4 bộ phim truyền cảm hứng – Những thứ tốt đẹp thì không bao giờ lụi tàn
Góc Nghệ Thuật · shotaro ·
Hôm nay chúng ta cùng điểm qua 4 bộ phim truyền cảm hứng, từ ra mắt cách đây hơn 20 năm cho tới vẫn còn đang công chiếu ngoài rạp như Trong Từng Nhịp Thở nhé.
Từ lâu, điện ảnh đã trở thành một món ăn tinh thần không thể thiếu trong đời sống. Không chỉ giới hạn với những bộ phim giải trí, có những bộ phim còn nâng tầm trở thành những tác phẩm nghệ huật, mà qua đó truyền tải cho chúng ta nhiều điều quý giá, thậm chí giúp người xem vượt qua được những thời khắc đen tối nhất của cuộc đời. Hôm nay chúng ta cùng điểm qua 4 bộ phim truyền cảm hứng, từ ra mắt cách đây hơn 20 năm cho tới vẫn còn đang công chiếu ngoài rạp như Trong Từng Nhịp Thở nhé.
1. Forrest Gump (1994)
“Mẹ tôi luôn luôn nói, cuộc sống như một hộp socola. Con sẽ không bao giờ biết mình sẽ lấy cái gì”. Câu thoại đã trở thành kinh điển, mà khi nhắc tới nó là nói tới một trong những tác phẩm truyền cảm hứng vĩ đại nhất từ trước tới nay: Forrest Gump.
Nhân vật chính của bộ phim là Forrest Gump (Tom Hanks), người với IQ 75, Ngoài vấn đề về IQ, mồ côi cha, bị dị tật ở lưng và đôi chân luôn phải song hành cùng những chiếc nẹp sắt. Bù lại, Forrest Gump có một người mẹ hết lòng yêu thương, luôn kiên nhẫn giải thích mọi thứ cho anh hiểu dù đó là điều nhỏ nhặt nhất và chưa bao giờ coi anh khác người. Bà đã đấu tranh để anh được đến trường như bao đứa trẻ bình thường khác. Đây cũng là nơi mà Forrest gặp tình yêu đầu đời và cũng là duy nhất của mình - Jenny. Đó là một cô bé xinh xắn với giọng nói thiên thần. Khi anh bị đám trẻ gần nhà bắt nạt, Jenny đã hét lên: “Chạy đi Forrest! Chạy đi!”. Anh cố hết sức chạy và điều kỳ diệu đã đến, chiếc nẹp chân vốn kìm kẹp Forrest bấy lâu vỡ thành từng mảnh, dường như mọi thứ xung quanh đều chậm lại, anh chợt nhận ra điều mình giỏi nhất là chạy. Từ đó, Forrest cứ chạy mải miết, trong đầu luôn vang lên tiếng nói của Jenny. Nhờ khả năng đặc biệt đó mà Forrest trở nên nổi tiếng, anh được nhận vào đại học, giúp đội tuyển bóng bầu dục vô địch quốc gia, trở thành người đầu tiên chạy vòng quanh nước Mỹ...
Tuy nhiên Forrest không hề nhận ra hay chủ đích làm như vậy, anh chạy vì đó là điều duy nhất bản thân giỏi. Trong từ điển của Forrest không có hai chữ bỏ cuộc, anh luôn nghiêm túc theo đuổi và nỗ lực hết mình. Đồng thờ,i chính vì không có trí tuệ như người bình thường nên chẳng bao giờ Forrest cảm thấy buồn phiền vì những gì người khác nói, anh không hiểu và cũng không muốn hiểu. Tất cả những điều trên cộng lại đã đem đến cho Forrest những thành công không tưởng, điều mà những người được coi là bình thường chẳng thể sánh nổi. Forrest dạy chúng ra đừng bao giờ bỏ cuộc hay theo đuổi đam mê một cách nghiêm túc và chân thành, lúc đó thành công sẽ đến.
2. The Shawshank Redemption (1994)
Năm 1994 không chỉ có sự xuất hiện của Forrest Gump mà còn chào đón sự ra mắt của một tác phẫm vĩ đại không kém: The Shawshank Redemption.
Kiệt tác của đạo diễn Frank Darabont kể về Andy Dufresne (Tim Robbins) người bị buộc tội giết người do là nghi phạm duy nhất trong vụ án bắn chết vợ và tình nhân của cô ta.
Khi mới vào tù, Andy không muốn nói chuyện với bất cứ ai, phong thái đĩnh đạc của người từng giàu sang khiến cảnh sát và đám tù nhân ngứa mắt nhưng đồng thời thu hút Red (Morgan Freeman), một người tù chung thân có khả năng tuồn những món đồ hiếm ở ngoài vào cho phạm nhân. Là hai kẻ xa lạ lúc đầu nhưng tình bạn của cả hai càng thêm bền chặt theo năm tháng. Red cũng là người đã dạy cho Andy nhiều điều giúp anh thêm vững tin vào một tương lai tươi sáng.
Với khả năng quản lý tài chính vô cùng xuất sắc, Andy gây ấn tượng mạnh mẽ với giám đốc trại giam Norton (Bob Gunton) và được hắn tin tưởng giao cho quản lý quỹ đen. Mặc dù điều này khiến cuộc sống trong tù của Andy dễ chịu hơn nhưng nó cũng bịt kín lối thoát của Andy khi hắn ta cố ý đổ tội giết người và vượt ngục cho anh khi biết anh có cơ hội kháng án. Đến lúc này, Andy biết mình không thể tiếp tục sống ở đây nữa. Anh bắt đầu có những hành động lạ lùng,thậm trí còn xin cả dây thừng,khiến bạn bè rất lo lắng.Tuy nhiên sáng hôm sau người ta không thấy Andy trong xà lim nữa,n anh đã trốn ra người trong một đêm mưa gió, qua một cái lỗ ở tường mà Andy đã mất 20 năm đục đẽo. Anh đã hoàn thành cuộc vượt ngục sau khi bò một đoạn 500 yard qua đường ống đổ chất thải hôi thối.
Hình ảnh Andy xé phăng chiếc áo, dang tay đón những hạt mưa xối xả vào người gây xúc động rất mạnh,nó như sự giải tỏa cho những áp lực khủng khiếp. Sau khi thoát, Andy dùng danh tính của Randall Stevens mà anh tạo ra trước đây với mục đích che giấu hành vi mờ ám của Norton, để rút $370.000 và xem đó như phí phục vụ, đồng thời cũng gửi tố cáo và chứng cứ tới chính quyền bang về tội lỗi của Norton và đồng bọn. Sáng hôm sau Norton tự tử, Hadley bị bắt. Cho dù đối diện với vô vàn khó khăn, từ bị ném vào xà lim dù bản thân vô tội, cho đến chịu đựng sự hành hạ tàn nhẫn bởi đám tù nhân... niềm hy vọng vẫn tỏa sáng rực rỡ trong Andy.
Hy vọng chính là nguồn động lực bất tận để Andy vượt ngục bằng... một chiếc búa. Việc không tưởng mà nhiều phạm nhân tin rằng "phải mất đến 600 năm mới làm được", trong khi Andy chỉ mất chưa đến 20 năm. Hy vọng cũng giúp Andy tìm thấy những người bạn thật sự trong tù - nơi mà sự chính trực và lòng tôn trọng dường như không tồn tại. Cuối phim, Andy nhắn nhủ Red trong thư :"Hy vọng là một điều tốt, nhiều khi là điều tốt đẹp nhất. Mà những thứ tốt đẹp thì không bao giờ lụi tàn".
3. The Pursuit of Happyness (2006)
Phá sản, vợ bỏ, vô gia cư... chỉ cần một điều cũng đủ khiến người đàn ông suy sụp đến mức tuyệt vọng. Vậy mà Chris Gardner (Will Smith) trong The Pursuit of Happyness phái đối mặt tất cả cùng một lúc. Nhưng thay vì đau khổ tuyệt vọng, Chris buộc phải đứng lên cáng đáng mọi việc, bởi anh không chỉ có một mình mà còn một đứa con nhỏ là Christopher.
Có thể nói toàn thể bộ phim này là một cuộc chạy đua của Chris, chạy đua với thời gian, chạy đua với công việc. Cái cách đạo diễn Gabriele Muccino thử thách nhân vật thật đáng nể. Ông đẩy nhân vật đi hết từ cảm xúc này tới cảm xúc khác; khi đang gần chạm được tới thành công thì lại bị kéo xuống một cách đột ngột; khi đang ở trong hoàn cảnh đen tối nhất bỗng lại nhìn thấy ánh sang nơi cuối con đường. Chính những con người, những bước ngoặt mà Chris gặp phải trong cuộc sống đã hoàn thiện. Dù gặp biết bao khó khăn, nhưng anh vẫn quyết tâm phấn đấu bởi anh biết sự nỗ lực của anh không chỉ vì bản thân, anh không sống vì mình mà còn là vì đứa con trai bé bỏng, thứ quý giá duy nhất còn sót lại trong cuộc đời khốn khổ của anh.
Chris chưa bao giờ ngừng cố gắng, từng giây, từng phút, từng giờ, từng ngày lao động. Hoàn thành công việc nhanh hết sức có thể, đeo dây chun vào bàn tay chỉ để quay số điện thoại nhanh hơn, luôn lịch thiệp và hồ hởi trong mọi cuộc điện thoại, luôn cởi mở hỏi han ông sếp mỗi lần gặp mặt, không nói không với sếp dù bị sai vặt và đánh giá thấp, đứt ruột cho sếp mượn $5 dù cho số tiền còn lại trong ví ít hơn con số đó...
Con người lịch thiệp ấy cũng sống một cách rất chân thành và kiên cường. Chris có sĩ diện của đàn ông, không bao giờ kể khổ, không bao giờ cầu xin sự giúp đỡ của ai, là một con người có nghị lực sống phi thường, luôn lạc quan. Anh hiểu rằng: “Người làm việc chăm chỉ sẽ đánh bại người tài năng khi người tài năng không làm việc chăm chỉ”. Chính sự nỗ lực không ngừng đó đã giúp anh được nhận vào làm chính thức cho công ty môi giới. Đó là thành quả cho những khó khăn, vất vả mà anh đã trải qua, đồng thời chứng minh con đường chông gai anh lựa chọn là đúng đắn. Giữa dòng người, dòng đời tấp nập, Chris nở một nụ cười xen lẫn giọt nước mắt, giọt nước mắt của hạnh phúc, hạnh phúc tột cùng khi những hy sinh của mình được đền đáp xứng đáng. Và chắc chắn những ai đã xem phim sẽ không bao giờ quên được câu mà anh nói với Christopher: “Đừng để ai nói rằng con không thể làm được điều gì, kể cả là bố. Được chứ? Con phải bảo vệ ước mơ của mình. Những người thường không làm được như vậy sẽ hay xui con nên từ bỏ ước mơ. Nếu con thực sự muốn điều gì, hãy bắt tay vào làm”.
4. Breathe (2017)
Trong đời người, đôi khi chúng ta trải qua những tan vỡ về mặt tình cảm, nó làm ta đau khổ và tuyệt vọng, đáng sợ hơn nó khiến chúng ta không còn tin tưởng vào một tình yêu đích thực nữa. Nhưng xin đừng thôi hy vọng vào những điều tốt đẹp. Bởi xung quanh ta có rất nhiều những câu chuyện chứng minh rằng: “Tình yêu đích thực luôn tồn tại, nó giúp con người ta vượt qua mọi khó khắn, gian khổ, là ánh sáng soi đương cho những thời điểm tăm tối nhất của cuộc đời”. Và Breathe là một bộ phim như vậy.
Bộ phim là một câu chuyện có thật kể về Robin Cavendish – một chàng trai trẻ, năng động, yêu thích thể thao, du lịch, khám phá những miền đất mới. Trong một bữa tiệc nọ, anh vô tình gặp gỡ cô tiểu thư xinh đẹp Diana, và đã phải lòng cô từ cái nhìn đầu tiên. Thật kỳ diệu làm sao khi người con gái ấy cũng yêu anh. Nhưng nghiệt ngã thay khi chỉ còn bốn tháng nữa đứa con đầu lòng của họ chào đời thì Robin bị nhiễm virus bại liệt, không thể cử động cơ thể từ cổ trở xuống và phải gắn vĩnh viễn cuộc đời với máy trợ thở. Một con người từng rất lạc quan và vui vẻ nay trở nên suy sụp, muốn tìm đến cái chết để giải thoát bản thân và gia đình. Nhưng Diana, người vợ dịu dàng của anh lại không nghĩ vậy. Khi nghe tin anh bị bại liệt, cả bầu trời dường như sụp đổ. Tuy nhiên với sức mạnh bất diệt của tình yêu, Diana hiểu rằng cô không thể suy sụp vì chỉ có cô mới có thể giúp Robin tiếp tục sống. Cô khuyên anh hãy mạnh mẽ chiến đấu với bệnh tật và chăm sóc anh bằng cả tấm lòng, đồng thời nuôi dưỡng Jonathan, con trai cả hai nên người. Với một tình yêu vĩ đại cùng sự kiên trì bền bì của Robin và Diana, thay vì chỉ sống được 3 tháng như dự đoán ban đầu thì thực tế là Robin Cavendish đã sống thêm 36 năm nữa, và thực sự sống. Ông nghiên cứu, phát minh, diễn thuyết, chu du thế giới cùng vợ con... Ông thực hiện những việc mà nhiều người lành lặn trong chúng ta chưa thể hay chưa dám làm. Ông thậm chí còn chứng kiến được ngày cưới của con trai. Và người đã đưa Robin từ giường bệnh ra thế giới chính là vợ ông, người chưa từng bỏ cuộc, ngay cả khi Robin đòi chết.
Cả bộ phim như một bức tranh sống động về nghị lực phi thường, tác phẩm không chỉ dừng lại ở ngưỡng một bộ phim tình cảm lãng mạn, mà nó còn bản anh hùng ca về những con người chưa bao giờ từ bỏ hy vọng cho dù thực tại nghiệt ngã thế nào. Nó giúp chúng ta hiểu thế nào mới “sống”, đồng thời ca ngợi sự vĩ đại của tình yêu, tình người khiến con người ta thêm tin tưởng vào cuộc sống.