[REVIEW] Game Night - Cười "tẹt hàm" với độ "lầy" của các nhân vật
Đánh giá phim · Maii ·
Bộ phim khởi đầu nhẹ nhàng bằng những phân đoạn tình cảm, và khi “đêm giải đố” bắt đầu, mọi chuyện trở thành “tả pí lù”.
Bước chân vào rạp với tâm thế hoàn toàn không biết bộ phim mình coi sẽ có nội dung gì, những tưởng phim sẽ tiếp tục xoay quanh một câu chuyện tình hài hước, trớ trêu nào đó vì gương mặt của Rachel McAdams “to tướng” trên poster. Nhưng đúng là tôi đã lầm.
Phim xoay quanh những rắc rối khi một thành viên trong nhóm và cũng là em trai của nhân vật chính trong phim - Brooks, nảy ra ý tưởng về một trò chơi đóng vai, giải đố có chủ đề về vụ bắt cóc bí ẩn. Người giải đáp được các câu hỏi và thắng cuộc sẽ giành được phần thưởng là chiếc xe hơi sang trọng. Thế nhưng, Brooks bỗng dưng trở thành nạn nhân của một vụ bắt cóc thật, trong khi mọi người vẫn nghĩ đây là trò chơi. Các tình tiết thật giả bắt đầu “lộn tùng phèo” đưa người xem đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Bộ phim khởi đầu nhẹ nhàng bằng những phân đoạn tình cảm, và khi “đêm giải đố” bắt đầu, mọi chuyện trở thành “tả pí lù”. Nhân vật không thể phân biệt được đâu thật, đâu giả, và cả chính khán giả cũng chẳng biết đâu giả đâu là thật. Kế hoạch vốn đã định sẵn trở nên tan tành khi xuất hiện một nhóm người lạ mặt, đánh nhau ầm ĩ với Brooks trong khi các nhân vật xung quanh ngồi cười vì tưởng đây là trò đùa. Cuộc chơi khi đó chính thức bắt đầu. Bộ phim tăng tốc khi các phân đoạn hài hước và rượt đuổi, hành động liên tục được bày ra trước mắt khán giả.
Các tình tiết hài không hề gượng ép mà rất tự nhiên và gẫn gũi, liên quan nhiều đến các chất liệu đời sống, có chút gì đó hơi mỉa mai, không làm người xem cảm thấy khó chịu. Tình tiết đã buồn cười, gương mặt, diễn xuất và thoại của các diễn viên càng khiến người xem muốn “lộn ruột”. Kể cả khi các nhân vật đang trong hoàn cảnh nguy hiểm và “tang thương” nhất, phim vẫn khiến người xem không thể ngậm được mồm. Cốt truyện tuy cũ mà mới, đã khiến đạo diễn có thể thoải mái biến tấu các tình huống để tạo ra sự hài hước. Thoại phim cũng rất vui nhộn, tuy một vài chỗ hơi nhanh và hài kiểu Mỹ nên khán giả Việt có thể thấy khó hiểu.
Một trong những điểm thành công lớn của Game Night chính là dàn diễn viên duyên dáng. Không kể đến cặp vợ chồng “lầy bựa” Annie và Max, các nhân vật khác cũng đặc biệt có điểm nhấn chứ không hề lép vế trước hai nhân vật chính. Mỗi người đều có tính cách riêng rất rõ ràng, và cách họ phản ứng trong một số tình huống chính là điểm gây cười.
Nhân vật cảnh sát có gương mặt lạnh như tiền nhiều phen dọa các các nhân vật khác chết khiếp Gary (do Jesse Plemons thủ vai) cũng là điểm sáng của phim. Đây là nhân vật khiến người ta vừa thấy yêu, vừa thấy hơi ghét, lúc lại thấy hơi tội, và đơn giản là bạn chẳng thể biết anh ta sẽ làm những gì.
Điểm trừ dành cho phim đấy là tính bất hợp lý trong một số phân đoạn, chẳng hạn như bữa tiệc của một ông trùm được tổ chức và có các hoạt động trái phép. Có điều ngoài cổng lại chẳng có ai bảo vệ hoặc canh gác, để các nhân vật vô tư đi vào “như một vị thần”. Hoặc các chi tiết gần cuối phim, để tránh spoil thì chỉ xin nói đơn giản là khi tất cả mọi chuyện hạ màn, khi bạn lắp ghép các điểm lại với nhau, nó hoàn toàn không hợp lý và có chút khó hiểu.
Nhưng đối với một bộ phim thế này thì việc hiểu “sơ sơ” cũng ổn cả rồi, bạn chẳng cần phải cố gắng đào sâu vào một vài chi tiết đó để làm gì. Vui là chính, nên cứ việc bỏ qua và cười “tẹt ga” với những gì bộ phim mang lại.
Điểm khiến tôi khá thích ở bộ phim nữa, đấy là khi ta tưởng rằng phim không có thông điệp gì quá quan trọng, chọc cười khán giả là được, chính là lúc Game Night thể hiện một chi tiết sâu sắc mà tôi nghĩ ai trong chúng ta cũng cần biết: Đừng đứng núi này trông núi nọ, rồi ganh đua và tị nạnh nhau làm gì, hãy trân trọng những gì ta có và cố gắng hết mình là được.
Game Night đặc biệt thích hợp để đi xem cùng một nhóm bạn. Không khí càng đông càng vui sẽ rất thích hợp để thưởng thức phim. Một bộ phim đáng “đồng tiền bát gạo”, đổi lại bạn sẽ có những phút giây cực kỳ thoải mái.