Long Day’s Journey Into Night của Tất Cán mở màn với doanh thu ngoạn mục nhưng lại bị chỉ trích dữ dội

Góc Nghệ Thuật · SarahTran ·

Long Day’s Journey Into Night (Đêm Tối Cuối Cùng Ở Địa Cầu) – phim nghệ thuật của đạo diễn Tất Cán đã mở màn khá thành công tại Trung Quốc với doanh thu $37.9 triệu.

Long Day’s Journey Into Night (Đêm Tối Cuối Cùng Ở Địa Cầu) – phim nghệ thuật của đạo diễn Tất Cán đã mở màn khá thành công tại Trung Quốc với doanh thu $37.9 triệu (tính cả doanh thu của vé đã được đặt trước khi phim được công chiếu) vào hôm thứ hai. Con số này thậm chí còn đánh bại phim siêu anh hùng Venom khi được ra mắt tại nước này.

(Ảnh: Variety)
(Ảnh: Variety)

Tuy nhiên, phim lại không thể duy trì phong độ được lâu giữa cơn sóng chỉ trích của khán giả - những người cảm thấy họ đã bị lừa gạt và bị “dắt mũi” để xem bộ phim này.

Doanh thu của phim phần lớn là nhờ vào những suất chiếu đặc biệt được xếp từ đêm giao thừa cho đến rạng sáng ngày đầu tiên của năm mới – đánh dấu màn ra mắt hoành tráng nhất từ trước đến nay đối với một bộ phim nghệ thuật ở Trung Quốc. Trong $37.9 triệu thì đã có hơn $15 triệu của vé được đặt trước. Nhưng theo dữ liệu từ trang Maoyan thì sang đến ngày thứ 2 công chiếu (thứ ba) phim chỉ thu về được $1.5 triệu. Đến chiều ngày thứ tư, Long Day’s Journey Into Night đã rơi xuống vị trí thứ 6 trên bảng xếp hạng doanh thu phòng vé.

Những khán giả từ khắp mọi miền của Trung Quốc sau khi xem phim đều nhận xét rằng phim khiến khán giả phải ngủ gật trong 20 phút đầu và sau đó nhiều người đã bỏ về. Khoảng 75% người dùng trên Maoyan đã để lại những bình luận đầy giận dữ trên trang web, đánh giá bộ phim chỉ 1 hoặc 2 trên thang điểm 10, và điểm trung bình của phim hiện tại đang là 2.8/10. Thậm chí có người còn phẫn nộ tới mức cho rằng đây là “Bộ phim tệ nhất trong lịch sử!” và hashtag “Can’t Understand Long Day’s Journey Into Night” đang rất thịnh hành trên mạng xã hội Trung Quốc.

Thế nhưng, với doanh thu $40.2 triệu sau hơn 3 ngày công chiếu, Long Day’s Journey Into Night vẫn vượt xa những phim nghệ thuật khác gần đây của Trung Quốc. Ash Is Purest White (Giang Hồ Nhi Nữ) của Giả Chương Kha mang về $10 triệu vào hồi tháng 9, còn phim thriller nổi tiếng Black Coal, Thin Ice (Thám Tử Nghiện Rượu) chỉ mang về được $15.2 triệu vào năm 2014.

Trước đó, Journey đã được ra mắt tại LHP Cannes vào tháng 5 và được giới phê bình đánh giá rất cao. Phim kể về một người đàn ông trở về quê nhà sau hơn một thập kỷ và tìm kiếm người phụ nữ mà anh đã gặp trước đó, nhưng lại không có bất cứ thông tin nào về người phụ nữ này. Trong phim có một cảnh long take kéo dài tới 59 phút.

(Ảnh: IMDb)
(Ảnh: IMDb)

Bộ phim đầu tay của Tất Cán – Kaili Blues, đã mang về cho ông nhiều giải thưởng và được giới phê bình trên thế giới chú ý, nhưng lại không được biết đến nhiều ở quê nhà. Tại Trung Quốc, phim chỉ được chiếu trong vài ngày và doanh thu chỉ vỏn vẹn $942,000 (khoảng 48 triệu NDT).

Nguyên nhân mà Long Day’s Journey Into Night có doanh thu mở màn cao là nhờ chiến dịch quảng bá rầm rộ, nhắm đến đối tượng khán giả là những cặp đang yêu. Tại Trung Quốc, tựa phim được đặt là The Last Night on Earth, và suất chiếu đầu tiên bắt đầu từ 9h50 tối, và ở phút cuối của bộ phim, khoảnh khắc mà Thang Duy và Huỳnh Giác khoá môi, cũng chính là thời điểm giao thừa. Chính vì thế nhiều cặp đôi đi xem phim để có được trải nghiệm đặc biệt này và thực hiện nụ hôn của riêng họ.

Trước khi phim được công chiếu chính thức, các suất chiếu vào nửa đêm đều cháy vé trên toàn Trung Quốc. Nhờ vào ứng dụng Douyin (Tik Tok) mà gần phân nửa những người muốn đi xem phim đều đến từ các thành phố lớn thứ 3, thứ 4 ở Trung. Chỉ có 17% trong số khán giả là đến từ thành phố lớn nhất. Điều này hoàn toàn trái ngược với những phim nghệ thuật khác.

Tại một sự kiện quảng bá cho bộ phim vào tháng trước, đạo diễn Tất Cán đã đáp trả lại những lời chỉ trích dành cho đội ngũ quảng bá của ông. Ông nói rằng họ chỉ đơn thuần để khán giả có cơ hội lựa chọn được xem một thứ gì đó khác biệt. Ông nói:

“Đồng nghiệp của tôi – những người quảng bá cho bộ phim không hề ăn cắp hay cướp thứ gì cả. Họ chỉ tận dụng năng lực và kiến thức của họ để hoàn thành nhiệm vụ được giao. Tôi nghĩ họ không làm gì sai cả. Bản thân tôi là một người đến từ thành phố nhỏ. Và bạn có thực sự chắc rằng những người ở đó chỉ nên xem những phim kiểu bom tấn? Tôi chưa bao giờ tin như vậy, mặc dù tôi cũng không biết họ có thích phim của tôi hay không.”

Nguồn: Variety