người viết lại thấy nhân vật này vẫn được phát triển chưa đủ. Riêng Võ Điền Gia Huy thì làm tròn vai, vừa đủ cho khán giả thấy các cung bậc cảm xúc của nhân vật. Vì hoàn cảnh của mỗi nhân vật đều chưa chưa được khai thác triệt để nên ít nhiều đã ảnh hưởng sự tương tác giữa họ. Hệ quả cho điều này là người xem chưa cảm nhận đủ sâu sắc cho câu chuyện tình cảm được trong phim.
Như đã đề cập, điểm sáng của Truyện Ngắn nằm ở phần âm nhạc và hình ảnh. Với những bài hát đượm buồn, màu sắc của phim cũng ngả trầm, hoà hợp theo những ca từ đầy day dứt. Thay vì làm một phim điện ảnh, Hà Anh Tuấn nên làm một MV dài, chia đều cho các bài hát thì sẽ phù hợp hơn. Ngoài 2 ca khúc kể trên thì 3 bài hát còn lại là Thương Em, Cô Gái Và Cây Dương Cầm và An đều dễ chạm đến trái tim người nghe.
Nhìn chung, Truyện Ngắn có thể xem là một bộ phim chỉn chu hơn so với những bộ phim hài nhảm khác. Tuy nhiên, đây là một sản phẩm thích hợp dành cho người hâm mộ của Hà Anh Tuấn hơn là phần đông khán giả đại chúng. Hy vọng rằng trong thời gian tới, nếu nam ca sĩ muốn thực hiện một bộ phim thể nghiệm như thế, thì phần kịch bản nên được trau chuốt hơn.