Đánh giá của SteveAnNguyen
Ở phim điện ảnh đầu tiên, đạo diễn Hữu Tấn khá chắc tay trong dàn dựng, nhịp điệu. Anh tạo được không khí, giúp tác phẩm có "da thịt" hơn kiểu phim chỉ chú trọng gây sốc để hù dọa. Sự tịch mịch của không gian quê, kết hợp với biểu đạt của diễn viên tạo cảm giác rùng rợn. Cảnh thằng bù nhìn mặc áo bà ba trên cánh đồng khá ấn tượng khi biến chất liệu miền quê thành yếu tố kinh dị.
Trong khi đó, nhân vật nữ được dùng cho những cảnh hù dọa trực diện hơn. Nhà làm phim khai thác các "chiêu" kinh dị quen thuộc như âm thanh ban đêm, bóng người thoắt ẩn hiện, cô gái tóc bung xõa.
Một điểm trừ khác là những phần hình ảnh quá khứ xen lẫn tương lai. Dường như đạo diễn muốn dùng những câu chuyện khi nhân vật còn nhỏ để truyền tải sự dồn nén và ấm ức của nhân vật. Tuy nhiên, cách kể thiếu điểm nhấn khiến khán giả khó nắm bắt mạch cảm xúc.
Trong khi đó, nhân vật nữ được dùng cho những cảnh hù dọa trực diện hơn. Nhà làm phim khai thác các "chiêu" kinh dị quen thuộc như âm thanh ban đêm, bóng người thoắt ẩn hiện, cô gái tóc bung xõa.
Một điểm trừ khác là những phần hình ảnh quá khứ xen lẫn tương lai. Dường như đạo diễn muốn dùng những câu chuyện khi nhân vật còn nhỏ để truyền tải sự dồn nén và ấm ức của nhân vật. Tuy nhiên, cách kể thiếu điểm nhấn khiến khán giả khó nắm bắt mạch cảm xúc.