[REVIEW] Fresh (2022) - Một bộ phim kinh dị bóng bẩy, cuốn hút, với một chút hài hước
Phim Kinh Dị · Đánh giá phim · Ivy_Trat ·
"...điều nuối tiếc duy nhất của người viết là phim đã không được chiếu rạp thay cho kênh streaming Hulu."
Fresh, với sự tham gia của nam diễn viên Sebastian Stan (Captain America: The Winter Soldier, Falcon and the Winter Soldier, Infinity War…) và nữ diễn viên Daisy Edgar-Jones (Normal People, và sắp tới đây Xa Ngoài Kia Nơi Loài Tôm Hát…), kể về Noa (Jones). Sau một loạt các cuộc hẹn hò qua mạng thất bại, Noa hầu như mất niềm tin vào tình yêu và những gã đàn ông cô gặp. Một ngày, sau khi bỏ cuộc tìm kiếm tình yêu, Noa bất ngờ làm quen anh chàng Steve (Stan) – dễ thương, đẹp trai, lịch thiệp, ga lăng, thành đạt – theo cách truyền thống nhất. Nhưng mối tình chớm nở giữa cô và Steve đáng ngờ đến đáng sợ.
Fresh là một câu chuyện kinh dị hiện đại được truyền tải dưới góc nhìn của một nữ đạo diễn – Mimi Cave. Không nhiều những phim kinh dị tâm lý ngày nay có thể được định nghĩa bằng cụm từ này. Nhiều trong số đó có thể diễn ra trong một bối cảnh hiện đại với nhà cao tầng, điện thoại thông minh và xe hơi thể thao nhưng về cơ bản, khái niệm nỗi sợ vẫn khá truyền thống và lâu đời, ví như các hồn ma, lương tâm tội lỗi hay phù thủy…. Còn Fresh đánh vào một thực tế chỉ xuất hiện khi chúng ta bắt đầu cầm trên tay điện thoại thông minh – tình yêu trong thời buổi kỹ thuật số. Điều đáng sợ hơn gặp một kẻ thô lỗ đẹp mã là một tên giết người hàng loạt đẹp mã. Nên trên danh nghĩa tính hiện đại ấy, Fresh bóng bẩy, màu sắc, hào nhoáng với những bản nhạc pop thời thượng, nhưng đồng thời cũng ma mị, ám ảnh và rùng rợn.
Đây không phải là lần đầu tiên chủ đề ăn thịt người được mô tả trên màn ảnh, nhưng ở Fresh, nó mang nét thời thượng châm biếm đặc biệt. Nếu Raw mô tả việc ăn thịt đồng loại là một khoái cảm lạ lẫm gây nghiện, còn trong Hannibal thì việc giết người lấy thịt không khác mấy việc thỏa mãn cái tôi thần thánh, thì trong Fresh, việc ăn thịt người ở đây là một thú vui hao tiền tốn của hợp mốt của những kẻ giàu có như một cách móc mỉa tính tham lam vô độ của con người hiện đại. Và thịt phụ nữ trẻ theo góc nhìn của phim thì như một phép ẩn dụ về bạo lực truyền đời đối với phái yếu. Nhưng vẫn có khía cạnh đã thay đổi theo thời thế. Phụ nữ không còn cam chịu làm “chiếu dưới”. Như các “final girl” đã chứng minh. Và Fresh có tận 3 người để gửi gắm thông điệp của mình.
Nhưng đến cuối cùng, Fresh cô đọng bản thân vào 2 diễn viên chính với diễn xuất chất lượng, bối cảnh dàn dựng tinh tế và kịch bản cá tính của phim. Sebastian Stan và Daisy Edgar-Jones chứng tỏ họ những cái tên trẻ thực lực của môn nghệ thuật thứ 7. Với Stan, người hiếm khi được nhớ đến với khả năng biến hóa diễn xuất khôn lường, Steve của nam diễn viên là sự kết hợp của cậu trai si tình chút trầy xước Stan thường hóa thân và tính hoang dại, khó đoán nhưng đầy cuốn hút của của Patrick Bateman, sự quyến rũ duyên dáng của Hannibal Lecter và nét hiện đại của một gã đàn ông hiện đại. Tức, biết nấu nướng và sở hữu gu âm nhạc trẻ trung. Bên kia, Daisy đem đến một nhân vật thú vị với nhiều tầng tính cách. Trong đó có cả sự dũng cảm và lì lợm khó tả, cùng tính thông minh trước quá trình đi tìm tình yêu man rợ của mình. Kẻ tung người hứng với chemistry thuyết phục, cả hai làm nên một nửa xuất sắc súc tích cho Fresh.
Nửa còn lại chính là kịch bản. Cái tựa phim nhỏ gọn chung chung của phim – Fresh – chỉ xuất hiện sau gần nửa tiếng vào phim. Phải đến khi nữ chính bị “vào tròng” và phim “lật mặt” từ thể loại tình yêu rom-com thành một phim kinh dị, tựa phim và phần credit mới được giải phóng. Toàn bộ quá trình này là một dấu hiệu cho thấy Fresh có thể làm các mọt phim dày dặn nhất bất ngờ, trầm trồ, hồi hộp và gay cấn. Đó là những tính từ tích cực khi bạn xem phim, vì bộ phim đó, đối với bạn, là một phim hay ho không làm bạn thất vọng. Những cú xoay chuyển không thể ngờ kết hợp với đoạn cao trào bùng nổ, Fresh hoàn toàn là một phim như vậy.
Tuy nhiên, so với bầu không khí ám muội và quỷ dị mà phim xây dựng từ đầu, Fresh thiếu gia vị đẫm máu và bạo lực phù hợp với nhân vật nam chính mà phim xoay quanh. Sự tàn ác lạnh người mà Steve mang đến qua cử chỉ không được thể hiện đúng điệu và cụ thể qua hình ảnh. Nó chỉ được nhấn nhá bằng các hình ảnh thoáng qua. Đáng ra, điều phim nên làm là thêm một chút gia vị dữ dội như máu vá các vết cắt lạnh lùng. Vì phim hầu như đã bao hàm hết các thể loại từ kinh dị cho đến rom-com, đến hài châm biếm, một chút slasher nữa đâu có hại gì. Những lúc như vậy, Fresh trở nên khá thuần hóa và an toàn, dù kịch bản rõ là đã đạp đổ gần hết các motif quen thuộc của thể loại.
Điều đáng mừng là sự thiếu sót này không ảnh hưởng nhiều đến mạch phim. Fresh vẫn cuốn hút, đáng sợ, thậm chí là hài hước. Với từng cảnh quay trau chuốt kể một câu chuyện ấn tượng, được thể hiện qua 2 diễn viên tài năng, điều nuối tiếc duy nhất của người viết là phim đã không được chiếu rạp thay cho kênh streaming Hulu.