[REVIEW] Dinh Thự Winchester – Lại một ngôi nhà ma ám thất bại trong việc doạ khán giả

Phim Kinh Dị · Đánh giá phim · VLynd ·

Đã đến lúc các nhà làm phim ngừng thực hiện những bộ phim về căn nhà ma ám.

Đã đến lúc các nhà làm phim ngừng thực hiện những bộ phim về căn nhà ma ám.

Được công chiếu vào ngày 09.03, Dinh Thự Winchester (Winchester) đã thất bại trong việc kể một câu chuyện về những con người sống trong ngôi nhà đó đã bị ma ám như thế nào. Mặc cho nội dung dựa trên sự kiện có thật có ý tứ, về vòng luân hồi, nhân quả đáng suy ngẫm, anh em đạo diễn kiêm biên kịch Spierig lại khai thác câu chuyện như một bộ phim kinh dị hạng B với những lối mòn quen thuộc đến phát chán.

Motif khá quen thuộc
Motif khá quen thuộc

Thoạt nhìn tựa phim, nội dung và poster, hẳn khán giả sẽ nghĩ đây là phim về goá phụ Sarah Winchester (Helen Mirren) đáng sợ xây nhà để tra tấn các thành viên trong gia đình nhưng thực tế, phim tập trung vào chuyến phiêu lưu rùng rợn của bác sĩ Eric Price (Jason Clarke) khi làm khách trong dinh thự hoành tráng này. Sau cái chết của chồng và con, bà Sarah được thừa kế hơn 50% cổ phần công ty. Thay vì tiếp quản chuyện làm ăn, bà tập trung xây dựng một dinh thự hoành tráng với hơn hàng trăm căn phòng, tất cả đều có thiết kế độc đáo và trang trí cầu kỳ. Điều này khiến ban quản trị công ty không hài lòng chút nào và họ cần một bác sĩ để chẩn đoán tinh thần và sức khoẻ cho bà Winchester. Theo lời đề nghị, bác sĩ Eric Price đến dinh thự Winchester để theo dõi tình trạng sức khoẻ của bà trong nhiều ngày. Vừa làm khách chưa được bao lâu, bác sĩ Price sớm cảm thấy những sự bất thường trong dinh thự mê cung này. Liệu ông có sẵn lòng rủ bỏ những sự hoài nghi mà tin vào sự hiện diện của những linh hồn đang lởn vởn trong dinh thự để cứu gia đình Winchester hay không?

Một phần quá khứ của bác sĩ Price sẽ được hé lộ
Một phần quá khứ của bác sĩ Price sẽ được hé lộ

Một cốt truyện bình thường như bao bộ phim kinh dị khác, có chăng là thêm thắt vô được yếu tố nhân quả và luân hồi. Sở hữu công ty sản xuất súng đạn hàng đầu, biết bao nhiêu mạng người đã bị những khẩu súng của tập đoàn Winchester tước đi. Còn đâu đó những linh hồn chết oan vẫn chưa hoàn thành được ước nguyện quy tụ về dinh thự Winchester và không để cho bà goá phụ ngủ yên. Vì lẽ đó, bà buộc phải xây hàng trăm căn phòng dưới sự hướng dẫn của họ để làm nơi trú ngụ và liên kết với thế giới cho những linh hồn đó có thể thanh thản mà siêu thoát. Tuy nhiên, các diễn biến trong phim được sắp xếp khá lộn xộn, khiến người xem không rõ đâu mới là phản diện đáng gờm của bộ phim.

Là một bộ phim kinh dị, có cả doạ ma lẫn giết người nhưng chẳng có khán giả nào khiếp sợ nỗi. Với công thức jump-scare cực kỳ dễ đoán và âm thanh lớn dập một cách chói tai rẻ tiền, khán giả có thể xỉu vì rớt tim hơn là sợ hãi. Chắc đạo diễn cũng biết hù không ai sợ nên mấy cảnh này cũng chẳng lặp đi lặp lại nhiều. Phim có vài chi tiết hài hước để chọc cười cho khán giả thư giãn nhưng hầu hết đều vô dụng. Sở hữu một dinh thự rộng lớn với hàng trăm ngõ ngách nhưng các chỉ có vài bối cảnh được sử dụng, thậm chí khá nhiều cảnh quay được lặp đi lặp lại để tiết kiệm chi phí làm phim mà có thể kéo dài thời lượng.

Dàn nhân vật na ná các bộ phim ma khác
Dàn nhân vật na ná các bộ phim ma khác

Điểm nhấn của bộ phim chắc là diễn xuất của Helen Mirren, nhân vật phu nhân Winchester trở nên kịch tính hơn là nhờ màn hoá thân của nữ diễn viên từng đoạt giải Oscar. Các diễn viên còn lại như Jason Clarke, Sarah Snook (vai Marion Mariott) và Eamon Farren (vai người giai nhân) đều chỉ dừng ở mức tròn vai. Xét cho cùng, nhân vật của họ được xây dựng chẳng có gì hấp dẫn, hệt như bao bộ phim ma ám khác. Quanh đi quẩn lại, chúng ta có một cậu bé bị ma ám với người mẹ cố gắng trong vô vọng, một người khách lạ được hy vọng là người hùng của gia đình và một chủ nhà bí ẩn cùng nhóm gia nhân kỳ quặc. Không một chút đột phá hay plot-twist đủ hấp dẫn để các diễn viên của chúng ta bộc lộ hết khả năng. Có chăng, diễn xuất của họ thật hơn diễn viên tay ngang hay mấy hotface mặt đơ.

Trang phuc bắt mắt
Trang phuc bắt mắt

Hỗ trợ tôn lên sự bí ẩn của các diễn viên hẳn là ở khâu thiết kế trang phục. Những bộ quần áo được may đo vừa vặn với cơ thể của diễn viên. Những bộ váy cầu kỳ với từng đường ren, hột nút đính đá tinh tế phối cùng trang sức đi kèm rất phù hợp, thể hiện địa vị của những người phụ nữ trong phim, đặc biệt là bộ váy đen đậm chất gothic đi cùng mái tóc bạc trắng được búi gọn gẽ của phu nhân Winchester. Tuy nhiên, tạo hình của những linh hồn hay ma quỷ khá nghèo nàn và đơn điệu.

Bên cạnh trang phục, những chi tiết bên trong ngôi nhà đều kích thích được hội những người mê kiến trúc. Cách sắp xếp căn phòng như một mê cung với những cánh cửa bí mật và cầu thang dẫn lối chằng chịt. Nội thất trong phòng được điêu khắc, chạm trỗ khá công phu theo phong cách châu Âu thời kỳ Phục hưng. Không biết có phải do quá chăm chút tiểu tiết mà tổng thể bộ phim bị bỏ quên luôn hay không. Đôi khi bối cảnh xung quanh nhân vật lại không có sự đồng nhất và CGI mặt tiền ngôi nhà khá là tệ hại, thua cả ảnh được tìm kiếm trên Google.

CGI thua cả mô hình đồ chơi
CGI thua cả mô hình đồ chơi

Khi khán giả đã bắt đầu ngán ngẩm với những Insidious hay The Conjuring, Ouja... thì những bộ phim như Dinh Thự Winchester lại càng đáng quên. Nếu bạn không đòi hỏi quá nhiều khi xem một bộ phim kinh dị thì hẳn xem Dinh Thự Winchester để giải trí. Tuy nhiên, giữa một rừng phim hay trong tháng 3 thì người viết thật sự khuyên bạn nên quyết định sáng suốt để khỏi rước cái bực vào người.