The Autopsy - Tập hay nhất của Cabinet of Curiosities
Phim Kinh Dị · Đánh giá phim · Cozy ·
Từ những con bò chết đến màn ảnh kinh dị của Guillermo del Toro, thứ mà những người yêu phim nên học cách phân tích chính là con người, phương pháp và máy móc được sử dụng tạo nên phim.
Kéo xuống để xem tiếp
Đến hẹn lại lên, những người yêu phim sẽ lại tìm đến những con hẻm tăm tối, những hành lang rợn người của Stanley Kubrick, hay con dao cạo đẫm máu của Tim Burton, hoặc như năm nay - mở chiếc tủ nhỏ của Guillermo del Toro. Cabinet of Curiosities hứa hẹn những câu chuyện được lấy cảm hứng từ nhiều nơi, một Scary Stories to Tell in the Dark phiên bản nhiều tập.
Ngày 1 tháng 8 năm 2022, tức cách hiện tại chưa tới 3 tháng, văn phòng cảnh sát hạt Juab đăng thông tin trao thưởng $20,000 cho người có thông tin về kẻ giết hại đàn bò. Năm 1975, 1984, 1995, 2000, 2006, 2012, 2019 là những năm xuất hiện các vụ giết hại gia súc được đưa tin trên các kênh chính thống tại Mỹ. Tờ New York Times số ngày 1 tháng 3 năm 1975 đưa tin về vụ giết hại gia súc trải dài từ phía Bắc Texas tới Oklahoma: "Có hơn 50 vụ giết hại được báo cáo từ 12 hạt nông thôn xung quanh trung tâm Dallas. Những con vật bị rút cạn máu; cơ quan sinh dục, môi và tai đã bị cắt." Đôi khi lưỡi và tim cũng bị lấy đi. Không có dấu chân hoặc vết máu xung quanh và ngay tại hiện trường. Mọi vết cắt đều được thực hiện rất chính xác về mặt phẫu thuật, rất gọn ghẽ.
Thứ đã giết con vật biết rõ nó đang làm gì, như một bác sĩ mổ tử thi. Tuy nhiên, những câu chuyện địa phương còn kể một sự thật rằng không chỉ gia súc mới là nạn nhân của những vụ giết hại hàng loạt này, mà nhiều người cũng đã biến mất và được tìm thấy trong tình trạng không khác gì đàn gia súc bị bỏ lại trên đồng: cạn máu và những bộ phận quan trọng bị gọt đi một cách gọn gàng. Đa số mọi người địa phương sẽ nói chính những UFO/UAP đã gây ra điều đó. Nghe có vẻ buồn cười, nhưng mọi thứ bắt đầu trở nên nghiêm túc khi trong mọi vụ việc những người kể lại đều miêu tả chính xác hiện tượng như nhau, trên khắp nước Mỹ.
Có lẽ đạo diễn David Prior và nhà sản xuất Guillermo del Toro đã tìm thấy nguồn cảm hứng từ đó để tạo ra tập 3 trong series Cabinet of Curiosities – The Autopsy. Nếu bạn chưa biết, Guillermo del Toro còn là đạo diễn của Shape Of Water, Hellboy, Pan’s labyrinth,… những bộ phim được yêu mến hết mực vì tính dị thường độc nhất của chúng. Không nghi ngờ gì Cabinet of Curiosities cũng sẽ là một sản phẩm kỳ dị, nhưng có thể nói The Autopsy là tập phim “rất Gillermo del Toro”. Không hù dọa, không jump scare sỗ sàng, không rượt đuổi, chỉ có âm thanh và trí tưởng tượng của chính người xem mới là tác nhân đáng sợ nhất. Rất may là có vẻ như đa số người xem đều cảm nhận được điều này.
Tập 3 được đánh giá cao nhất trong 8 tập phim của series: 8.1 trên IMDb. Còn Rotten Tomatoes tuy không đưa đánh giá cụ thể từng tập, nhưng cả series được Certified Fresh 90% từ Tomatoers và đạt 79% điểm khán giả, không quá tệ cho một sản phẩm của Netflix. Bởi lẽ điều đáng sợ đầu tiên người xem phải đối mặt nằm ở sự thật rằng đây là một sản phẩm của Netflix – một nơi còn ngổn ngang hơn hơn cả đàn bò bị giết ở Texas. Nhưng bạn đọc khi tìm thấy bài này thì có thể yên tâm mà bước vào thế giới ấm áp của Guillermo del Toro.
Với những người xem đã tìm hiểu về những hiện tượng thực tế thì họ có thể phần nào đoán trước được diễn biến của bộ phim, còn những người xem ngây thơ có thể sẽ cảm thấy sự tò mò cuốn hút hơn nhiều phần. Nhưng dù là nhóm khán giả nào, đa số cũng sẽ cảm thấy một sự khó ở, hồi hộp và không thoải mái ở những cảnh quay nhất định. Trong suốt gần 60 phút, rất nhiều góc quay cố tình khiêu khích trí tưởng tượng một cách không thương tiếc. Những khung hình rộng, tập trung đa điểm, đôi lúc tập trung phía sau diễn viên, đôi lúc phía trước, tạo nên cảm giác như sẽ có người xuất hiện từ đằng sau, hay sẽ có gì đó diễn ra đột ngột, hay có gì đang tiến tới, hay có ai đó đang nhìn chằm chằm.
Đôi khi có một sự rung lắc nhẹ trong khung hình sau những phút xây dựng sự nghi ngờ, nhờ đó đặt người xem vào trạng thái báo động theo bản năng – lúc mà adrenaline tuôn ra trong mạch máu; tim đập nhanh đẩy đồng tử nở rộng và tai tăng khả năng thu nhận âm thanh – cũng là lúc tiếng viola kéo rên rỉ ở quãng cao làm mọi thứ thật sự chỉ tập trung vào một mục đích duy nhất: sự kinh hoàng.
Có thể ban đầu The Autopsy xuất hiện như Beethoven – dồn dập và gây cấn – nhưng sau đó thì lại lăn tăn và khá thư thái vì những góc quay ngập tràn ánh sáng ấm áp, thậm chí người xem sẽ ngáp, nhưng vì vậy mà họ đã bị lừa vào một cảm giác an toàn, điều đó hứa hẹn một điểm cao trào xứng đáng và mãn nhãn.
F. Murray Abraham dẫn vai chính trong tập 3, và diễn viên từng đóng với Ralph Fiennes trong The Grand Budapest Hotel (2014) vẫn thể hiện nhân vật lần này của mình một cách thư thái và khôn ngoan. Ông lập tức nổi bật hơn những bạn diễn khác bởi khả năng kiểm soát nhân vật, diễn đạt câu thoại và cảm xúc qua ánh mắt.
Cũng không hẳn quá khó vì những bạn diễn của ông đều là những khuôn mặt lạ, nhưng không có nghĩa là họ quá tệ. Cảm xúc của họ được thể hiện trên mức trung bình, tạm theo kịp được dòng cảm xúc của nhân vật chính. Ngoài ra, ở những cảnh máu me, có thể thấy được lớp da nhân tạo sơ sài mà đội ngũ chuẩn bị. Nhìn thoáng qua thì một người xem dễ tính sẽ không thấy được lớp vải lót phía dưới cùng của lớp da người bằng sillicon. Điều này làm ảnh hưởng tới cảm xúc, khiến nó bị ngắt quãng bởi nó gợi nhớ người xem rằng chuyện này không có thật.
Nếu những chi tiết như vậy đã được chăm chút kỹ hơn, nếu lớp da đã có thêm một lớp chất béo màu vàng bung ra khi cắt bằng con dao mổ, thì hẳn cảm giác đáng sợ đã tinh tế hơn rất nhiều – như trong Black Swan (2010) khi Natalie Portman kéo một miếng da ở góc móng tay đã làm rợn gáy bao nhiêu khán giả.