Review Krampus: Ác Mộng Đêm Giáng Sinh

Tin điện ảnh · nguyễn trọng hưng ·

Giáng sinh - ngày lễ của gia đình và yêu thương, những tưởng sẽ chỉ có những niềm vui thì có ai từng nghe về 1 lời nguyền đáng sợ mùa giáng sinh hay không? Khai thác câu chuyện cổ tích xa xưa được truyền miệng của dân tộc Đức, Krampus: Ác Mộng Đêm Giáng Sinh là điểm nhấn thú vị giữa rừng phim vui nhộn mùa giáng sinh. Chuyện kể rằng nếu bạn không tin vào ông già Noel (hay còn gọi là thánh Nicholas) giống cậu bé Max, nếu bạn quên đi truyền thống ngày Noel thì linh hồn cổ đại Krampus sẽ đến và trừng phạt tất cả.

Mở đầu bằng không gian rộng lớn bởi tuyết trắng cùng những sắc màu tươi tắn của mùa giáng sinh, cảnh chen lấn mua hàng và các lời cằn nhằn với nhau cho qua năm cũ, bộ phim chợt thu nhỏ lại để tập trung vào gia đình của Max. Bọn họ là những người lớn không còn tin vào giáng sinh, là đám anh chị hư hỏng đang quả quyết với em trai là ông già Noel không có thật. Xã hội là như vậy, khi nghèo đói đến và không ai không nhận được lợi lộc từ những lời cầu xin, họ bắt đầu quay lưng với đức tin và nhục mạ nó. Rồi đột ngột, màu sắc của phim trở nên tối tăm và lạnh lẽo. Khi mà bài hát Silent Night mang bầu không khí yên bình tắt ngúm, Krampus ẩn hiện qua những  cái bóng lướt qua, những tiếng động lạ lan tỏa và sự mất tích của từng người, từng người một làm nhịp độ bộ phim ngày càng gây cấn. Khi mà mối đe dọa mà họ chưa biết là gì vẫn ngoài kia, khi mà họ chia sẻ cho nhau những phần trăm pin cuối cùng và những cái vỗ vai gắn kết, ta mới thấy rằng : đến khi đối mặt với cái chết, con người mới quý trọng những thứ xung quanh. Họ co rúc, ôm chặt lấy nhau, không gian phim ngày càng thu hẹp : gia đình max mất kiểm soát từng phần, từng phần một của căn nhà... Đạo diễn Michael Dougherty đã rất khéo léo khi giới thiệu lần lượt dàn "đệ" của Krampus trước để tạo độ tăng tiến kinh dị cho bộ phim.

- Bánh gừng độc ác
- Các thần lùn với giọng cười quái đản
- Chú hề ăn thịt người
- Gấu misa răng nhọn
- Bọn yêu tinh
- Bánh gừng độc ác - Các thần lùn với giọng cười quái đản - Chú hề ăn thịt người - Gấu misa răng nhọn - Bọn yêu tinh

Và, điểm nhấm của phim là sự xuất hiện của ác quỷ bí ẩn vẫn còn khá mới với khán giả phim kinh dị : Kampus. Khi nhìn rõ hắn, mọi người như vỡ òa trong nhạc nhiên: Áo choàng đỏ, túi quà, ánh mắt sâu và bộ râu dài... Dường như, đó chính là ông già Noel trong trí tưởng tượng của trẻ con - chỉ khác là cái bóng của thánh Nicholas có thêm cặp sừng to. Và, nhiều người đã đặt giả thuyết : ông già Noel đã chán với sự phản bội của con người và quyết định trừng phạt thế gian bằng bộ dạng khác... Yếu tố kinh dị của phim chủ yếu đến từ hình tượng "dàn quỷ tay sai" xuất hiện trong phim cùng sự kì ảo trong câu chuyện mà bà nội Max kể. Mặt khác, với kịch bản đơn giản, sự hồi hộp của phim là có nhưng chưa cao, chắc vì khán giả đã đoán trước được tình tiết phim tiếp theo là gì. Nhịp độ của Krampus ở mức nhanh, các câu hội thoại ít nên không làm phim chán khi xem. Tuy nhiên, bộ phim chưa tạo cảm giác giật mình, các tạo hình kinh dị vẫn khá hiền cùng thắc mắc về sự mất tích của các nạn nhân mà đến cuối phim ta mới biết, tạo tâm lý khó hiểu cho khán giả. Ngoài ra, việc cả gia đình Max đồng lòng chống lại quái thú lại mất đi cái hay cho phim, là bởi vì khán giả đã quen với Mô-tip " chia nhau ra rồi chết lẻ", các chi tiết " mất người" quá rõ ràng làm phim mất đi tính giải trí vốn có của thế loại kinh dị.

Người Mỹ muốn nói lên những bài học sau mỗi bộ phim và Krampus cũng vậy. Đó đơn giản là kêu gọi mọi người hãy nhớ tinh thần gia đình chính là tinh thần của giáng sinh, hãy về bên nhau ngày cuối năm trước khi quá trễ. Bộ phim có kết thúc độc đáo : Hạnh phúc được bao quanh bởi sự kinh hoàng đáng sợ- Krampus đã tặng cho mỗi gia đình một món quà: họ sẽ mắc kẹt mãi mãi trong ngày giáng sinh. Đó chính là thông điệp cuối cùng mà biên kịch muốn gửi tới cho khán giả : vào ngày Noel, mặc kệ bao điều đáng sợ ngoài kia, chỉ cần tận hưởng hạnh phúc quanh bạn mà thôi.

Jame