[REVIEW] Youth – Vẻ đẹp tuổi trẻ trong bức tranh nhuộm sắc hoàng hôn của đời người

Đánh giá phim · zoettm ·

Youth là một tác phẩm mang đậm nét nghệ thuật ung dung trầm lắng của châu Âu từ đạo diễn tài ba người Ý Paulo Sorrentino.

Kéo xuống để xem tiếp

"Ông có biết điểm khác biệt giữa tôi và ông là gì không?
Gì?
Tôi chưa bao giờ có đủ nhiệt huyết với cuộc đời."

Đó là một trích đoạn thoại giữa hai nhân vật chính trong bộ phim Youth (tạm dịch: Tuổi Trẻ), một tác phẩm mang đậm nét nghệ thuật ung dung trầm lắng của châu Âu từ đạo diễn tài ba người Ý Paulo Sorrentino.

Với Youth, Sorrentino đã đạt đến trình độ chuẩn mực trong các góc quay nghệ thuật xuyên suốt bộ phim. Những khung hình tuyệt đẹp của khu nghĩ dưỡng cao cấp dưới chân núi Alps thuộc Thuỵ Sĩ hiện lên, sặc sỡ và tươi sáng, nhưng luôn chủ đích truyền tải cảm giác trôi nổi, vô định và mang đầy tính ẩn dụ về thời gian. Hòa cùng sự tĩnh lặng và thụ hưởng chính là sự trống trãi. Từng khung ảnh riêng biệt lướt qua mỗi cá nhân đang chìm đắm trong bản thể của chính mình. Anh chàng diễn viên trẻ đang cố gắng định vị bản thân, tượng đài Opera một thời lại đang chật vật trong hình hài quá khổ, một cô hoa hậu toàn cầu đang trên đỉnh vinh quang, một vị thiền sư, một cô gái massage với sự thấu cảm đặc biệt, một cô gái điếm… Họ dường như chỉ đang tìm kiếm một thông điệp cho cuộc đời mình. Cũng chính cách quay chậm rãi, chuyển cảnh bất ngờ, tạo những nốt trầm lắng đọng, Sorrentino đã thành công trong việc xây dựng ấn tượng mạnh mẽ cho từng nhân vật, dù chỉ là nhân vật phụ.

Một khung ảnh đầy tính ẩn dụ trong Youth (phimmoi.net)
Một khung ảnh đầy tính ẩn dụ trong Youth (phimmoi.net)

Hai nhân vật chính của bộ phim là đôi bạn già Fred (Michael Caine) và Mick (Harvey Keitel). Fred là một soạn giả, chỉ huy dàn nhạc nổi danh nay đã nghỉ hưu. Mick là một đạo diễn phim, từng giúp nhiều diễn viên vụt sáng và đoạt giải Oscar. Cả hai đều đã đi qua thời kỳ đỉnh cao từ lâu. Fred hiện thân cho sự tiếc nuối và hoài niệm, như cách ông chỉ huy một bản nhạc giữa thiên nhiên, cách ông lặng ngắm con gái của mình khi cô đang ngủ, hay như cách ông khăng khăng giữ lấy một nguyên tắc riêng khi thẳng thừng từ chối lời mời làm nhạc trưởng cho bản nhạc The Simple Song từ đại sứ của nữ hoàng. Còn Mick đại diện cho những giấc mơ không có giới hạn, ở tuổi xế chiều nhưng ông vẫn làm việc không ngừng nghỉ để tạo ra “di tác” để đời của mình. Một người đang chạy đua với thời gian, mội người lại đang lặng lẽ gặm nhắm nó. Mặc cho những khác biệt trong tính cách, Fred và Mick rất thân nhau. Họ cùng quan sát những người trẻ, cộng đồng dân cư kỳ quặc tại khu nghỉ dưỡng, cùng đi dạo và trò chuyện về thời thanh xuân đã xa. Như cách hai nhân vật nhận định, tình bạn giữa họ rất đẹp, vì họ chỉ kể cho nhau nghe những điều tốt đẹp.

Đôi bạn già Fred và Mick (Revista)
Đôi bạn già Fred và Mick (Revista)

Tựa đề Tuổi trẻ vừa là một biện pháp đối lập cho tinh thần của bộ phim, vừa chính là thông điệp cuối mà đạo diễn người Ý muốn truyền tải. Như câu nói của đạo diễn Mick:

“Khi bạn còn trẻ, mọi thứ trông thật gần. Đó là tương lai. Khi bạn đã già, mọi thứ trông thật xa xôi. Đó chính là quá khứ.”

Từ sự tương phản của cảnh thiên nhiên hùng vĩ và những mảng tối mờ ảo trong không gian khách sạn, tuổi trẻ và sự già nua luôn được đưa lên bàn cân và song hành cùng nhau. Nếu Fred và Mick là hiện thân cho tuổi già và mỗi người đều chọn cho mình cách đối xử khác nhau với quá khứ, thì những nhân vật trẻ xuất hiện như những tấm gương chói lọi phản chiếu sự nhiệt huyết, bồng bột, chông chênh, như cách mà chúng ta trải qua thời thanh xuân quý giá của mình.

Ảnh: IMDb
Ảnh: IMDb

Trong một lần đi dạo, Fred đã thừa nhận với Mick rằng ông còn chẳng nhớ nỗi tên của cha mẹ mình và họ trông như thế nào. Mick cũng thừa nhận ông chỉ nhớ khoảnh khắc đẹp nhất của thời niên thiếu khi được nắm tay người con gái trong mộng dạo bước trong công viên. Có lẽ, là con người ai cũng ôm ấp những khát vọng, khát vọng là thứ khiến ta được sống chứ không chỉ tồn tại. Sau chuỗi ngày quan sát những con người lặng lẽ và vô định ở khách sạn, chàng diễn viên Jimmy đã phải thốt lên:

“Tôi muốn kể lại những khát khao của các ông, khát khao của tôi, những khát khao quá đỗi thuần khiết, những khát khao quá đỗi bất khả, những khát khao trái lẽ thông thường. Nhưng có hề gì khi chính những khát khao ấy giúp chúng ta sống thực sự.”

Fred lẳng lặng chỉ đạo một bản nhạc giữa thiên nhiên, khung cảnh phảng phất bóng hình của sự tiếc nuối và hoài niệm (yts.am)
Fred lẳng lặng chỉ đạo một bản nhạc giữa thiên nhiên, khung cảnh phảng phất bóng hình của sự tiếc nuối và hoài niệm (yts.am)

Trường đoạn nàng thơ Brenda (Jane Fonda) của đạo diễn Mick xuất hiện với những lời nói thẳng thắn cay nghiệt là một điểm nhấn quan trọng. Bà chính là hiện thân của một thực tế phũ phàng cho những khao khát không thể thành hiện thực của vị đạo diễn. Khung cảnh cuối phim khi tất cả diễn viên nữ từng hợp tác và được Mick đỡ đầu cùng xuất hiện trên đồi cỏ thực sự mang lại ấn tượng sâu sắc. Âm vang như tiếng khóc, tiếng kêu gào trong tuyệt vọng của ông đạo diễn già với thời quá khứ huy hoàng đã vượt quá xa tầm với. Và khi khát vọng đã lụi tàn, khi đã bị “tuổi trẻ” chối từ, ông đặt dấu chấm hết cho cuộc đời mình. Cái chết của Mick như một hồi chuông cảnh tỉnh cho người trẻ, cho những người còn thời gian, còn cơ hội. Và hơn hết là cho chính Fred. Cuối cùng, ông đã có đủ can đảm để đi gặp vợ mình sau 10 năm và nhận lời làm nhạc trưởng cho The Simple Song tại cung điện của nữ hoàng. May thay, Fred vẫn còn cơ hội.

Ảnh: IMDb
Ảnh: IMDb

Đạo diễn Paolo Sorrentino lướt qua giữa sự yên bình và phù du như bóng ma, để ghi lại mọi thứ xoay quanh hai ông già. Những khung hình dù tĩnh dù động, những phân cảnh lạc loài nhưng không hề thừa thãi, không có một ý niệm nào bị bỏ sót, để từ đó ta nhìn thấy sự tương phản.

Ai cũng có nỗi niềm và áp lực riêng, một khu nghỉ dưỡng không thể khiến họ trốn khỏi cuộc đời. Mỗi nhân vật tự tiết lộ mình, bộ phim như một bản giao hưởng day dứt giữa khát vọng sống mãnh liệt và nỗi tuyệt vọng mơ hồ. Hãy sống đi, vì thanh xuân chỉ đến một lần.

[REVIEW] Green Book – Câu chuyện ấm áp về hành trình và tình bạn kì lạ của hai con người hoàn toàn khác biệt

[REVIEW] Green Book – Câu chuyện ấm áp về hành trình và tình bạn kì lạ của hai con người hoàn toàn khác biệt

Green Book đã mang đến cho người xem một câu chuyện ấm áp, hài hước và đầy cảm hứng.

[Oscar Rewind] Eternal Sunshine of the Spotless Mind – Muốn quên đi một mối tình phải vượt qua được những ký ức

[Oscar Rewind] Eternal Sunshine of the Spotless Mind – Muốn quên đi một mối tình phải vượt qua được những ký ức

Eternal Sunshine of the Spotless Mind là bộ phim tình cảm lãng mạn, mượn chút yếu tố khoa học viễn tưởng để làm nổi bật hành trình tìm lại tình yêu qua ký ức.

[REVIEW] Dear Ex – Khi những con tim chằng chịt vết thương tìm thấy hạnh phúc nơi cuối con đường

[REVIEW] Dear Ex – Khi những con tim chằng chịt vết thương tìm thấy hạnh phúc nơi cuối con đường

Nội dung u ám nhưng cái kết tươi đẹp của Dear Ex khiến ta thêm tin tưởng vào cuộc đời.