[REVIEW] Cậu Chủ Ma Cà Rồng
Đánh giá phim · Genis ·
Cậu Chủ Ma Cà Rồng là phim hướng đến giới trẻ, những khán giả dễ tính hoặc chỉ đơn giản là đến ngắm dàn trai xinh gái đẹp.
Kéo xuống để xem tiếp
Giữa lúc điện ảnh Việt Nam đang có nhiều tiến bộ với nhiều bộ phim chất lượng, có đầu tư thì đâu đó vẫn xuất hiện một vài sản phẩm “mì ăn liền” khiến người xem lắc đầu ngán ngẩm. Cậu Chủ Ma Cà Rồng của đạo diễn Trần Nhân Kiên chính là một trong số đó. Tất cả những yếu tố cơ bản nhất để ra đời một phim trung bình, chưa kể là hay, đều được thực hiện sơ sài quá sức tưởng tượng. Mức độ đầu tư từ diễn xuất, nội dung, lối kể chuyện cho đến kỹ xảo, quay phim, âm thanh đều ở mức rất tệ.
Cậu Chủ Ma Cà Rồng lấy bối cảnh một thế giới giả tưởng thời hiện đại, nơi những sinh vật trong truyền thuyết từ Đông sang Âu thống trị mọi vùng đất. Nội dung xoay quanh 2 anh chàng ma cà rồng tuyển 5 cô gái loài người về làm quản gia nhưng ẩn sau đó là một âm mưa hiểm độc khác. Bản thân mỗi cô gái khi đến ngôi biệt thự này đều có cho mình mục đích riêng.
Mở đầu phim là phần thuyết mình thế giới kỳ thú với những vùng đất nằm rải rác và chủ nhân của chúng. Không rõ mục đích của đạo diễn có phải xây dựng hẳn một vũ trụ điện ảnh xoay quanh Cậu Chủ Ma Cà Rồng hay không khi giới thiệu bối cảnh rộng lớn như vậy. Tuy nhiên, việc cả bộ phim sau đó đều không có nhắc đến những sinh vật này khiến khán giả chưng hửng. Giọng đọc nhiều lúc lại bị lấn át bởi âm thanh nên chỉ xem hình là chủ yếu.
Về diễn xuất, đây là một trong những điểm kém nhất trong cả phim. Từ diễn viên chính đến phụ, nếu không cứng đờ thì cũng gượng gạo. Biểu cảm gương mặt gần như trung thành một vẻ từ đầu đến cuối. Thậm chí, Mai Kỳ Hân trong vai Ngọc Tú, có thời lượng góp mặt ngắn ngủi nhất, lại còn vấp thoại. Đặc biệt phải kể đến cậu chủ Huy Long (Duy Luân), người đảm nhận vai trò phải diện chính, luôn tỏ ra mình thật ngầu nhưng thật sự người viết chỉ thấy buồn cười mỗi khi cậu xuất hiện (nhấn mạnh rằng đây là phim huyền bí, không có hài). Một phần có lẽ cũng do những câu thoại quá ngây ngô của biên kịch. Các diễn viên nhìn chung đều còn rất trẻ và ưa nhìn. Hầu hết đều là những cái tên mới lạ trong làng điện Việt nên diễn xuất kém là điều tất nhiên.
Về nội dung và lối kể chuyện, một bộ phim dài 90 phút hoàn toàn có thể xong xuôi trong vòng 5-10 phút. Nội dung thật sự chẳng có gì khi 2 ma cà rồng muốn thu thập máu hiếm từ 5 người nào đó để phục vụ cho mục đích riêng. Bản thân là sinh vật mạnh mẽ thế mà 2 anh phải làm đủ trò để lấy máu từng người, trong khi hoàn toàn có thể đánh ngất họ chỉ với một đòn. Cái làm người viết khó hiểu nhất là màn chơi ú òa của các anh chị trong phim. Nó như kiểu dù các cô có đang làm cái gì thì 1 trong 2 anh sẽ xuất hiện ngay sau lưng và không quên kèm theo đôi ba câu cảnh cáo rồi bỏ đi. Đến hơn 2/3 phim là như thế. Chưa kể, ma cà rồng nào lại chẳng thấy ngủ mà còn bôi kem chống nắng và đi loanh quanh trong nhà cả buổi sáng, ngoài để rình rập các cô thực tập sinh như những tên biến thái thì chẳng để làm gì cả. Lối kể chuyện thì hỗn loạn và nhàm chán vô cùng. Sự thiếu liền mạch giữa các tình tiết được thể hiện rất rõ. Cứ 2 nhân vật trò chuyện được vài câu lại chuyển ngay đến cảnh khác không liên quan. Và để ý kỹ thì phim không có cảnh nào được quá 5 cậu thoại.
Nói về âm thanh, đây là công cụ được sử dụng vô tội vạ và có khả năng gây ức chế cao. Đối với một phim lấy yếu kỳ bí làm chủ đạo thì ngoài nội dung, diễn xuất và lối sắp đặt tình tiết thì âm thanh cũng rất quan trọng. Nhưng có vẻ đạo diễn đã thấy những yếu tố trên quá nhạt nên cố gỡ gạc lại bằng cách chèn những bản nhạc có vẻ rùng rợn, hoặc kịch tính vào bất cứ phân cảnh nào mà anh nghĩ là có thể. Hành động đó khiến nhiều lúc một cảnh phim rất bình thường nhưng lại văng vẳng tiếng nhạc nào đó nghe rất khó chịu. Các bài hát trong phim giai điệu cũng bình thường, không ấn tượng.
Cậu Chủ Ma Cà Rồng sau cùng có lẽ cũng vớt vát lại một chút bằng phần hình ảnh. Và theo giới thiệu từ trước thì phục trang chính là phần được đầu tư nhiều nhất trong phim. Một bộ phim rất ngắn thôi nhưng mỗi cảnh trôi qua là các nhân vật lại đồng loạt thay đồ. Nếu người viết nhớ không nhầm thì nhân vật Đức Cường (Trương Minh Thảo) đã thay không dưới 10 bộ. May mắn là trang phục khá đẹp, hợp với bối cảnh và diễn viên, ít ra phim cũng có dàn stylist có tâm.
Ý tưởng cho Cậu Chủ Ma Cà Rồng là có, mặc dù không mới, nhưng cách khai thác quá non nớt, nếu khó tính thì sẽ là cẩu thả, làm cho có. Với 5 nhân vật nữ và mỗi người có một mục đích riêng khi chủ động tiếp cận ác quỷ, 2 trong số đó là cực kỳ mờ nhạt, chưa kịp làm gì đã hết vai. 2 người tiếp theo làm được nhiều hơn chút nhưng hành động lại hơi thiếu thông minh (đi rình mò trong đêm khuya thanh vắng mà mặc váy bó, mang giày cao gót). Bộ đôi nam nữ chính thì mới đụng mặt đôi ba lần, nói với nhau được dăm ba câu lại rơi vào lưới tình. Nếu đây là một phim dài tập và các nhân vật nêu trên được khai thác kỹ lưỡng hơn thì chất lượng chắc chắn sẽ khác.
Cậu Chủ Ma Cà Rồng là phim hướng đến giới trẻ, những khán giả dễ tính hoặc chỉ đơn giản là đến ngắm dàn trai xinh gái đẹp.
[REVIEW] Thám Tử Lừng Danh Conan: Cú Đấm Sapphire Xanh
Thám Tử Lừng Danh Conan: Cú Đấm Sapphire Xanh tưởng chừng là một bộ phim có thể chiều lòng người hâm mộ với sự xuất hiện của những nhân vật quen thuộc.
[REVIEW] Phim Angry Birds 2 (The Angry Birds Movie 2)
Phim Angry Birds rất phù hợp cho trẻ nhỏ và gia đình đang tìm kiếm một lựa chọn giải trí cho cuối tuần.