[REVIEW] Không (Nope)

Phim Kinh Dị · Đánh giá phim · _bylyy16 ·

Không (Nope) không phải là một bộ phim kinh dị truyền thống, nó có nhiều thứ đáng nói hơn như vậy.

Trở lại màn ảnh sau Get OutUs, vị đạo diễn tài ba Jordan Peele đem đến trải nghiệm điện ảnh có một không hai với máy quay định dạng IMAX cho siêu phẩm mới nhất - Không (Nope). Không xoay quanh câu chuyện của hai anh em ở một trang trại và huấn luyện ngựa để sử dụng trong các phim Hollywood. Cuộc sống của họ bắt đầu trở nên gián đoạn khi có sự xuất hiện của hàng loạt hiện tượng quái lạ không thể lý giải trên bầu trời. Tuy thể loại là kinh dị nhưng đây là bộ phim có sự chuyển hướng sang thể loại khoa học viễn tưởng, nhưng nó vẫn giữ được các yếu tố để làm nên thương hiệu kinh dị của Jordan Peele, đó là có tính ẩn dụ cao, chủ đề thời sự và có phần khó hiểu. Với 82% "cà chua tươi rói" trên Tomatoes và hàng loạt lời khen ngợi từ giới phê bình lẫn khán giả đại chúng, Không hoàn toàn xứng đáng với những điều này. 

Nope xứng đáng với những gì được công nhận
Nope xứng đáng với những gì được công nhận

Không tiết lộ quá nhiều về tình tiết ở trailer, do đó Không thực sự đã đem đến nhiều bất ngờ và đây có thể được xem là bộ phim mang tính đại chúng nhất và dễ hiểu nhất của Jordan Peele. Với chủ đề khá quen thuộc là một vật thể lạ ngoài Trái Đất đang muốn đánh dấu lãnh thổ của mình bằng cách “săn người”, quen thuộc là thế nhưng cách triển khai của Không rất mượt mà và có sức hút. Không một thước phim nào là thừa thãi trong đây, người xem sẽ được đưa đến một thị trấn nhuốm màu cát bụi, nơi mà ngựa và nền công nghiệp điện ảnh được ra sức bào mòn để kiếm tiền.

Mạch phim ở vài đoạn còn hơi chậm nhưng càng về sau, khán giả sẽ càng cảm nhận rõ hơn sự gấp gáp, căng thẳng, hồi hộp và sợ hãi của các nhân vật trong phim cũng như sự quyết tâm của họ khi chiến đấu giành quyền sinh tồn, và chiến đấu để ghi lại một khoảnh khắc có thể giúp họ thay đổi cả cuộc đời. Từ đó đẩy lên cao trào một cách hoàn hảo. Và sự kinh dị đến từ âm thanh là chính, nó thực sự đủ gây ám ảnh khi đồng thời kết hợp cùng những hình ảnh, những cụm từ ngắn ngủi và rời rạc liên tiếp xuất hiện, nó đem lại cho người xem cảm giác sợ nhưng tò mò và rất khác lạ so với những màn jumpscare thông thường ở các bộ phim kinh dị khác.  

Nope không phải là một bộ phim kinh dị truyền thống
Nope không phải là một bộ phim kinh dị truyền thống

Diễn xuất của các diễn viên cũng mượt mà như cách triển khai kịch bản trong đây. Trong đây lồng ghép nhiều thước phim đôi lúc có vẻ hơi lộn xộn nhưng nó đều mang tính biểu trưng cao. Và các diễn viên là yếu tố không thể thiếu để làm nên điều này. Rất tròn vai và có vẻ không mấy khó khăn cho dàn diễn viên tài năng và gạo cội đã xuất hiện ở rất nhiều tựa phim đình đám, họ thể hiện mọi cảm xúc, mọi suy nghĩ một cách linh hoạt và logic từ vui vẻ, bỡn cợt cho đến sợ hãi và quyết tâm. Không một vai nào là thừa khi dù mỗi người có một đặc trưng riêng khi có cách xử lí vấn đề khác nhau nhưng chung quy lại họ vẫn có những quan điểm và mục đích giống nhau về ngành công nghiệp điện ảnh. 

Phim chắc tay về kịch bản lẫn diễn xuất
Phim chắc tay về kịch bản lẫn diễn xuất
Phối hợp rất nhịp nhàng giữa kinh dị, viễn tưởng, hành động và cả hài hước
Phối hợp rất nhịp nhàng giữa kinh dị, viễn tưởng, hành động và cả hài hước

Như đã nói, các bộ phim của Peele luôn có đặc trưng riêng và Không cũng không hề ngoại lệ. Chìm dưới bề nổi của sự dễ hiểu về cốt truyện, Không vẫn cài cắm và làm rõ hình ảnh một nền công nghiệp ngạo mạn thường bị lạm dụng, lãng quên những con người bé nhỏ thật sự đã chung tay làm nên thành công như hiện nay và cách nó đối xử với các diễn viên da màu. Tổ tiên cụ kỵ của anh em nhà Haywood lẽ ra đã là ngôi sao điện ảnh đầu tiên nhưng trong đây, lịch sử chỉ ghi nhận Eadweard Muybridge. Đây rõ ràng là một nỗi băn khoăn khi cụ Haywood là người da màu. Nỗi băn khoăn này dần ăn sâu vào tiềm thức của các hậu duệ Haywood qua nhiều đời khiến họ luôn mong mỏi sự ghi nhận, nên dù không thể cố gắng với những con ngựa tại phim trường, họ vẫn ôm một khao khát đổi đời khi muốn ghi hình sinh vật kì lạ ngoài không trung kia cho bằng được. Và không phải chỉ mỗi hậu duệ của Haywood, những vị đạo diễn khác, diễn viên khác hay báo đài vẫn ôm một niềm khao khát rằng dù có thể chết, có thể hi sinh, nhưng nếu ghi được lại những thước phim có một không hai đó thì họ vẫn chấp nhận đánh đổi. 

Thông điệp rất rõ ràng và mang tính thời đại cao
Thông điệp rất rõ ràng và mang tính thời đại cao

Phép ẩn dụ này ở một tầm cao mới khi lấy hình ảnh một sinh vật vừa đáng sợ nhưng lại vừa thu hút. Một diễn viên từng mang nỗi ám ảnh khi đóng phim lúc còn nhỏ vẫn luôn nghĩ rằng mình may mắn nên vẫn kiếm tiền dù biết nguy hiểm có thể ập đến bất kì lúc nào. Một tên nhà báo có thể đi thẳng đến chỗ chết không nghĩ suy chỉ vì muốn quay được hình ảnh của đám mây kì bí đó. Một vị đạo diễn sẵn sàng từ bỏ mạng sống vì chỉ muốn quay được một cách rõ nét nhất cách mà sinh vật khát người này săn người. Tất cả đều như một trò đùa vì thứ họ cần là sự công nhận và được nổi tiếng, nó như giới showbiz hiện tại, có thể ăn tươi nuốt sống bất kì ai và đám mây đó là một biểu trưng. Giới showbiz nói chung hay ngành công nghiệp điện ảnh nói riêng trong đây như một con thú tàn nhẫn khát máu và tự hỏi không biết ai được dẫn dắt nó và vì lợi ích của ai.