A Quest for Meaning - Chớ nên vội vã

Đánh giá phim · BaVu ·

Khoa học lẫn triết học từ lâu đều khẳng định hoài nghi chính là nền tảng của sự phát triển loài người.

Khoa học lẫn triết học từ lâu đều khẳng định hoài nghi chính là nền tảng của sự phát triển loài người. Bằng sự kết hợp hài hòa giữa hoài nghi và tin tưởng, con người sẽ luôn được sống trong tỉnh thức như là một phần kì diệu vô cùng của tạo hóa. Bộ phim ý nghĩa này cho chúng thấy được rất rõ câu trả lời cho sự hoài nghi lớn nhất trong con người của thế giới phẳng đương thời, từ... đó tạo nên niềm tin đúng đắn để con người tiếp tục phát triển. 

Cá nhân tôi cho rằng bộ phim này có liên quan mật thiết đến ý nghĩa của quyển sách ngụ ngôn Nhà Giả Kim. Nếu chúng ta nhìn một cách tổng quát, tất cả những nhân vật được phỏng vấn trong bộ phim này dường như đều đang nói về chung một điểm là sự kết nối giữa loài người với nhau và với vũ trụ, mặc dù họ sống ở những vùng địa lý, văn hóa, ngôn ngữ và các vấn đề cần đối mặt khác nhau và có lẽ cũng chẳng biết về nhau. Từ câu chuyện về giọt nước và hồ nước cho đến câu chuyện về hai nguyên tử hay câu chuyện về những người tìm về tự cường nông nghiệp thực hành triết lý Gandhi, tất cả đều hướng về một điều duy nhất mà ai đã đọc qua quyển sách Nhà Giả Kim chắc đều biết đó chính là Tâm Linh Vũ Trụ. Quả thực bộ phim này là một minh chứng rõ rệt cho sự tồn tại của Tâm Linh Vũ Trụ, nơi mà con người luôn cần kết nối để có cho mình một cuộc sống tỉnh thức và bình yên. 

Tuy nhiên, không chỉ dừng lại ở một câu trả lời đơn thuần, bộ phim còn thông qua sự tương đồng giữa ý niệm của những người được phỏng vấn để chỉ ra cho chúng ta thấy được cách thức muôn đời để loài người kết nối được với Tâm Linh Vũ Trụ chính là tìm đến với thiên nhiên và lắng nghe tiếng nói bên trong mình.

Nhưng xin chớ hiểu nhầm. Điều đó không có nghĩa rằng chúng ta phải đi du lịch thật nhiều qua bao nhiêu nước, bao nhiêu tỉnh thành, hay khăng khăng phải... gap year mới tìm được chính mình. Bản chất thông điệp của bộ phim này không phải để cổ súy cho việc đi du lịch. Đó chỉ là những con đường mang tính cá nhân, và mỗi người có quyền chọn con đường cho chính mình khi lắng nghe tiếng nói bên trong và cộng hưởng với những tác động có lý bên ngoài. Ví dụ như bạn khăng khăng phải có 1 năm để gap year đi xuyên Việt tìm kiếm chính mình trong khi gia đình thì nghèo túng, và tất nhiên không thể làm được, bạn sẽ cho đó là thiếu sót của cuộc đời mình và có thể khiến nó trở thành khiếm khuyết vĩnh viễn trong tâm hồn mình do ảnh hưởng bởi những tác nhân bên ngoài. 

Cũng chớ nên vội vã. Tìm đến với thiên nhiên không có nghĩa rằng chúng ta phải phủi bỏ hoàn toàn những tiến bộ khoa học kĩ thuật của nhân loại, hay nghỉ làm công ty ngay lập tức để về quê cày cuốc trồng rau. Bởi lịch sử loài người đã chứng minh rất rõ, bất kì sự phủi sạch giá trị nào cũng dẫn đến những hậu quả đẫm máu (ví dụ gần và rõ rệt nhất có thể là Cách mạng văn hóa ở Trung Quốc mà sự đẫm máu ta có thể cảm nhận phần nào qua những con số được ghi nhận). Một sự thay đổi lớn cần có thời gian để thực hiện, cần có thời gian để con người bền bỉ đấu tranh cho lẽ phải, chọn lọc và thẩm thấu sự đúng đắn của nó, chứ không phải đạt được chỉ sau 1 ngày hay qua vài lời nói của một ai. 

Tóm lại, điều quan trọng nhất mà bộ phim muốn truyền tải là chúng ta không bế tắc. Chúng ta cần nghiêm túc dành thời gian lắng nghe tiếng nói bên trong mình để tìm ra con đường sống tỉnh thức, hạ cái tôi của mình xuống để tôn trọng cũng như hòa hợp cùng thiên nhiên và kết nối với Tâm Linh Vũ Trụ. Còn con đường thực hiện, nhanh hay chậm là tùy ở mỗi con người, xin đừng áp dụng một cách máy móc để vô tình đẩy mình vào sự u mê. Và hãy chắc chắn rằng điều chúng ta làm phải khiến cho bản thân chúng ta vui.

Nguồn: Năm Sáng