Wild Tales – Chiếc hộp chocolate của những con thú bậc cao

Đánh giá phim · FuriousFish ·

Cuộc sống như một hộp chocolate, và bạn không bao giờ biết bạn sẽ nhận được điều gì. Đúng vậy. Bạn không bao giờ biết được những chuyện sắp tới với bạn sẽ như thế nào, cho đến một ngày nó thực sự xảy ra.

"Life was like a box of chocolates. You never know what you're gonna get."
-Forest Gump-

Cuộc sống như một hộp chocolate, và bạn không bao giờ biết bạn sẽ nhận được điều gì. Đúng vậy. Bạn không bao giờ biết được những chuyện sắp tới với bạn sẽ như thế nào, cho đến một ngày nó thực sự xảy ra.

Nếu bạn thích thể loại Anthology như Pulp Fiction, Sin City…  hoặc ở một thể loại khác hẳn, thích dòng phim gay cấn, hồi hộp như Final Destination, chẳng hạn, có lẽ bạn sẽ muốn xem luôn bộ phim tôi muốn đề cập: Wild Tales (Tên gốc: Relatos Salvajes). 

Không nhiều bạn biết tới đạo diễn của bộ phim, hay những giải thưởng mà nó đạt được. Tôi cũng nằm trong số ấy. Thế nhưng với điểm IMDB cao ngất ngưởng 8.1/10 (95% của Rotten Tomatoes), rõ ràng bạn không thể ngừng tò mò rằng tại sao? Có cái gì khiến cho một bộ phim Latin lại nhận được đánh giá cao đến vậy từ một cộng đồng nổi tiếng chấm điểm cực kỳ khắt khe như IMDB và Rotten Tomatoes?

2 tiếng trải nghiệm cùng Wild Tales, khán giả không gặp một cái tên nào đình đám, chỉ là một nhúm chuyện tầm phào trong cuộc sống, nhưng được biên đạo, dàn dựng và kể lại tự nhiên mà xuất sắc đến kinh ngạc.

Một hộp chocolate đắng ngọt lẫn lộn, của sự sợ hãi, rùng rợn, gay cấn, tức giận, tuyệt vọng, hốt hoảng, ghen tức, căm thù, điên dại, mãn nguyện, bơ vơ, tiếc nuối, đau xót, hả hê… bạn sẽ không biết bạn sắp cảm thấy điều gì, vì những diễn biến của film thay đổi bất ngờ, nhưng lại vô cùng phù hợp với tâm lý của con người.

6 phim ngắn, hợp thành một phim dài, không hề có sự liên quan. Mỗi câu chuyện lại khai thác một mảnh đời khác nhau. 6 mẩu phim là sự xấu xí, hư đốn vốn tồn tại trong từng con người chúng ta, bất kể tầng lớp và địa vị xã hội, bất kể học vấn hay môi trường khách quan. Dưới những chuyện tầm thường bần tiện ấy, những  ý nghĩa phi thường đầy tính thực, tính triết lý, tính mâu thuẫn cứ lộ dần và bám lấy, ám ảnh người xem mãi không thôi. Bạn thấy mình trong đó, bạn trải nghiệm cảm giác đau đớn, khó chịu, giận giữ của những nhân vật đó, bạn rung động, cảm thông, và có thể, là khóc, là tức, là ghét thay cho họ, thành tiếng.

Tôi sẽ không spoil nội dung cụ thể của từng phần ra, nhưng, nếu như bạn đã từng góp mặt trong những phân cảnh cuộc đời sau, bạn sẽ có được những đồng cảm tuyệt vời hiếm có với Wild Tales:

  1. Quen một gã lập dị, lầm lì rất đáng sợ, và bạn không ưa hắn.
  2. Gia đình có người bị siết nợ, tan cửa nát nhà vì vấn đề tài chính.
  3. Va chạm giao thông và cực kỳ cảm thấy cáu giận đối phương.
  4. Gây ra một lỗi lầm tai hại ảnh hưởng tới gia đình.
  5. Bị mấy chú XXX xin đểu tí tiền dù bạn chẳng sai.
  6. Yêu, ghen, và yêu…

Đó, nếu nằm trong 6 nhóm ấy, hãy đến với Wild Tales, để được siết nắm đấm, chửi “đm”, cảm nhận adrenaline chạy rần rật trong máu… Nếu không nằm trong 6 nhóm đó, hãy cũng đến xem, để cảm thấy lạnh người vì sự hoang dại và tàn nhẫn mà “con người” có thể đạt được, khi đến “điểm giới hạn” trong những tình huống khó lường nhất.

Wild Tales khép lại, và điều cuối cùng tôi cảm thấy sau khi xem xong bộ film này, đó là “chất thú”. Giống như nghiên cứu khoa học về bộ não bao gồm 3 phần: Não người / não thú / não bò sát, theo thứ tự đại diện cho: lý luận, tưởng tượng / cảm xúc / bản năng; bộ phim dẫn dắt người xem đi từ việc suy luận, phán đoán đến trải nghiệm cùng cảm xúc của nhân vật và cuối cùng đưa đẩy mình theo những bản năng nguyên thủy nhất, để rồi sau đó, ngay lập tức quay lại theo con đường cũ, bám vào cảm xúc, lưu lại những bài học và trải nghiệm bằng lý luận và tưởng tượng.

Tôi nghĩ, đây là một bộ phim đáng giá từng phút mà các bạn bỏ ra, vì tôi đã xem nó đến hai lần rồi.