Brad Pitt - Ngôi sao thật sự toả sáng khi vào các vai phụ

Tin điện ảnh · Ivy_Trat ·

Brad Pitt, người mang tố chất của một ngôi sao điện ảnh chỉ thật sự toả sáng khi ở tuyến phụ.

Gen Y biết đến Brad Pitt qua bộ phim Mr. & Mrs. Smith, bộ phim anh đóng cặp với nữ minh tinh Angelina Jolie, còn Gen Z có lẽ biết đến Brad Pitt qua một meme hài hước mà trong đó, anh bị xe tông đến 2 lần. Đoạn phim làm nên thước meme đó được lấy từ bộ phim Meet Joe Black (1998).

Tenor
Tenor

Đoạn meme vô tình là lời nhắc nhở về sự nghiệp dài hơi của Brad Pitt kể từ những năm 90 cho đến nay. Suốt những năm tháng miệt mài trên phim trường, Pitt đã hoá thân thành thần chết lấy biệt danh Joe Black, chàng trai đa cảm trong Tristan Ludlow trong Legend of the Fall (1994), Heinrich Harrer trong Seven Years of Tibet (1997), điền chủ Louis trong Interview With the Vampire (1994). Bên cạnh đó, anh còn tham gia những dự án hào hứng hơn như True Romance (1993), Kalifornia (1993), 12 Monkeys (1995), Fight Club (1999), và gần đây nhất Once Upon a Time in Hollywood. Thật kỳ lạ thay, Brad Pitt, người sở hữu những tố chất của một kép chính ở Hollywood, lại thành công ở mảng nhân vật phụ.

BuzzFeed
BuzzFeed

Không phải Pitt đang chiến tranh với vẻ ngoài bẩm sinh của anh. Những vai diễn mà anh đảm nhận vận dụng thế mạnh hình thể này rất nhiều và rất tự nhiên, như một chủ thể đáng ghen tỵ của cánh đàn ông, một biểu tượng nam tính lý tưởng, nhiều lúc cố tình độc hại, hoà trộn ham muốn mạnh mẽ và những nỗi bất an. Một lời nhận xét đúng đắn về trường hợp của Pitt là anh là một “character actor” trong cơ thể của một ngôi sao điện ảnh. (Character actor – một diễn viên chuyên đóng các vai lập dị, đối lập với diễn viên chính.)

Pitt không phải là một diễn viên tồi. Nhưng anh ấy có thể là một ngôi sao điện ảnh tồi, theo tiêu chí khiến bạn bị thu hút vô điều kiện. Brad Pitt có thể trở nên cuốn hút tột độ trong những khoảnh khắc đáng nhớ như khi vào vai chàng cao bồi lang thang đã lên giường với Geena Davis rồi bỏ đi với số tiền của Susan Sarandon trong Thelma & Louise (1991), nhưng trong những vai chính, Pitt lại chọn lọc trong việc sử dụng thế mạnh của mình để chèo kéo khán giả. Anh có thể trở nên đốn tim người khác thật dễ dàng nhưng lại không có độ ăn ảnh mà bạn mong đợi ở những diễn viên như vậy. Nói đúng hơn là Brad Pitt là một kép chính có phong độ thất thường.

EW
EW

Pitt hoàn toàn trống rỗng trong Meet Joe Black, vừa là một thanh niên vô danh có những cuộc gặp gỡ với Claire Forlani, vừa là hóa thân của Thần chết. Khi Pitt đóng cặp cùng Julia Roberts trong bộ phim ăn khách cùng thể loại The Mexican (2001), cả hai đều bị James Gandolfini làm lu mờ. Khi anh và Cate Blanchett đọ chemistry trong The Curious Case of Benjamin Button (2008), nhân vật của Cate hiện lên như một người bằng xương bằng thịt trong khi Benjamin của Pitt vẫn giống một khái niệm mơ hồ hơn một người thật. Nhưng trong Mr. & Mrs. Smith (2005) và By the Sea (2015), những bộ phim gắn kết mối quan hệ của anh ấy với Angelina Jolie, Pitt lại thể hiện vai diễn với độ say mê vì chúng đều nói về mong muốn được chiến đấu như được làm tình. Và đây là các phim mà Angelina Jolie mới là người được xem là đang đóng chính dù trên giấy, đó là màn cộng tác giữa Pitt và Jolie.

Mặc dù anh ta là một đối tượng được khao khát trong Fight Club, nhưng Pitt trong đây không phải là vai lãng mạn, mà là hình mẫu của sự nam tính được thổi phồng quá mức. Tyler Durden (Pitt) nói với nhân vật chính không tên do Edward Norton thủ vai, "Tất cả những cách bạn ước mình có thể (trở thành), đó là tôi. Tôi trông giống như bạn muốn nhìn, tôi đ* như bạn muốn đ*". Và điều đó là Brad Pitt, nam diễn viên chỉn chu, thu hút và phong trần với chiếc cổ áo cổ điển, khung xương gân guốc và khả năng ra đòn của anh ta. Pitt rất thuyết phục khi đóng vai đấng cứu thế nam nhi này đến nỗi Tyler Durden đã trở thành một trong những vai diễn đặc sắc trong sự nghiệp của nam diễn viên.

BuzzFeed
BuzzFeed

Cho dù anh ấy đóng vai một người ngoài cuộc hay không, Pitt thường ở trạng thái tốt nhất khi anh ấy vào các vai được quan sát từ bên ngoài bởi một nhân vật trung tâm hơn là một vai chính. Trong A River Runs Through It (1992), anh ấy là người em trai liều lĩnh, rạng rỡ, người luôn cháy hết mình với thế giới này trong ký ức của người anh. Anh ấy là một người cha trong The Tree of Life (2011), thấp thoáng trong cuộc đời của nhân vật chính, Jack, như một người được tôn kính và sợ hãi khi cố gắng uốn nắn con trai mình thành một người đàn ông. Trong The Assassination of Jesse James by the Coward Robert Ford (2007), Pitt là một tên cướp tàu hỏa rạng rỡ và cố tình xa cách, tôn thờ ám ảnh kẻ giết người cuối cùng sẽ lấy mạng anh ta (Casey Affleck).

Pitt đóng một nguyên mẫu nam tính khác trong Once Upon a Time in Hollywood - một anh chàng cứng rắn thực sự. Anh ấy điềm tĩnh và ngầu trong bộ đồ da đanh và vải denim rách bươm, sống một cuộc sống độc thân không phiền toái với con chó của mình, có khả năng chơi parkour bên hông một ngôi nhà và sau đó cởi áo sơ mi để lộ thân hình 55 tuổi khiến nhiều khán giả phải trầm trồ.

Variety
Variety

Cliff của Pitt bạo lực, đánh nhau trên phim trường và đáng sợ - anh ta là người có thể đã giết vợ mình. Đàn ông dường như nhìn thấy sự hấp dẫn của anh ta nhiều hơn phụ nữ. Người phụ nữ duy nhất tỏ ra quan tâm đến anh ta là Pussycat (Margaret Qualley), người dường như cảm nhận được mặt tối trong anh ta, và người hóa ra lại quan tâm đến anh ta nhiều hơn cả. Như một người có thể được Manson tuyển dụng hơn là một người tình. Trong khi đó, mối quan hệ giữa anh với Rick được đối xử như một điều cần được gạt sang một bên trên con đường trưởng thành của Rick.

Cliff Booth giống như một món quà phù hợp với Tyler Durden, và không chỉ vì anh ta đại diện cho một khoảnh khắc màn ảnh đỉnh cao khác cho Pitt 20 năm sau. Cliff cũng là một hình mẫu lý tưởng đặc biệt về sự lưu manh. Và vị trí nhân vật phụ mà Pitt đảm đương là chìa khóa, bởi vì nó cho phép anh ấy có một chút mờ ám, cho phép anh thể hiện một quan điểm đầy tính châm biếm mà sẽ khó hơn rất nhiều để thực hiện nếu Pitt là anh hùng của câu chuyện – trong Once Upon a Time in Hollywood, vai trò đó thuộc về Rick của Leonardo DiCaprio.

Ad Astra (2019) có vẻ như là một ngoại lệ. Hầu hết bộ phim là màn độc diễn của Brad Pitt trong vai một người con mà cuộc đời và sự nghiệp đều gắn liền với di sản của người cha nổi tiếng. Không có ai chia sẻ ánh hào quang, Pitt có dịp được toả sáng. Nhưng trong màn trình diễn của anh vẫn thấp thoáng sự xa cách, như thể bản thân nhân vật chính là một kỳ quan để chiêm ngưỡng từ xa hơn là khuyến khích người xem đặt mình vào vị trí của anh ấy.

Sự nghiệp điện ảnh của Brad Pitt là một quá trình kỳ lạ. Dù có hết những yếu tố làm nên một kép chính, anh lại toả sáng ở những vai phụ. Pitt là kiểu diễn viên có thể đánh cắp hào quang khi bước vào ống kính, nhưng chỉ khi anh ấy vào vai nhân vật phụ. Lúc đó, không chỉ đánh cắp ánh nhìn của mọi người, Pitt còn soi rọi phần còn lại của bộ phim - và đó, hóa ra, có thể là sứ mệnh của Pitt. Liệu Bullet Train sắp tới đây có thay đổi được điều này?

Nguồn: BuzzFeed.News