[REVIEW] How To Get Away With Murder – Khi việc chạy tội trở nên “vui bất thường”

TV Series · Đánh giá phim · Maii ·

Phim hiện giờ đã đi qua 4 mùa, với 60 tập và được đề cử nhiều giải thưởng lớn nhỏ, trong đó có đề cử hai giải Quả Cầu Vàng dành cho nữ diễn viên Viola Davis.

Một trong những series phim tội phạm, kịch tính hấp dẫn và bất ngờ nhất hiện nay, How To Get Away With Murder (HTGAWM) lôi cuốn người xem bởi cách dẫn dắt lôi cuốn, dồn dập. Phim hiện giờ đã đi qua 4 mùa, với 60 tập và được đề cử nhiều giải thưởng lớn nhỏ, trong đó có đề cử hai giải Quả Cầu Vàng dành cho nữ diễn viên Viola Davis ở hạng mục Nữ diễn viên phim truyền hình xuất sắc nhất năm 2015, 2016. 

Nếu ở series Scandal có một Olivia Pope chuyên giải quyết khủng hoảng dành cho các chính trị gia thì ở HTGAWM, chúng ta có một Annalise Keating chuyên nhận nhiệm vụ bào chữa hay còn gọi theo thuật ngữ dân gian là “cãi thuê” cho các nguyên đơn/bị đơn. Ngoài giờ không ở trên phòng xử án, Annalise còn là giảng viên ở một trường đại học. Tại đây, bà gặp gỡ các sinh viên trẻ bao gồm Connor Walsh (Jack Falahee), Michaela Pratt (Aja Naomi King), Asher Millstone (Matt McGorry), Laurel Castillo (Karla Souza) và Wes Gibbins (Alfred Enoch), lập ra một nhóm các thực tập sinh theo học việc và giúp bà trong việc xử án. Nhưng mấy ai biết, thời khắc nhóm Keating Five được lập ra cũng là lúc Annalise bị cuốn vào một mớ rắc rối do các cô cậu học trò của mình bày ra.

Nếu bạn là một sinh viên luật và xem phim chỉ để soi lỗi phim trong quá trình xử án hoặc những lỗi tương tự thì hãy “click-back” ngay lập tức và tìm kiếm một bộ phim khác phù hợp hơn. Chẳng ai xem HTGAWM để tìm một bài thuyết giảng luật pháp, hoặc sử dụng những thủ đoạn, biện pháp bào chữa, chạy tội trong phim để áp dụng ra ngoài đời cả. Phim ảnh luôn chỉ chứa phần nào sự thật, phần còn lại là làm quá lên hoặc chỉnh sửa sao cho kịch tính. Phim điện ảnh, truyền hình nào cũng thế và HTGAWM cũng không ngoại lệ. Thực tế chẳng bao giờ hồi hộp như trên phim cả, mặc dù thủ đoạn ngoài đời đôi khi cũng kinh tởm ngang ngửa. Tuy vậy, mức độ phi lý của phim nằm ở một ngưỡng chấp nhận được, nó lôi cuốn người xem và chính điều đó mới là điều quan trọng.

Mọi chuyện bắt đầu rắc rối khi anh chàng Wes Gibbins, vì tình cảm của bản thân và cũng vì muốn giúp đỡ Rebecca Sutter (Katie Findlay) – cô nàng hàng xóm rắc rối mà đã kéo cả nhóm Keating Five vướng vào một vụ án mạng. Nạn nhân không ai khác chính là người chồng bội bạc Sam Keating (Tom Verica) của Annalise Keating. Annalise sau đó vừa phải tìm cách bảo vệ đám học trò khỏi bị cảnh sát “rờ gáy”, vừa phải tìm cách thoát tội giết chồng, bản án mà bà đang chực chờ đối mặt, lại vừa phải lên phòng xử án hằng ngày để giải quyết các vụ án khác đang tìm đến bà.

Với danh tiếng lẫy lừng của mình, Annalise có tỷ lệ thua trên phòng xử án rất thấp. Hầu như vụ nào về tay bà, dù khó đến đâu, dù kẻ đối mặt với bản án thực sự vô tội hay có tội, bà cũng sẽ có cách giải quyết. Chơi xấu, hối lộ, hăm dọa, tình tiền, thách thức… tất cả đều có đủ. Lạnh lùng và có phần tàn nhẫn, Annalise ở những mùa đầu sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào để đạt được chiến thắng, cho dù có phải hi sinh người mình yêu trước tòa.

Thế nhưng, nếu xem kỹ, người ta sẽ hiểu được, mọi việc bà làm đều có mục đích sâu thẳm nhất là bảo vệ đám học trò. Từng mùa phim qua đi và Annalise tháo dần lớp mặt nạ, cho khán giả thấy được một con người nghiện rượu với quá khứ ám ảnh và phải sống với nhiều nỗi đau, nỗi dằn vặt. Lý tính trong phòng xử án nhưng ngoài đời, bà lại là người không kiềm chế được cảm xúc, bốc đồng và thường có những lời nói tổn thương đến những người xung quanh. Thế nhưng, đến cuối cùng, Annalise vẫn vực dậy được và bắt đầu xắn tay thu dọn tàn dư của mấy đứa học trò để lại.

Có thể nói, Annalise Keating chính là trung tâm, là linh hồn của bộ phim. Diễn xuất mạnh mẽ của Viola Davis là điểm sáng trong mớ bòng bong của HTGAWM. Thế nhưng, nói thế không có nghĩa đây là nhân vật duy nhất nổi bật. Nhóm Keating Five sau khi gặp Annalise cũng đã thay đổi nhiều, cả về tính cách và chiều hướng suy nghĩ. Connor đã biết đối mặt với tình cảm của mình với anh chàng IT – Oliver Hampton (Conrad Ricamora) mà ban đầu anh lợi dụng trong một vài vụ án cho Annalise. Cậu ấm Asher đã bớt dựa dẫm vào gia đình, biết hối hận vì những sai lầm trong quá khứ và hiểu được thế nào là tình yêu thật lòng.

Riêng ba nhân vật Laurel, Michaela và Wes là ba nhân vật khá phức tạp trong phim. Michaela là người có suy nghĩ rất sáng suốt trong nhiều tình huống, thế nhưng tham vọng lớn lại đánh bại cô ở nhiều phương diện khác trong cuộc sống. Laurel thì trái ngược lại phần nào – cô tiểu thư gia đình giàu có, luôn tìm cách thoát li khỏi gia đình, muốn sống vì tình yêu. Michaela đôi khi cư xử tàn nhẫn về mặt hành động, còn Laurel thì tàn nhẫn về lời nói. Hai nhân vật nữ được khắc họa rõ nét và cực kỳ thú vị, bên cạnh Annalise. 

Còn nhân vật Wes, một phần nguồn cội của toàn bộ rắc rối này, lại là người cực kỳ cảm tính. Đôi khi những hành động của anh khiến người xem phát điên, nhưng sâu thẳm từ bên trong những hành động đó, vẫn là một trái tim và tấm lòng nhân hậu, luôn muốn điều tốt nhất cho tất cả mọi người. Bên cạnh đó còn phải kể đến các nhân vật là trợ tá của Annalise như Bonnie Winterbottom (Liza Weil), Frank Delfino (Charlie Weber) cũng đều là những người có vai trò then chốt trong phim. Các mối quan hệ giữa các nhân vật chồng chéo lẫn nhau, liên đới cả về tình cảm lẫn các sự kiện diễn ra xung quanh họ. Nhưng may mắn thay, biên kịch đã không làm chúng ta ngộp thở khi tập trung quá nhiều vào mớ tình cảm rắc rối. Mọi thứ đều dừng ở một mức vừa đủ, làm tăng gia vị cho câu chuyện chạy tội.

Thế nhưng, cho dù thực sự bản chất họ có tốt đến thế nào đi chăng nữa, vẫn không thể chối bỏ sự thật rằng bàn tay mỗi nhân vật đều đã vấy máu, không cố tình thì cũng là vô tình. Tiếp xúc với những vụ giết người quá nhiều, khiến việc tách ra khỏi Annalise và sống cuộc sống như một sinh viên hay một người bình thường đối với họ là điều không thể. Quá nhiều sai lầm đã không thể sửa chữa, chỉ còn cách che đậy và tiếp tục che đậy. Liệu tới bao giờ thì cây kim trong bọc lòi ra?

Bằng cách nào đó, bằng một mối nguy nào đó, như khi mọi việc sắp bại lộ, tất cả cuối cùng tiếp tục tề tựu, bảo vệ lẫn nhau dù có phải bất chấp tất cả.

Bên cạnh mảng nhân vật ấn tượng phải kể đến nhịp phim dồn dập với rất nhiều plot-twist. Cuối mùa 2 và từ đầu đến giữa mùa 3 có một số tập nhịp phim bị kéo dãn ra hơi dài, nhằm thể hiện hết tâm lý và hoàn cảnh xuống dốc của nhân vật. Nhưng sau những tập đó, nhịp phim trở lại cao trào, luôn khiến khán giả phải nín thở chờ các tình tiết tiếp theo. Nếu thực sự đây là lần đầu tiên xem bộ phim này, tôi khuyên bạn đừng đọc bất cứ review nào có tiết lộ tình tiết phim, sẽ chẳng còn vui nữa đâu. Bất cứ tình tiết dẫn đến plot-twist hay nhân vật mới, nhân vật cũ nào bị “xử đẹp” đều khiến người xem như “ngồi trên đống lửa”.

Một điểm ấn tượng nữa đi cùng nhịp phim là thoại. Thoại phim mỗi khoảnh khắc nếu không nặng cảm xúc thì cũng nhiều lúc nghe y hệt diễn viên đang “bắn rap”, đặc biệt là lúc Annalise đang ở trên phòng xử án. Khó có thể xác định được cụ thể thì những điều luật được nhắc đến trong phim có thực sự đúng với ngoài đời hay không. Nhưng một lần nữa, nếu xem phim để soi tính logic trong điều luật hoặc trong các quá trình xử án, chạy tội, có lẽ đây không phải là phim dành cho bạn. Nhạc phim cũng góp phần làm nên thành công cho sự kịch tính của phim. Mùa 4 vừa qua, những tập càng về cuối, tình huống càng căng, nhạc phim càng ấn tượng.

Cốt truyện hấp dẫn, diễn xuất ấn tượng, dẫn dắt kịch tính… tất cả làm nên một How To Get Away With Murder không thể bỏ qua. Nếu thích những bộ phim hình sự, tội phạm, đặc biệt là thích những khoảnh khắc kịch tính, nhịp phim dồn dập, How To Get Away With Murder chính là bộ phim dành cho bạn.