Boku dake ga inai machi - Thị trấn nơi một mình tôi lưu lạc

TV Series · Đánh giá phim · siomiochan ·

Điều khiến cho bộ phim hoạt hình này trở nên đặc biệt, với cá nhân tôi cho rằng, nó không nằm ở tình tiết vụ án bí ẩn mà ẩn sau hành trình quay ngược thời gian, là sự trưởng thành của chàng thanh niên 29 tuổi nằm trong hình hài cậu bé Satoru 11 tuổi.

"Thị trấn nơi chỉ mình tôi lưu lạc" là một bộ phim hoạt hình trinh thám kể về Fujinuma Satoru - một cậu thanh niên 29 tuổi, cậu là nhân viên của một cửa hàng pizza. Thi thoảng cậu bắt gặp hiện tượng “lặp lại” - mọi thứ xung quanh sẽ được tua ngược và lặp lại trước đó 2-3 phút khi không gian nơi cậu đứng đang có một chuyện xấu nào đó sắp xảy ra. Và cậu buộc phải can thiệp nếu không muốn mắc kẹt vào sự lặp đi lặp lại khoảng thời gian đó.

Cậu luôn tự hỏi bản thân vì sao cậu lại sở hữu một khả năng đặc biệt và không thể kiểm soát bởi vì cậu cảm thấy nó quá phiền phức. Khi cứu giúp người khác, cậu có thể tự chuốc họa vào bản thân.Phải chăng vì quá khứ của cậu có nhiều sự đau buồn, mất mát. Cách đây 18 năm, nơi cậu ở đã có một vụ án bắt cóc trẻ em, hai trong số ba đứa trẻ là bạn cùng lớp. Vụ án nhanh chóng được phá án. Tuy nhiên, hung thủ thật sự vẫn còn nhởn nhơ ngoài pháp luật còn người anh hàng xóm của Satoru bị khép tội oan ức. Và không một ai tin lời một cậu nhóc 11 tuổi để rồi những ký ức đó vẫn ám ảnh trong tâm trí Satoru.

Cuộc sống của Satoru trở nên bị đảo lộn khi mẹ mình bị sát hại khiến cậu trở thành nghi phạm. Thủ phạm 18 năm trước đã tìm mọi cách hủy hoại cuộc sống của Satoru. Trong lúc hoảng loạn, cậu vô tình kích hoạt năng lực “quay ngược thời gian” để tự mình quay trở về 18 năm trước và cậu cố gắng ngăn chặn vụ án có thể xảy ra.

Điều khiến cho bộ phim hoạt hình này trở nên đặc biệt, với cá nhân tôi cho rằng, nó không nằm ở tình tiết vụ án bí ẩn mà ẩn sau hành trình quay ngược thời gian, là sự trưởng thành của chàng thanh niên 29 tuổi nằm trong hình hài cậu bé Satoru 11 tuổi.

Tôi vốn dĩ là một fan trung thành của thể loại phim truyện trinh thám, với cốt truyện truy tìm hung thủ với từng manh mối được tiết lộ dần qua từng tập, tôi ngờ ngợ đoán được thủ phạm. Tuy nhiên, điều tôi thích nhất là tình tiết “quay ngược thời gian” được tác giả sử dụng 2 lần. Cũng bối cảnh đó, tình huống đó, nếu ở lần đầu, cậu bé Satoru thất bại thì ở lần thứ hai, cậu đã trưởng thành hơn, biết trân trọng những mối quan hệ xung quanh mình. Bộ phim không chỉ gói gọn bài học về thiện - ác mà còn nhiều bài học quý giá khác trong cuộc sống.

Khả năng ngược - xuôi dòng thời gian

Trong ký ức của Satoru 18 năm trước, cậu là một cậu bé cô độc không thể hòa đồng với bạn bè, vì thế cậu không nhớ gì nhiều về khoảng thời gian đó. Và khi cậu quay trở lại khoảng thời gian trước khi vụ án bắt đầu, cậu đã cố gắng thích nghi, bắt chuyện hòa đồng cùng những người bạn trong lớp, cũng như cố gắng giải cứu Hinazuki Kayo - nạn nhân đầu tiên của vụ bắt cóc. Satoru nhận ra, bản thân cậu đã bỏ phí khoảng thời gian đẹp đẽ đó khi không đủ can đảm bước tới gần các bạn.

Hinazuki Kayo là một cô bé trầm tĩnh, sống tách biệt với người khác, cô bị người mẹ ruột ngược đãi. Ban đầu cô bé đã nói Satoru và cô bé đều là những kẻ giả tạo. Nhưng chính sự kiên nhẫn, quyết tâm ngăn chặn vụ án xảy ra, Satoru đã khiến Hinazuki dần dần mở lòng và trở nên hòa đồng cùng bạn bè.

Mỗi lần ngược - xuôi thời gian đã mở ra cơ hội để giúp Satoru sửa sai và biết trân quý những mối quan hệ xung quanh mình.

Những điều bạn làm trong quá khứ sẽ quyết định đến sự thay đổi của hiện tại và tương lai. Việc Satoru ngăn chặn thảm kịch diễn ra khiến hiện tại của cậu thanh niên 29 tuổi thay đổi rất nhiều. Mỗi nhân vật là từng mảnh ghép độc nhất trong cuộc đời Satoru. Cuộc sống Satoru xoay quanh 3 nhân vật nữ chính then chốt: là Hinazuki Kayo - cô bạn thuở bé với vẻ ngoài lạnh lẽo tựa băng tuyết, là Fujinuma Sachiko - mẹ của Satoru tình mẫu tử luôn đong đầy. Là Katagiri Airi - cô bé 17 tuổi luôn luôn tin tưởng Satoru trong hoàn cảnh không còn ai tin tưởng mình.

Sự thay đổi quá khứ đã ảnh hưởng đến tương lai của cậu. Tuy nhiên, có những mối quan hệ đã được định mệnh sắp đặt, chỉ cần cậu tin rằng sẽ gặp được họ, chắc chắn cậu sẽ gặp được họ.

Niềm tin

“Chỉ cần cậu tin” “giá như lúc đó tôi có thể tin họ” là hai câu được lặp đi lặp lại tương đối nhiều trong xuyên suốt bộ phim. Niềm tin giữa người với người ở thời đại này tưởng dễ mà hóa ra khó. Liệu rằng người đó có đáng tin, bạn tin họ bao nhiêu phần trăm? Liệu rằng nếu quá tin người thì có phải là quá cả tin?

Nhân vật chính và hung thủ có một điểm chung là họ phải trải qua những di chứng ám ảnh thời thơ ấu khiến họ không thể tin ai, khó mở lòng với những người xung quanh. Trong lòng họ có một khoảng trống trong tim, họ luôn khao khát được lấp đầy khoảng trống đó. Hung thủ đã nhìn thấy Satoru như một bản sao của chính mình cũng vì thế hắn đã dõi theo Satoru trong suốt 15 năm qua. Mặc dù họ đều có đặc điểm chung nhưng sự lựa chọn đã khiến họ trở nên khác biệt. Khi Satoru dần dần học cách tin tưởng người khác, lắng nghe và chia sẻ để dần dần lấp đầy khoảng trống trong trái-tim-khuyết-điểm của mình thì hung thủ lại lựa chọn dùng việc giết hại những đứa trẻ có cùng hoàn cảnh đơn độc để thỏa mãn sự trống vắng trong tâm trí.

Tác giả đã khai thác hai khía cạnh của niềm tin. Chúng ta có thể giúp được người khác không nếu ta không tin vào chính mình? Kayo đã phản ứng gay gắt cho rằng Satoru thật giả tạo khi giả vờ muốn người khác quan tâm, nhưng Satoru đã nghĩ rằng “Tôi cảm giác nếu cứ tiếp tục giả vờ, một ngày tôi sẽ trở nên chân thật”. Tôi nhận thấy hình ảnh Satoru trong quá khứ hời hợt với bản thân mình nhưng không có nghĩa cậu bé giả tạo và Kayo không thể sống theo cuộc sống của cô bé mong muốn. Để một người khác tin tưởng, không có gì khác ngoài sự chân thật, vụng về thì dẫu là một con người sắt đá cũng sẽ có lúc suy nghĩ lại.Nếu ta tin tưởng vào người khác điều kỳ diệu sẽ xảy ra.

Tuy nhiên, với một kẻ gian xảo có thể dùng niềm tin để tiếp cận ta, khiến ta trở nên tin tưởng để rồi mất cảnh giác, lúc  nhận ra hung thủ thật sự ở rất gần và là người thân bên cạnh ta thì quá muộn màng. Thật lạ lùng sau 18 năm sau - thì hiện tại lần thứ 2, hung thủ đã gặp Satoru để giết cậu bé bởi vì ông nhận ra, cậu ta có sự liên kết với ông nhưng kết quả giữa thiện và ác ra sao, mời bạn theo dõi bộ phim để biết nhé.

Lên án nạn bạo hành trẻ em

Đặc điểm chung của ba đứa trẻ trong vụ án 18 năm qua là sự đơn độc, vì gia đình không quan tâm đến con nên những đứa trẻ luôn sống tách biệt với cộng đồng. Hinazuki Kayo luôn cố gắng che giấu những vết bầm tím sau những lần mẹ cô bé nổi giận, đánh đập cô. Hai cô bé mất tích kia tuy không bị ba mẹ đánh đập nhưng luôn tự đi đến chỗ học và về nhà một mình.

Satoru trong hai lần quay về quá khứ, cậu bé đã tinh ý nhận ra lý do khiến Kayo luôn im lặng trong lớp học, vì cô bé cảm thấy tủi thân và sợ hãi nếu ai đó nhìn thấy vết bầm bị cô che giấu, cô bé sẽ bị mẹ nổi giận và đánh đập nhiều hơn nữa. Cậu bé Satoru không đơn độc khi tìm cách giải cứu Kayo, sức mạnh thật sự khi cậu bé lên tiếng nhờ sự giúp đỡ của bạn bè, mẹ và thầy giáo chủ nhiệm. Cậu luôn muốn trở thành siêu anh hùng, nhưng anh hùng vẫn cần sự giúp đỡ của người khác.

Cách Satoru tìm cách giải thoát Kayo khỏi cái chết của tác giả, theo tôi là hợp lý. Khi một lần nữa, tình tiết người mẹ Kayo gặp lại mẹ ruột mình, đã giúp khán giả hiểu thêm về sự khốn khổ của một người mẹ đơn thân và dường như mầm mống bạo lực được gieo xuống từ khi mẹ Kayo còn rất bé. Tôi bỗng nhớ đến câu chuyện Hoàng Tử Bé về cây bao báp và cây hồng tiểu vi. Nuôi dưỡng tâm hồn một đứa trẻ hệt như chăm sóc những cái cây trong vườn. Nếu ta nhận ra mầm cây xấu, nên tiêu diệt càng sớm càng tốt.

Kết:

Một bộ phim hoạt hình trinh thám, kết hợp với yếu tố xuyên không thật sự không mới, nhưng điểm mới lạ và tạo ra sự khác biệt với bộ phim này, chính là yếu tố nhân vật chính được phép quay trở về quá khứ và thay đổi sai lầm trong quá khứ, dẫu biết rằng sự chọn lựa này sẽ ảnh hưởng đến hiện tại và tương lai vốn có của Satoru.

Mặc dù trong phim có những tình tiết hư cấu đến mức khó tin, nhưng thông điệp của bộ phim rất rõ ràng. Hãy thương yêu và trân quý những khoảng thời gian ở bên cạnh những người thân của mình, bởi vì ta không có được “quyền năng” thay đổi quá khứ như cậu bé Satoru nên mọi giây phút trôi qua đều rất đáng quý, đặc biệt ở thời đại hiện nay, con người tưởng rằng họ trở nên gần gũi hơn khi có những thiết bị điện tử hiện đại, nhưng ở ngoài đời, mấy ai dành thời gian kiên nhẫn để hiểu nhau?

Sau sự thành công của anime, Nhật đã tiến hành sản xuất một phiên bản live action dài 120 phút, nhưng cá nhân tôi không thích phiên bản live action bằng anime. Phim có yếu tố bạo lực, giết người nên các bạn nên cân nhắc khi chọn lựa cho con - em - cháu - những bé đang ở độ tuổi mới lớn khi xem phim này.