[Review] The Walking Dead S06E06 – Always Accountable
Tin điện ảnh · Moveek ·
Always Accountable (Luôn phải có trách nhiệm) - vẫn là sự tiếp nối câu chuyện về hy vọng và tin tưởng, nhưng được nhìn từ một khía cạnh khác - tinh thần trách nhiệm. Hai nhân vật chính là Abraham và Sasha, tuy không gặp phải nhiều biến cố trong tập phim, nhưng vẫn thể hiện rõ sự thay đổi thông qua những sự việc tưởng chừng như bình thường.
Họ có thể nói là những người bạn đồng cảnh. Sasha liên tiếp mất đi người yêu rồi anh trai, rơi vào cảm giác hoảng loạn, sống khép mình lại và tự cô lập bản thân. Còn Abraham, vẫn chưa nguôi nỗi đau về gia đình, và mục đích sống cũng bị cắt đứt khi mộng tưởng D.C. tan vỡ. Họ đều lạc lối, loay hoay không biết mình phải làm gì và tồn tại vì điều gì. Việc cùng tình nguyện tham gia vào kế hoach mạo hiểm lần này, như cả hai người họ nghĩ về nhau, là chỉ "đi để chết".
Nhưng sự thực thì đó không phải mục đích của Sasha, mà cô đã trấn tĩnh, kiểm soát được bản thân kể từ sau đêm xô xát cùng cha xứ Gabriel. Một Sasha nóng nảy, dễ kích động và mất bình tĩnh đã không còn, thay vào đó là con người khác hẳn. Abraham thì khác, vì anh không có được may mắn như Sasha. Cũng trong đêm đó, khi cô được ngồi cầu nguyện cùng Maggie và cha xứ, thì anh lại phải chứng kiến Pete giết người rồi đền mạng ngay sát bên. Họ tạo nên hai thái cực trái ngược nhau trong cách suy nghĩ và hành xử. Sasha có lòng tin vào đồng đội, còn Abraham thì lại nghĩ Daryl đã bỏ họ mà về Alexandria một mình. Vẫn giữ bản tính nóng nảy, cố chấp vốn cố, Abraham đã nhiều lần suýt có những hành động khinh suất, thiếu tính toán, dễ dẫn đến việc để lại dấu vết cho kẻ truy đuổi tìm tới. Còn Sasha thì khác, cô thận trọng, suy nghĩ kỹ càng, và để lại dấu vết một cách thông minh - bởi biết rằng Daryl rất giỏi trong khoản này.
Hình ảnh xác sống trong văn phòng và những lời trăn trối của ông ta đã tượng trưng cho điều mà họ phải làm và nên làm. Người cựu quân nhân đó đã bị cắn (thậm chí hơn một lần - the bites kill), nên đã tự nhốt mình và để lại những lời cuối cùng: "Proud to have provided value. I pray for the world. Keep going. Stay cheerful" (Tôi tự hào vì đã làm được điều có ích. Nguyện cầu cho thế giới này. Hãy tiếp tục cố gắng và sống thật vui vẻ). Ông ta không tuyệt vọng, mà vẫn suy nghĩ tích cực, lạc quan, còn làm một hành động đầy trách nhiệm là tự nhốt mình để không làm hại người khác, đồng thời nhắn gửi tới những người còn sống. Tất cả những hình ảnh và ý nghĩa đó nằm bên trong vách kính, tựa như một "tấm gương" để Abraham cùng Sasha có thể "soi mình" vào. Tuy nhiên, vẫn tồn tại sự trái ngược giữa họ.
Trước "tấm gương" đó, Sasha chỉ bình thản ngồi và nhìn, như thấy được chính những gì bên trong con người mình. Cô cũng giống vị cựu quân nhân đó, cũng đang tiếp tục cố gắng sống lạc quan, và làm những điều có ích - mà thực hiện nhiệm vụ này là một ví dụ. Còn Abraham, anh chỉ muốn lôi xác sống kia ra để cho một nhát, bởi bản tính ghét làm chuyện gì nửa vời, và cũng kiên quyết chọn canh gác chứ không phải nghỉ ngơi. Vào lúc ấy, "người đã trấn tĩnh" bắt đầu dạy cho "kẻ vẫn đang rối loạn" bài học về tinh thần trách nhiệm. Một khi đã chung sống trong cộng đồng, có được nơi ở, thức ăn, sự an toàn, và cả những lựa chọn, thì phải có trách nhiệm với người khác, có trách nhiệm với hành động của bản thân. Sự thiếu trách nhiệm sẽ gây tổn hại không chỉ cho bản thân mà tới cả những người khác. Tinh thần đó thể hiện trong những gì Sasha đang làm, còn Abraham, tạm thời vẫn chưa ngộ được ra. Khi nghĩ lạc quan và tin vào điều tốt đẹp, sẽ có nhiều lựa chọn được đặt ra, còn tự đặt mình vào suy nghĩ tiêu cực, thì sẽ cảm thấy không có lựa chọn nào cả. Sasha nhận thấy nơi đây an toàn nên đã lựa chọn quãng nghỉ để lấy lại sức, còn Abraham vẫn tiếp tục muốn canh gác.
Sáng hôm sau, Abraham bắt gặp xác sống-người lính trên cầu. Thu được chiến lợi phẩm là hộp xì gà, anh không hút ngay mà đóng lại để đó, vì nhận thấy ống phóng RPG đang ở trên lưng xác sống. Thứ tượng trưng cho chiến đấu vẫn được đặt lên trên thứ tượng trưng cho sự thư giãn, nghỉ ngơi - vẫn chưa có thay đổi. Rồi tiếp theo lại vẫn một hành động thiếu suy nghĩ và khinh suất, đó là bò ra để lấy ống phóng. Sự chuyển biến chỉ được đánh dấu vào chính lúc này, khi anh mặt đối mặt với xác sống đó. Những hình ảnh xẹt qua đại diện cho điều mà Abraham phải đối mặt lúc này. Đó là đối mặt với cái chết cận kề trước mắt (hình ảnh khuôn mặt xác sống), với quá khứ anh luôn muốn quên đi (hình ảnh phù hiệu - anh cũng từng là một người lính).
Sự đấu tranh trong Abraham thể hiện qua hình ảnh chới với, vùng vẫy qua lại với xác sống đó. Và nó kết thúc bằng tiếng "gầm vang", anh đã lui về - một hành động nhiều ý nghĩa, sự thay đổi đã diễn ra. Khi đối diện với cái chết, Abraham đã lựa chọn sự sống chứ không còn liều mạng nữa, vì đó là điều anh thực sự muốn. Và tiếp theo là chọn lấy một quãng nghỉ thực sự, để thảnh thơi ngồi hút xì gà, tạm quên đi mọi thứ. Bài học trách nhiệm của Sasha đã tác động và thay đổi hoàn toàn con người này. Chỉ cần bình tĩnh, tỉnh táo thì sẽ tránh được sai lầm, chỉ cần lạc quan thì rồi điều tốt đẹp cũng sẽ tới. Và đúng vậy, xác sống đó rơi xuống, rồi Abraham dễ dàng lấy được ống phóng, mọi chuyện vốn dĩ chỉ đơn giản như thế.
Con người mới đó bước xuống, và Sasha đã thấy ngay được sự nhận thức về bản thân tới từ Abraham. Anh nói ra những điều không ai ngờ: sự tin tưởng rằng Rick và mọi người sẽ xử lý được mọi chuyện, niềm hy vọng vào tương lai tốt đẹp dài lâu. Và còn bất ngờ hơn nữa, là một lời thú nhận rồi dẫn tới tán tỉnh. Abraham mong muốn trong những tháng ngày còn lại sẽ có được mối quan hệ tình cảm thực sự, và tỏ ý muốn được hiểu nhiều hơn về Sasha. Anh chàng thô lỗ này trở nên lạc quan và khao khát hạnh phúc từ bao giờ vậy? Tuy nhiên, câu trả lời Abraham nhận được là: "Anh còn thứ khác phải lo đấy" - và "thứ" đó, còn gì khác ngoài Rosita.
Abraham khoác lên mình bộ áo hải quân, đứng ngay trước tấm bảng cùng dòng chữ, hành động đánh dấu sự xuất hiện của con người mới, với những phẩm chất giống như người đàn ông chủ của bộ đồ đó. Ngồi trên xe, nhìn qua gương chiếu hậu, anh thấy phía sau chỉ là con đường vắng trải dài, không còn một bóng xác sống. Hình ảnh đó tượng trưng cho việc quá khứ đau thương cùng sự ám ảnh chết chóc đã được bỏ lại phía sau, giờ tâm hồn anh đã hoàn toàn thanh thản để hướng tới phía trước.
Tuy nhiên, còn không ít những rắc rối đang chờ đợi Abraham. Anh có lao theo "nhiệm vụ mới" giải cứu người bí ẩn trong bộ đàm, hay vẫn trở về nhà, và chuyện tình cảm của Abraham sẽ giải quyết ra sao?