Lời Thỉnh Cầu Quái Vật - Cuộc sống này không có hạnh phúc mãi mãi về sau

Đánh giá phim · Moveek ·

"Cuộc sống này không có hạnh phúc mãi mãi về sau. Mà là những chuỗi rắc rối mãi mãi về sau"

"Cuộc sống này không có hạnh phúc mãi mãi về sau. Mà là những chuỗi rắc rối mãi mãi về sau"

Cuộc sống vốn khắc nghiệt hơn những gì chúng ta tưởng. Vấn đề là chúng ta phải đối mặt với sự khắc nghiệt đó bao giờ; và phải làm gì khi thời khắc đó đến.

Câu nói trên là do bố của cậu bé Conor thốt nên khi cậu vô cùng tức giận vì ông không thể đón cậu về L.A vì vốn dĩ ông phải sống một cuộc đời của người trưởng thành; trong một căn hộ chật hẹp và làm việc không ngơi nghỉ. 

Bố của Conor đã đối diện với sự thật của mình ở tuổi trưởng thành. Còn nhân vật chính của chúng ta không thể thành thật với chính mình; không thể đối diện với tình cảnh cô độc khi người mẹ của cậu dần rời xa mà phải nhờ vào "người bạn quái vật" trong tưởng tượng để nói lên nỗi lòng.

A Monster Calls đúng ra là một bộ phim tâm lý khá nặng dành cho người trưởng thành hơn là lứa tuổi thiếu niên mà khán giả nhận biết.

Trong khi toàn bộ rạp phim đều đã ngủ gục vì mạch truyện khá bình bình và đều đều. Thì đến câu chuyện thứ ba; khi Conor lần đầu thành thật với chính mình; không cần tưởng tượng ra bất cứ hoàng hậu hoàng tử hay mục sư nào. Chỉ có cậu và con quái vật của cõi lòng.

Suy cho cùng; con người ta không bao giờ muốn sống một cuộc đời cô độc.

Lâu rồi mình mới xem được bộ phin rạp khiến mình khóc tầm tã như trời mưa hôm nay.

Giây phút cậu nhận ra cậu không thể nào thay đổi sự thật. Giây phút mẹ cậu nói rằng ước gì bà có thể có trăm năm để ở bên cậu. Cậu đã bước đi với một tâm hồn trống rỗng không lối thoát. Đến mức muốn kết thúc cái hiện thực đau buồn này đi cho rồi.

Giây phút cậu biết rằng người bạn quái vật ở đây không phải để cứu lấy mẹ cậu. Mà là chính cậu. Khi con người ta không thể thay đổi số phận của mình. Thì thứ mà chúng ta nên thay đổi chính là bản thân mình. Chính là lúc chúng ta phải nói lên sự thật bản thân đang muốn điều gì.

Hai giây phút đó đã khiến mình không thể nào kiềm được cảm xúc của bản thân.

Nhưng chi tiết đắt giá nhất vẫn là đoạn kết phim. Khi cậu lật ra cuốn sổ cũ kỹ của mẹ mình ra. Cậu đã nhìn thấy con quái vật đó hiện diện trên trang giấy do chính mẹ cậu vẽ khi còn là một cô bé. Nhân sinh thật kỳ lạ; hay sự kỳ diệu của các bộ mã hóa gen vì những bức tranh đó không khác những bức tranh cậu vẽ là bao.

Chi tiết đó khiến mình rất xúc động vì bộ phim đã truyền tải được một thông điệp rằng khi người yêu dấu của bạn ra đi; bạn sẽ có một nỗi buồn không đâu để xiết vì họ đã hoàn toàn không ở bên bạn nữa. Nhưng không; họ vẫn ở đó; như Conor; mẹ của cậu sẽ mãi mãi ở bên cậu; trong từng tế bào; như khi mỗi lần cậu đặt bút vẽ là mỗi lần chứng minh rằng bà luôn kề bên cậu và đã yêu thương cậu hết mình như thế nào. (Nếu bạn nào có đọc bộ manga Hikaru no Go sẽ hiểu chi tiết đó vô cùng xúc động)

Ở nước ngoài bộ phim có vẻ được đánh giá cao khi điểm IMDB là 7.6/10 về nội dung. Nhưng ở Việt Nam có thể sẽ bị vắng phòng vé lắm đây. Nếu phải đánh giá mình sẽ cho phim 8/10

Cuốn sách A Monster Calls này rất đẹp và rất ý nghĩa. Nếu có bày bán chắc chắn mình sẽ mua

Nguồn: Tiểu Mạnh