[REVIEW] Không Lối Thoát Hiểm - Đơn giản, hài hước nhưng mang một đoạn kết đắt giá

Đánh giá phim · blakenguyen ·

Đoạn kết của bộ phim cũng là một trường hợp như vậy, nhưng phải nói thêm đó thật sự là một phân cảnh cực kì đắt giá và cô đọng lại hết giá trị của bộ phim khi mà ranh giới giữa sự sống và cái chết thực sự quá mong manh và chóng vánh.

Không Lối Thoát Hiểm (Only the Brave) là một bộ phim kì lạ. Có thể các bạn sẽ hi vọng một cuộc chiến căng thẳng kịch tính qua những đoạn trailer của bộ phim. Tuy nhiên thật sự bộ phim sẽ đưa các bạn đi theo một hướng khác, đời thường hơn, nhân văn hơn và lắng đọng nhiều suy nghĩ.

Bộ phim là câu chuyện về nhóm lính cứu hỏa chuyên chống cháy rừng tại thị trấn Prescott, Arizona. 20 con người với những hoàn cảnh, suy nghĩ khác biệt nhau nhưng giữa họ là tình đồng đội gắn kết, sống chết có nhau trong cuộc chiến với biển lửa. Nổi bật lên cả là hai câu chuyện được kể song song nhau về người đội trưởng quả cảm Eric “Supe” Marsh (Josh Brolin thủ vai) và chàng tân binh Brendan “Donut” McDonough (Miles Teller đảm nhận). Eric là một thủ lĩnh điển hình với cá tính mạnh mẽ, kinh nghiệm dày dạn và có tầm nhìn nhưng lại khá nóng tính. Trong khi đó Brendan trong khoảng 15 phút đầu của bộ phim có lẽ nhiều người sẽ thắc mắc một kẻ ăn hại như anh chàng này lại xuất hiện trong phim để làm gì. Vô công rỗi nghề, trộm vặt, phê pha cả ngày, Brendan là một “trẻ trâu” chính hiệu. Tuy nhiên vài sự thay đổi trong cuộc sống của Brendan đã thúc đẩy anh chàng làm lại cuộc đời và tham gia vào đội cứu hỏa hạng 2 Team 7 (tiền thân của Granite Moutain) của Eric. Và câu chuyện được phát triển dần, giữa hai con người tượng trưng cho hai thế hệ này, sự tương tác giữa họ và những người đồng đội xung quanh, với gia đình và người thân đi cùng với sự phát triển của đội cứu hỏa Granite Moutain, đội chống cháy rừng đầu tiên ở địa phương được cấp chứng chỉ Hotshot của Liên Bang.

Nhìn chung câu chuyện về Granite Moutain khá đơn giản. Nếu bạn đã bị thu hút bởi những đoạn cháy rừng kịch tính trong trailer và đến rạp thì có thể sẽ hơi hụt hẫng vì đó là tất cả những gì kịch tính nhất bạn đã có. Nhưng chắc chắn là bạn sẽ lại bị thu hút bởi phần nội dung của bộ phim, những câu chuyện đời thường, rất đơn giản nhưng sâu sắc, khiến bạn quên đi là “mình đến để xem cháy rừng mà”. Rất nhẹ nhàng khi từng câu chuyện được lồng ghép vào nhau dù không có gì đặc biệt. Những câu bông đùa nhẹ nhàng nhưng rất duyên đem đến cho khán giả những tràng cười tự nhiên. Đơn giản và dễ hiểu, nhưng lại thu hút kì lạ.

Khó có thể nhận ra điểm nhấn trong từng nhân vật cũng như không thể chê trách gì. Từ hai vai chính đến các vai diễn phụ, họ đều là những mảng ghép rất bình thường của cuộc sống muôn màu này và ai cũng tròn vai. Họ bình thường như cách mà họ nghĩ về công việc của mình. Dù rất gian khó, nguy hiểm nhưng thực sự đó cũng chỉ là việc họ muốn làm để bảo vệ đất nước và con người. Eric và Brendan mang hai kiểu tính cách điển hình của đàn ông. Eric quả cảm nghiêm nghị nhưng bảo thủ đặt nặng công việc và chưa thực sự chia sẻ với vợ của mình trong khi câu chuyện của Bredan lại rất thú vị. Từ kẻ lêu lỏng, anh thay đổi dần dần và trở thành một người đàn ông thật sự. Brendan đã học được rất nhiều từ những người đồng đội của mình nhưng rồi cũng đến lúc anh nhận ra phải lựa chọn giữa gia đình và tiếp tục công việc nguy hiểm này, điều mà Eric vẫn luôn loay hoay không có lời đáp.

Tất nhiên việc kể quá nhiều câu chuyện cũng đem lại tác hại, nhiều phân đoạn hơi dài dòng mà không đem lại được kết quả đáng kể đối với bộ phim. Trong khi một vài phân cảnh lại bị đẩy nhanh khiến khán giả hơi bối rối vì chưa theo kịp tâm lý nhân vật, tiêu biểu là sự thay đổi của Brendan, “cải tà quy chánh” chỉ trong tích tắc dù đạo diễn có thể làm tốt hơn khi kéo dài phân đoạn đó ra chút nữa. Đoạn kết của bộ phim cũng là một trường hợp như vậy, nhưng phải nói thêm đó thật sự là một phân cảnh cực kì đắt giá và cô đọng lại hết giá trị của bộ phim khi mà ranh giới giữa sự sống và cái chết thực sự quá mong manh và chóng vánh. Thời lượng của cảnh này có thể là nhanh với nhiều người khi khiến cảm xúc của khán giả chưa được đẩy lên đến cực điểm. Nhưng bản thân mình nghĩ là hợp lý vì đây là một bộ phim tưởng niệm 19 người đã thiệt mạng trong khi làm nhiệm vụ và nỗi đau mà người thân họ đã phải chịu đựng trong khoảng khắc ấy, không nên được lặp lại quá bi đát. Ngắn, nhanh nhưng xắt ra miếng và sẽ lẩn quẩn trong đầu bạn mãi. Và khi được hết hợp với đoạn credit liền sau đó thì nó trở nên trọn vẹn hơn nhiều (bạn chắc chắn không nên bỏ lỡ đoạn credit này). “Tôi không còn cảm giác tội lỗi vì là người duy nhất sống sót” câu nói ngắn gọn nhưng sẽ khiến chúng ta đồng cảm với nỗi đau của Brendan và của những người còn lại.

Không Lối Thoát Hiểm – tựa đề tiếng Việt theo mình là không thực sự truyền tải hết giá trị của bộ phim như cái tên gốc Only the Brave. Dũng cảm và gan dạ, 20 con người này thật sự là anh hùng và cách truyền đạt tinh thần mà họ đem lại đối với nước Mỹ và cả thế giới là rất tuyệt. Đôi lúc bạn không cần là siêu anh hùng để chống lại cái xấu, giải cứu thế giới, chỉ cần trở thành tấm gương truyền cảm hứng cho những con người bình thường khác là đủ. They are true American heroes!