Evan Rachel Wood có trở thành ngôi sao thực sự trong tác phẩm mới?

Đánh giá phim · Moveek ·

Tại sao Evan Rachel Wood không phải một ngôi sao điện ảnh lớn, ý tôi là một ngôi sao ngang tầm Kennifer Lawrence, Kristen Stewart, Angelina Jolie?

Lưu ý: Bài dịch có tiết lộ chi tiết phim.

Tại sao Evan Rachel Wood không phải một ngôi sao điện ảnh lớn, ý tôi là một ngôi sao ngang tầm Kennifer Lawrence, Kristen Stewart, Angelina Jolie? Trong bộ phim A Worthy Companion, cô đã có sự xuất hiện đầy cuốn hút với đôi mắt trong trẻo, nụ cười hút hồn, một tạo hình mang tính cổ điển trong trang phục punk thanh lịch, gợi lại một Kristen Stewart cởi mở hơn, ít ngại ngùng hơn. Tuy thế, cô vẫn lột tả được trọn vẹn sự giằng xé được kéo tới tận cùng.

Wood vào vai Laura, người đang làm việc lau dọn cho công ty của bố, ở một thành phố vô danh nhưng thoải mái, phủ đầy màu xanh và bị giấu kín. Đây có thể là vùng ngoại ô của Portland hoặc Toronto. Khi Laura phải làm việc này, cô tỏ ra điềm tĩnh, ngọt ngào, vui vẻ, thế nhưng thẳm sâu trong trái tim là những đau đớn, dằn vặt thét gào từ thời thơ ấu. Trong phim, cách Wood khắc họa, kết hợp, đan xen giữa vẻ ngoài và giằng xe nội tâm đã giúp cô trở thành một ngôi sao. Cô sử dụng nét đẹp điềm tĩnh của mình để nói rằng những người có những tổn thương tinh thần rằng họ không nhất thiết phô bày ra bên ngoài, họ giấu kín chúng cho tới khi không thể che giấu được nữa. Và khi tất cả đều được thể hiện tròn trịa, với tài năng của mình, Wood tái hiện một cuộc đời đầy khổ đau và chạm tới trái tim của bạn. Chúng ta như lại được nhìn thấy Liv Ullmann thời trẻ với nỗi đau khắc khoải.

Bộ phim có xuất sắc như những gì Wood thể hiện? Không hẳn, nhưng nó tinh tế và hấp dẫn, nó được tái hiện bởi khung cảnh tinh tế và chúng sẽ giữ chân bạn. Hai nhà làm phim Carlos và Jason Sanchez là đạo diễn cho những video âm nhạc và quảng cáo, họ nổi tiếng ở Canada bởi những triển lãm ảnh tại bảo tàng, điều đó lại được gợi lại trong bộ phim. Đây là nét đặc biệt đầu tiên trong các tác phẩm của họ, họ rất tài năng trong việc xây dựng không gian mang tính hình tượng bởi cách bố trí, ví dụ như cảnh ngôi nhà xập xệ ánh sáng ảo não của Laura, nó mở ra mọi thứ về con người đang ở đó. Theo cách nhẹ nhàng ấy, Sanchezes hiểu bộ phim là thảm kịch của sự giăng xé. Họ sẽ làm khán giả rung cảm giống như Laura làm.

Bộ phim mở đầu bởi cảnh làm tình điên cuồng và bạo lực giữa Laura và một gã mập, hắn bị bịt mắt và Laura dùng hắn như liều thuốc để thức tỉnh bản thân. Cô cưỡi lên hắn, đánh hắn, thỏa mãn ham muốn của mình. Bạn không thể chỉ trải qua những chuyển động trong một cảnh như này (mặc dù trước đó nhiều nữ diễn viên đã làm), Wood lao vào nơi nuôi dưỡng cơn tức giận, tiến vào dục vọng. Bức chân dung cảnh sex mà cô tái hiện thật sự bạo dạn.

Trong ngày đầu lau dọn nhà của khách hàng mới, Laura gặp Eva (Julia Sarah Stone), cô gái sống ở đó. Cô gái 16 tuổi này có chút dè dặt nhưng điềm đạm. Cô là một người biểu diễn piano cổ điển được đào tạo bài bản và dành hàng giờ để luyện tập. Tuy nhiên cô bé đang căng thẳng với mẹ mình (Maxime Roy). Vì bà dự định bán nhà và chuyển tới ở cùng bạn trai của mình, đây thực sự là viễn cảnh đáng sợ của Eva. Laura nhận ra poster của Nirvana trên tường và hai người cởi mở hơn, tuy nhiên Laura có thể cảm nhận được nỗi buồn của cô bé, có điều gì đó khiến cô thấu cảm với cô bé.

Laura mời Eva qua chỗ cô, trộn vodka rẻ tiền và nước ép cam cùng uống, họ đã có mối quan hệ khá tốt, vì Laura một phụ nữ gần 30 tuổi cũng có thời niên thiếu bị kìm hãm bởi chính cô, cô ta vẫn đang cố gắng tận dụng hành vi nổi loạn của mình vào mục đích sai trái. Cô có đủ nhân đạo để thông cảm với tình cảnh của Eva, nhưng cũng rất khôn ngoan để sử dụng nó cho những mục đích riêng của mình. Nữ diễn viên Julia Sarah Stone như một con chuột duyên dáng, nhưng lại không nhút nhát như chuột – cô luôn sống trong tò mò. Khi Laura bảo Eva ở lại, Eva nghĩ rằng cô có được một nơi nương thân, nhưng đó là cái bẫy. Bất kỳ ai như Laura không phải một người bạn mà là một kẻ ăn bám.

Từng chút một, màu sắc điện ảnh trong xuất thân của Laura hiện diện, chúng ta có thể nói ngay từ đầu đã có điều gì đó không ổn trong quan hệ của Laura với bố mình, William (Denis O’Hare), ông làm tất cả những gì có thể, sau đó đến và chăm sóc cho cô. Ông cố bảo vệ con gái, thế nhưng theo tâm lý mà nói ông không phải là người cô cần đến sự bảo vệ. A Worthy Companion là bức tranh nhàu nhĩ của cái gọi là lạm dụng diễn ra: làm thế nào nó có thể xé nát bản tính của ai đó. Khi Laura khóa Eva trong căn phòng bằng cách ngáng một chiếc ghế trước cửa, nó là thứ duy nhất làm tôi nhận ra Laura có vấn đề nghiêm trọng về tâm lý, tuy nhiên thể hiện của Wood không để cho khán giả phân tách được cảm xúc. Nếu bất kỳ thứ gì cô ấy kéo chúng ta vào một âm mưu nó thoát khỏi sự dễ bị tổn thương của Laura.

Đối với Eva, đang mắc phải hội chứng Stockholm tuổi teen, trở nên quá gắn bó với Laura. Có nhiều lúc tôi nghĩ, “tôi sẽ không mua chúng,” và một lúc sau đó tôi tôi nghĩ “được, tôi mua”. Diễn viên họ kết nối và hiểu nhau, cùng tạo nên nhân vật có liên kết với nhau bước ra khỏi thế giới thực sau chúng. Khán giả biết nó không kéo dài, câu hỏi duy nhất là nó sẽ biến mất như thế nào. Trong những giây phút táo bạo cuối cùng, Laura bị tước đi tất cả sự cô lập của mình, tuy nhiên chẳng gì được giải quyết. “A Worthy Companion” quá mờ nhạt để có nhiều cơ hội tìm được một hồ sơ lớn với tư cách là bộ phim phát hành độc lập. Tuy nhiên, nó xứng đáng có một chỗ đứng trong các rạp, bởi vì nó là một minh chứng cho lửa tài năng của Evan Rachel Wood.

Nguồn: Variety