Review Elio: Cậu Bé Đến Từ Trái Đất – Bộ phim “độc lạ” nhất của Pixar
Elio: Cậu Bé Đến Từ Trái Đất mang đến chuyến phiêu lưu dị biệt nhưng ấm áp về tình bạn và câu chuyện bản sắc cá nhân.
Kéo xuống để xem tiếp
Pixar thật sự đã “đổi gió” khi đưa khán giả lên tận dải ngân hà cùng Elio: Cậu Bé Đến Từ Trái Đất. Với Elio, họ đã mạo hiểm dấn thân vào một hành tinh mới, cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, để kể câu chuyện về một cậu bé cô đơn, một đứa trẻ lạc lõng tìm đường trở về với chính mình. Và hành trình đó xảy ra… ngoài vũ trụ.
Cuộc phiêu lưu không lối thoát… lại chính là con đường về nhà
Elio: Cậu Bé Đến Từ Trái Đất theo chân Elio Solis – một cậu bé 11 tuổi sống khép kín, luôn cảm thấy mình là “người thừa” của thế giới. Cậu sống cùng người cô Olga nghiêm khắc sau khi mồ côi cha mẹ, và mỗi ngày là một thử thách tinh thần khi Elio không thể kết nối với ai xung quanh.

Thế rồi điều kỳ lạ xảy đến khi một tín hiệu từ vũ trụ bắt sóng “lời chào” của Elio và sau đó đưa cậu bé lên không gian. Cậu bị nhầm là “Đại sứ Trái Đất” bởi một tổ chức liên hành tinh kỳ quặc có tên Communiverse. Giữa hàng trăm sinh vật xa lạ, kỳ dị và một hội đồng ngân hà đang bên bờ hỗn loạn, Elio với tính cách nhút nhát và hoàn toàn thiếu kỹ năng lãnh đạo, phải học cách tồn tại, giao tiếp, thậm chí là đàm phán.
Dù bị đẩy vào vai trò không ai ngờ, Elio dần tìm thấy sức mạnh nội tâm. Cậu kết bạn với Glordon – sinh vật ngoài hành tinh vui tính, và đối đầu với Grigon – cha của Glordon và cũng một thủ lĩnh tăm tối có âm mưu lật đổ hệ thống. Qua những thử thách bất ngờ, hài hước lẫn căng thẳng, Elio từng bước trưởng thành, hiểu rõ bản thân và tìm thấy nơi mà cậu thật sự thuộc về.

Khoa học viễn tưởng với màu sắc khác biệt hiếm thấy từ Pixar
Khác với phong cách tạo hình thường thấy của Pixar, vốn gần gũi, dễ thương và mang tính đại chúng cao, Elio: Cậu Bé Đến Từ Trái Đất mạnh dạn bước vào thế giới viễn tưởng đậm màu sắc khoa học. Những sinh vật ngoài hành tinh trong phim không hề “nịnh mắt”, mà có thiết kế rất lạ, đôi khi có phần “ghê rợn” với hình thù kỳ quặc. Tuy nhiên, đó chính là điểm nhấn tạo nên cảm giác khám phá một vũ trụ thật sự khác biệt, chưa ai từng thấy.

Không gian trong phim được khắc họa với gam màu tối, ánh sáng phản chiếu, những hành tinh trôi nổi và trạm vũ trụ phức tạp, rực rỡ sắc màu dải ngân hà. Điểm thú vị là giữa bối cảnh ấy, Pixar vẫn lồng ghép được yếu tố hài hước duyên dáng, không kém phần đáng yêu.
Với những khán giả đã quen với vẻ đẹp mềm mại trong Finding Nemo hay Toy Story, sự lạ lẫm của Elio: Cậu Bé Đến Từ Trái Đất có thể hơi khó “nuốt” lúc đầu. Nhưng nếu mở lòng, bạn sẽ thấy đây là sự thử nghiệm đầy táo bạo, và là minh chứng cho tinh thần sáng tạo không giới hạn của Pixar.

Câu chuyện quen thuộc nhưng vẫn khiến ta thổn thức
Dù lớp áo bên ngoài mang đậm chất viễn tưởng, Elio: Cậu Bé Đến Từ Trái Đất vẫn giữ lại cốt lõi cảm xúc, điều luôn làm nên thương hiệu Pixar. Câu chuyện về tình bạn, gia đình và hành trình tìm kiếm giá trị bản thân vẫn hiện diện xuyên suốt.

Elio, từ một cậu bé cô độc, tự ti, dần trở thành một người kết nối, biết cách lắng nghe và thấu cảm. Glordon – sinh vật tưởng như chỉ là “sidekick” hài hước, cũng hé lộ những khoảnh khắc cảm xúc bất ngờ. Và rồi, những cú twist nhẹ nhàng ở cuối phim khiến người xem không khỏi xúc động về giá trị của gia đình.
Phim nhấn mạnh rằng đôi khi chính sự khác biệt khiến ta cảm thấy cô đơn. Nhưng nếu bạn đủ can đảm nhìn vào bên trong, thấu hiểu mình là ai và đâu là nơi mình thuộc về, thì sự khác biệt đó sẽ trở thành sức mạnh. Một thông điệp không mới, nhưng vẫn đáng giá, đặc biệt với khán giả nhỏ tuổi – những đứa trẻ đang chật vật trong hành trình khẳng định bản thân giữa thế giới ồn ào.

Tác phẩm tròn trịa nhưng chưa đủ bùng nổ nếu là fan cứng Pixar
Nếu đặt Elio: Cậu Bé Đến Từ Trái Đất vào bối cảnh chung của thị trường hoạt hình, đây là một bộ phim chỉn chu, dễ xem, có thông điệp rõ ràng. Nhưng nếu nhìn bằng ánh mắt của một người yêu Pixar – hãng đã cho ra đời những siêu phẩm như Up, Inside Out,… thì Elio: Cậu Bé Đến Từ Trái Đất chưa thật sự bùng nổ.

Phim có phần kỹ xảo đẹp mắt, đặc biệt ở các cảnh “zoom” vũ trụ, đổ màu mượt mà và chuyển cảnh tinh tế. Tuy nhiên, phần thiết kế nhân vật, đặc biệt là các sinh vật ngoài hành tinh, lại chưa có tính nhận diện cao. Nhiều nhân vật phụ không để lại dấu ấn mạnh, dễ nhạt nhòa sau khi xem xong.
Dù vậy, điểm cộng lớn là phim giữ được sự cân bằng không giáo điều, không woke, không cường điệu hoá cảm xúc. Mọi thứ ở mức “vừa đủ” để một đứa trẻ 7 tuổi có thể thích thú, và một người lớn 37 tuổi cũng có thể rưng rưng.

Elio: Cậu Bé Đến Từ Trái Đất không phải là tuyệt phẩm xuất sắc nhất của Pixar, nhưng lại là một tác phẩm dễ thương, giàu cảm xúc, phù hợp với mọi lứa tuổi, đặc biệt là những ai từng cảm thấy lạc lõng trong chính thế giới mình đang sống. Phim không hẳn khiến bạn “há hốc mồm” vì kỹ xảo hay cốt truyện kịch tính, nhưng lại âm thầm để lại dư âm ấm áp sau khi đèn rạp tắt.