Review Út Lan: Oán Linh Giữ Của - Một bộ phim táo bạo của điện ảnh Việt
Phim Kinh Dị · Đánh giá phim · Ivy_Trat ·
Review chi tiết Út Lan: Oán Linh Giữ Của có thể nói là một bộ phim gây ấn tượng về mặt hình ảnh, khiến người ta thót tim bằng yếu tố kinh dị.
Út Lan: Oán Linh Giữ Của có thể nói là một bộ phim gây ấn tượng về mặt hình ảnh, khiến người ta thót tim bằng yếu tố kinh dị. Một nỗ lực đáng ghi nhận, nhưng câu chuyện trong đây chắc chắn cần một bàn tay biên kịch vững vàng hơn.
Bước vào vùng quê ma ám ngập tràn
Út Lan: Oán Linh Giữ Của bắt đầu với người con gái miền Tây tên Lan (Phương Thanh) vừa mất cha. Nghèo khó, tứ cố vô thân, Lan tìm đến những tỉnh lân cận làm thuê. Loay hoay một hồi, cô cũng xin được vào nhà ông Danh (Mạc Văn Khoa) làm bếp.
Nhà ông Danh giàu có một vùng, nhiều của nhiều tiền, nhưng chủ nhà lại có tính cách cổ quái, suốt ngày chốt cửa cài then, đắm chìm trong những vở cải lương do ông tự diễn. Ngay cả người vợ mới chết một cách kinh khủng cũng không có lấy một đám ma tử tế.
Bên trong ngôi nhà rộng lớn chỉ có 5 người tính luôn cả Lan càng âm u đến ớn lạnh, thì ngoài kia, vùng quê tĩnh lặng chìm vào một cơn ác mộng với những cái chết khủng khiếp liên tiếp diễn ra. Còn Lan liên tục nhìn thấy những cái bóng cứ thoắt ẩn thoắt hiện, bị ác mộng dày vò. Nhưng chúng cũng có thể là điềm báo cho số phận của cô?
Ngôi nhà này dường như là trung tâm của cơn ác mộng bên ngoài cánh cửa. Những bức tường câm lặng nơi đây đang che giấu một bí mật và truyền thuyết xa xưa đầy đau đớn và hận thù đang bao trùm lên vùng đất này. Bản thân Lan cũng sắp trở thành nạn nhân xấu số của nó.
Út Lan: Oán Linh Giữ Của ma mị
Lấy cảm hứng từ truyền thuyết ma giữ của được ông bà truyền miệng thuở xa xưa, Út Lan: Oán Linh Giữ Của là một trong hàng loạt những cái tên tiếp tục mở rộng làn sóng kinh dị dân gian đang được khán giả Việt Nam yêu thích.
Với chất liệu huyền bí vô cùng phong phú và kỹ thuật điện ảnh đã có nhiều tiến bộ, mác “kinh dị dân gian” có một tiềm năng thu hút nào đó nhờ vào yếu tố bí ẩn gây tò mò tự nhiên. Bộ phim này, như những cái tên đi trước, không gây thất vọng với các chi tiết dân gian. Lần này, có thêm một sự bước tiến nữa song hành.
Út Lan: Oán Linh Giữ Của mở đầu khá tốt. Bằng một cái chết tàn bạo và vài phân cảnh, bộ phim dàn trải tông giọng và mô tả hiệu quả động cơ của nhân vật chính trên mảnh đất miền Tây. Một mở đầu không tệ để bắt đầu một câu chuyện ma kinh hoàng như giới thiệu.
Rồi những pha hù dọa xuất hiện khuấy động nhịp phim. Âm thanh phóng đại, bầu không khí trở nên nặng nề, bộ phim cứ thế gieo rắc những tình tiết khơi gợi, từ tốn dẫn dắt sao cho bí ẩn bắt đầu bén rễ.
Bộ phim cứ thế vừa chìm trong nỗi kinh dị nặng đô, vừa thúc đẩy khán giả phải căng mắt tìm kiếm manh mối cho các câu hỏi liên tiếp được đưa ra. Đây cũng là khoảnh khắc Út Lan: Oán Linh Giữ Của phát huy yếu tố dân gian, phủ lên bộ phim sự ma mị âm vang từ các truyền thuyết kinh dị truyền miệng nhưng không tiết lộ quá nhiều về câu chuyện.
Các quan niệm dân gian đáng sợ cứ chồng chất lên nhau qua những câu ầu ơ xa xăm, những bài vè đen tối cứ văng vẳng bên tai trong bóng tối như một tiếng vọng âm phủ, kiến tạo không gian mãi chìm vào lạnh lẽo đến rùng rợn. Có thể thấy, yếu tố kinh dị trong đây là một màn pha trộn giữa hù dọa truyền thống được dàn xếp thật thót tim và yếu tố tâm lý sinh ta từ một truyền thuyết tàn ác, cộng hưởng thêm với yếu tố body-horror được trau chuốt bằng kỹ xảo thực tế và hóa trang.
Một điểm đáng khen là phim đã cho thấy cải lương có thể bổ sung hoàn hảo cho yếu tố kinh dị đến đâu. Út Lan: Oán Linh Giữ Của phải nói lấy tiếng thét khán giả khá có tay nghề. Kết hợp nhuần nhuyễn chúng lại với nhau đã đẩy phim khỏi lối mòn chăm chăm những chiêu trò hù dọa cũ kỹ tẻ nhạt của thể loại. Quả là một bước đi táo bạo trong điện ảnh kinh dị Việt Nam.
Mặt kỹ thuật đáng khen là thế, nhưng với bộ phim này, câu chuyện với dàn nhân vật lại được thực hiện với một bàn tay vụng về. Rõ ràng là đạo diễn Trần Trọng Dần có ý tưởng, nhưng người viết e là nó đã trở thành một trường hợp “lực bất tòng tâm” đáng tiếc.
Nhưng còn nhiều chỗ vụng về ở phần kịch bản
Út Lan: Oán Linh Giữ Của về mặt kịch bản còn quá vụng về. Phong cách kể chuyện mang tính điện ảnh “show, don’t tell” được dàn dựng qua các tình tiết và sự kiệm lời, nhưng nó không thể phát huy hiệu quả vì tính liên kết quá kỳ quặc.
Nếu nói bộ phim là một sợi xích, thì các mắt xích không phải đơn giản là thiếu sót, mà là các đầu nối quá thiếu vừa vặn, to nhỏ khác nhau. Đó là một lối dẫn chuyện thiếu tinh tế khiến sợi xích dù vẫn móc nối với nhau lại hiện lên méo mó.
Nhiều tình tiết trong đây cần giải thích thì bị bỏ ngang. Một số lại dư thừa khó hiểu. Một số hoàn toàn có thể được lồng ghép khéo léo hơn vào các đoạn trước để dẫn dắt khán giả thay vì một màn đối thoại lê thê - thứ đã khiến màn cao trào càng lê thê hơn.
Bí ẩn được gieo mầm hiệu quả nhưng thực hiện lại là một thất vọng đáng tiếc. Út Lan: Oán Linh Giữ Của đã hụt hơi đến thời điểm này. Cốt truyện kỳ quặc khiến nhân vật cũng kỳ quặc theo. Điện ảnh cố gắng nhân hóa hình tượng 2 chiều được tạo nên, nhưng bộ phim lại ngược lại. Trong đây chỉ là các nhân ảnh nông cạn và một màu đến nhàm chán, chuyển động như những con rối thay vì có một chút sự sống nào.
Rốt cuộc động cơ của họ là gì? Bộ phim đang thể hiện sự luân chuyển của số mệnh đã đưa họ đến đây nhằm trừng phạt kẻ ác? Hay họ là chỉ là những nạn nhân tai bay vạ gió? Thật ra, con đường nào được chọn cũng ổn cả, nếu cách thực hiện có thể ám chỉ ý nghĩa của chúng.
Kỹ xảo đã khá hơn, nhưng nhân vật vẫn là một điểm yếu chết chóc của điện ảnh Việt Nam và chính bộ phim này, đến mức cú twist cuối phim không thể gỡ gạc nỗi. Hậu quả là bộ phim ngày càng sa lầy trong chính ý tưởng của nó. Điều bộ phim cần nhất lúc này không phải "vàng của châu báu", mà là bàn tay biên kịch chắc tay hơn.
Tóm lại là....
Út Lan: Oán Linh Giữ Của tiếp cận một ý tưởng mới mẻ với tinh thần gan dạ và dũng cảm. Chủ đề dân gian đậm chất Việt, nỗi sợ tâm linh được thổi vào khung cảnh làng quê cổ tích đầy ma mị. Hình ảnh và phong cách khơi dậy nỗi sợ ấy chắc chắn là một điểm sáng của bộ phim. Nhưng kịch bản là một điểm yếu của bộ phim đầy tham vọng này, kéo lùi nhân vật và tình tiết. Thật đáng tiếc. Phim đã có một khởi đầu khá tốt, chỉ để không thể bứt phá với chất liệu tiềm năng nó có.