9 lý do chứng tỏ A Quiet Place là một trong những phim kinh dị hay nhất thập kỷ

Phim Kinh Dị · Tin điện ảnh · Never ·

A Quiet Place không chỉ là một ví dụ xuất sắc cho thể loại phim khoa học viễn tưởng mà còn cực kỳ thành công trong việc làm đè nén cảm xúc của khán giả.

Lấy bối cảnh một thế giới câm lặng, bộ phim mới nhất của đạo diễn John Krasinski, A Quiet Place không chỉ là một ví dụ xuất sắc cho thể loại phim khoa học viễn tưởng mà còn cực kỳ thành công trong việc làm đè nén cảm xúc của khán giả.

Được viết kịch bản bởi bộ đôi biên kịch/chuyên gia về thể loại phim này là Scott Beck và Bryan Woods (Nightlight [2015]) và giúp đỡ phát triển ý tưởng bởi một trong những nhân vật chính trong phim, Krasinski, bộ phim còn có sự xuất hiện của nữ diễn viên gạo cội kiêm người vợ Emily Blunt. Nội dung phim diễn ra trong một thế giới đáng sợ thời kỳ hậu tận thế, nơi sự ngây thơ con trẻ, cuộc sống gia đình, và niềm vui toàn bộ đã bị gạt bỏ bởi sự tàn ác khó có thể hình dung và nỗi sợ cực độ.

Danh sách sau đây sẽ đề cập tới những yếu tố tình cảm và thu hút đã khiến A Quiet Place không chỉ là một bộ phim kinh dị được đánh giá cao mà còn là một trong những bộ phim khoa học viễn tưởng gay cấn và gây thỏa mãn nhất thập kỷ.

9. Cốt truyện đơn giản đến ngạc nhiên

Trong khi khá kiệm lời trong việc chia sẻ những thông tin chi tiết, A Quiet Place lại ngay lập tức đưa ra một cốt truyện đơn giản cho khán giả. Trong tương lai không xa, một giống loài to lớn, xấu xí, khó kiểm soát, những con quái vật với nhiều chi như nhện đã xuất hiện và xâm chiếm Trái Đất – chúng ta không biết chính xác chúng tới từ đâu, mặc dù các tít báo đưa ra những suy đoán về vùng xa xôi trong vũ trụ hoặc có lẽ từ sâu trong lòng đất, như những con ve sầu ăn thịt người.

Những sinh vật đáng sợ này đều bị mù, vậy nên con người có thể lợi dụng điểm đó để sống sót. Tuy nhiên, thính giác của chúng lại cực kỳ nhạy bén và có thể nhận biết được thậm chí những âm thanh nhỏ nhất, như tiếng nước chảy nhỏ giọt hay âm thanh mỏng manh phát ra từ món đồ chơi của trẻ con cũng có thể là nguồn cơn dẫn chúng tới, và hậu quả đương nhiên là những cái chết thảm thiết.

Trong tương lai ảm đạm này, những người sống sót ít ỏi còn lại cần phải thích ứng với một thế giới không có thanh âm. Các nhân vật chính của chúng ta là gia đình Abbott, Lee (Krasinski) và Evelyn (Blunt), cùng ba đứa con nhỏ - hai cậu con trai Marcus (Noah Jupe) và Beau (Cade Woodward) và cô con gái bị điếc Regan (Millicent Simmonds) – đã biến trang trại của họ tại vùng xa xôi và vùng đất xung quanh trở thành một chỗ ẩn náu lý tưởng cho mục đích sinh tồn. Họ đôi khi cũng lên đường thám hiểm tới những thị trấn bỏ hoang gần đó để kiếm thêm vật tư.

Gia đình Abbott đã phải trải qua một mất mát bàng hoàng khiến cả gia đình rơi vào khủng hoảng, để rồi sau một thời gian, Evelyn, hiện đang mang thai, và gia đình cô bắt đầu lên kế hoạch chuẩn bị thật kỹ lưỡng, cẩn thận để đối phó với những thách thức họ sẽ gặp phải khi nuôi lớn một đứa trẻ sơ sinh trong bối cảnh một thế giới nhạy cảm với âm thanh như thế này.

Ở mặt ngoài, phần lớn nội dung phim đều đi theo lối mòn về những bi kịch thường gặp trong phim kinh dị, và rất nhiều cảnh tượng bị lặp đi lặp lại trong suốt bộ phim, đó là cảnh khi những nhân vật chính đáng thương, yếu ớt của chúng ta phải nhanh chóng chạy trốn khỏi bọn quái vật và ẩn nấp mà không được gây ra một tiếng động nhỏ nào. Nhưng cũng chính những cảnh đó đã khiến các khán giả trở nên căng thẳng, hồi hộp không kém gì các nhân vật chính.

8. Bất chấp việc không có mấy lời thoại, kết cấu bộ phim vẫn vô cùng chặt chẽ

Krasinski và các biên kịch Bryan Woods và Scott Beck đã viết ra một kịch bản với đầy nỗi kinh hoàng và một vài phân cảnh hù dọa thông minh (mặc dù phải công nhận trong đó có những cảnh jump scare khá rẻ tiền nhưng hiệu quả).

Chúng ta hẳn đều sẽ cảm thấy thỏa mãn mỗi khi xem một bộ phim kinh dị hay khoa học viễn tưởng không chọn cách đi theo lối mòn dễ đoán mà thay vào đó, đưa ra một cốt truyện gợi mở, gây bất ngờ hơn và song hành cùng những cảnh hành động đáng mong đợi.

Một điều thú vị khác là kịch bản không bao giờ để các diễn viên thiếu cảnh hành động. Từ thảm cảnh ở cảnh mở đầu phim (không có spoiler ở đây, nhưng khi một bộ phim mở màn với cảnh tượng dã man như vậy, các khán giả thường sẽ có cảm giác bất an tột độ với phần nội dung phim còn lại), tới mối nguy hiểm tiềm tàng của cái đinh trên bậc thang, cho tới lòng quả cảm, sẵn sàng hi sinh thân mình của các nhân vật ở phần cuối phim, tất cả đều cho thấy bộ phim được xây dựng bởi những người đánh giá cao những bước tiến có chất lượng với những cảnh hành động nghẹt thở và trung tâm là cảnh sinh nở, nguồn cơn cho mọi nỗi kinh hoàng về sau.

7. Dàn diễn viên thực lực

Khi làm phim thể loại này, ở đây là một phim kinh dị thời kỳ hậu tận thế, thường thường người ta sẽ thêm vào những nhân vật bị rối loạn tâm trí khiến câu chuyện trở nên càng thêm ngột ngạt và khó chịu. Nhưng may mắn thay, A Quiet Place không đi vào vết xe đổ này và chiêu mộ những diễn viên vô cùng tài năng và mạnh mẽ.

Người phụ nữ của gia đình, Evelyn được thể hiện một cách hoàn hảo bởi Emily Blunt, người có bản CV vô cùng ấn tượng với những vai diễn đáng nhớ trong các bộ phim như The Devils Wears Prada (2006), The Young Victoria (2009), Edge of Tomorrow (2014) và Sicario (2015). Vào vai Evelyn, Blunt đã xuất sắc khắc họa hình ảnh một bác sĩ đầy kiên nhẫn, một người mẹ thương con, một bậc phụ huynh đầy cương quyết, và một người thầy đầy tri thức.

Chồng của Eve, Lee Abbott, được thể hiện bởi chính đạo diễn của bộ phim là John Krasinski. Krasinski lần này đã vào vai một nhân vật phong cách hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ cố hữu về anh như “một anh chàng điển trai trong The Office”, thậm chí còn là một người sinh tồn có khả năng sử dụng những công cụ giết người, một sự thay đổi khá bất ngờ. Lee cũng là một kỹ sư khéo tay, một người chồng, người cha đầy tình thương và là một bậc phụ huynh luôn ủng hộ con cái.

Millicent Simmonds, người từng thể hiện kỹ thuật diễn xuất sắc trong Wonderstruck của Todd Haynes (2017) cũng hoàn hảo hóa thân thành cô bé Regan nóng tính, cô con gái bị điếc nhưng nhạy cảm của Lee và Evelyn. Krasinski đã đặc biệt tìm kiếm một diễn viên nữ bị điếc để vào vai nhân vật này, bộc bạch với IGN trong một cuộc phỏng vấn gần đây rằng “tôi không muốn một nữ diễn viên có thính giác bình thường phải giả điếc […], một diễn viên khiếm thính thật sự sẽ giúp nâng cao hiểu biết và khả năng thấu hiểu của tôi về các tình huống lên gấp 10 lần. Tôi muốn một người có thể diễn tả nhân vật này một cách sống động và có thể chỉ dạy thêm cho tôi về khía cạnh này trong quá trình quay phim.”

Và người còn lại trong dàn diễn viên chính là cậu bé Noah Jupe 13 tuổi (The Night Manager [2016], Suburbicon [2017]) vào vai Marcus, con trai cả của Evelyn và Lee. Từ những gì được thể hiện trên phim, Krasinski rõ ràng đã có thể giúp dàn diễn viên nhí của mình có màn biểu diễn vô cùng thuyết phục, và việc này giúp ích rất nhiều trong việc khiến những sự kiện đã xảy ra trở nên vô cùng chân thực đối với khán giả.

6. Những sinh vật đáng sợ

Trong buổi phỏng vấn với Empire về những con quái vật trong phim, Krasinski đã nói: “Chúng là những cỗ máy tiến hóa hoàn hảo. Ý tưởng là nếu chúng sinh trưởng tại một hành tinh không có con người cũng không có ánh sáng, vậy chúng hoàn toàn không cần phải có mắt, và chúng chỉ có thể đi săn dựa vào âm thanh. Chúng cũng đã tiến hóa ra một lớp da chống đạn để tự bảo vệ mình.”

Tạo hình sinh vật này được chỉ đạo bởi nhà thiết kế sản xuất của phim Jeffrey Beecroft, và giám đốc điều hành Scott Farrar là người tạo ra sản phẩm cuối cùng. Mặc dù trong phần lớn nội dung của A Quiet Place, sinh vật này chỉ xuất hiện thoáng qua do tốc độ di chuyển quá nhanh, nhất là lần xuất hiện đầu tiên ở đầu phim. Nhưng cuối cùng khán giả cũng sẽ được quan sát tận mắt ngoại hình của con quái vật này (trong đó có những màn quay cận cảnh đáng sợ về cái tai mẫn cảm của chúng).

Những con quái vật trong A Quiet Place là sản phẩm tiến hóa kỳ lạ dưới những điều kiện khắc nghiệt hơn rất nhiều so với bề mặt Trái Đất. Những sinh vật mù lòa, không có mắt, mang vẻ gì đó ban sơ, tiền sử và có vẻ không thể ngăn cản. Bất chấp những đặc tính khiến chúng có vẻ bất khả chiến bại thế này, các nhân vật chính thường cuối cùng vẫn sẽ tìm ra cách để tiêu diệt chúng.

Krasinski cũng chia sẻ với Empire: “Một ý tưởng khác [về tạo hình kỳ lạ của sinh vật này] rằng đây cũng là lý do vì sao chúng có thể sinh tồn […] sau vụ nổ ở hành tinh mẹ và vẫn sống sót trên những mảnh thiên thạch để cuối cùng đáp xuống xâm lược Trái Đất.”

5. Bộ phim chơi đùa với những sự mong đợi của khán giả và biến họ trở thành những người tham gia một cách chủ động

Ngay từ những phân cảnh mở đầu cho tới đoạn diễn biến cao trào, A Quiet Place đã đem đến cho khán giả những trải nghiệm nghẹt thở và chơi đùa với nó một cách tài tình. Bộ phim có vẻ đã rất thành công trong việc khiến khán giả, thường là những người tham gia một cách thụ động, trở nên hoàn toàn nhập tâm vào diễn biến của các sự kiện trong phim.

Một số bộ phim kinh dị được xây dựng thành công nhất trong lịch sử, ví như Alien của Ridley Scott và những phim kinh điển khác thuộc thể loại này như The Exorcist của William Friedkin (1973), Carrie của Brian De Palma (1976) hay bộ phim mới đây nhất It Follows của Robert David Mitchell (2014), đều là những bom tấn lớn bởi người xem đã trở nên hoàn toàn nhập tâm vào số phận của các nhân vật.

Kết quả của những bộ phim này có thể khác nhau, nhưng  với A Quiet Place, một phần lý do cho sự thành công này là những trải nghiệm nghẹt thở khiến cảm xúc của người xem lên xuống liên tục. Hơn thế nữa, khán giả vẫn được trải nghiệm những cảnh quay mắc ói và biết được kết cục thảm khốc của những sự kiện đó mà không phải chứng kiến tận mắt. Người xem có cảm giác được tôn trọng, kết quả là bộ phim kinh dị này đã đạt được thành công và vượt qua mọi kỳ vọng chúng ta đặt ra đối với một bộ phim kinh dị.

4. Xuyên suốt bộ phim là những thông điệp mạnh mẽ về chính trị và xã hội

Như Krasinski nói với Hollywood Reporter: “A Quiet Place là một bộ phim đề tài gia đình. Nó cho thấy định nghĩa chính xác về một gia đình và những việc các bậc cha mẹ có thể làm để bảo vệ những đứa con của mình.” Khi được hỏi về việc liệu bộ phim có thể được xem xét như một bản cáo trạng về nước Mỹ dưới thời Trump hay không và những luận điểm mang tính chính trị được đưa ra trong phim, vị đạo diễn này đã trả lời: “Đó không phải điều tôi hướng tới, nhưng lời khen tuyệt vời nhất bạn có thể nhận được từ một bộ phim đó là việc nó có thể khơi mào một cuộc tranh luận […] Thực tế là mọi người rời khỏi rạp và vẫn bàn luận về bộ phim – đặc biệt khi họ nói về một chủ đề sâu sắc như vậy, là một điều tuyệt vời.

Trong số những bộ phim thành công không tưởng thuộc thể loại phim này trong vài năm qua, chúng ta có những tựa phim như Attack the Block (2011), Green Room (2015), Don’t Breathe (2016) và Get Out (2017) đều là những tác phẩm tiếp nối truyền thống từ những viên ngọc quý như Dawn of the Dead (1978) và Candyman (1992). Trong những bộ phim đó, các nhà làm phim đã khéo léo lồng những bình luận mang tính xã hội với những yếu tố kinh dị trên màn ảnh để cho ra những tác phẩm mang tính trào phúng về các xu hướng xã hội trong khi vẫn có thể làm nổi bật lên những phép ẩn dụ trong phim.

Trong trường hợp của A Quiet Place, nhà làm phim đã nhắm đến chủ đề về tình cha mẹ, và như Krasinski đã nói với Playboy Magazine, rằng họ có thể làm một phép so sánh với tình hình chính trị tại Mỹ gần đây: “Tôi nghĩ trong tình hình chính trị của chúng ta hiện nay, đó là điều đang xảy ra: Bạn có thể nhắm mắt lại và coi như không biết, hoặc có thể cố gắng tham gia vào những điều đang diễn ra xung quanh.”

3. Kỹ xảo điện ảnh của Charlotte Bruus Christensen

Submarino, tác phẩm hợp tác đầy ấn tượng cùng người đồng hương Thomas Vinterberg và cũng là tác phẩm đánh dấu tên tuổi của cô vào năm 2010, không bất ngờ gì khi nhà quay phim người Đan Mạch Charlotte Bruus Christensen lại có được sự chú ý của Krasinski.

Năm 2012, cô tái hợp với Vinterberg cho kiệt tác The Hunt – tác phẩm giúp cô dành giải Vulcan Award và Bodil Award cho Nhà Quay phim Xuất sắc nhất – và đồng thời giúp sự nghiệp của cô thăng hoa tại Mỹ. Sau bộ phim thứ ba với Vinterberg (Far from the Madding Crowd năm 2015), cô cũng là người quay phim cho những tác phẩm đáng chú ý khác như Fences (2016), The Girl on a Train (2016) và Molly’s Game (2017).

Kỹ thuật của cô trong A Quiet Place đã đem lại rất nhiều chất thơ giúp làm tăng sự đáng sợ cho phim. Cánh đồng ngô vào ban đêm với những làn gió hiu hiu thổi và ánh trăng bàng bạc đã bị quấy nhiễu bởi sự di chuyển của những con quái vật với sức mạnh siêu nhiên. Bóng phủ xuống từ ngôi nhà nửa tối, cái đinh trên bậc thang dưới tầng hầm, gần như không thể nhìn thấy trong cảnh tranh tối tranh sáng, hay cảnh quay cận mặt người mẹ với sự pha trộn giữa nỗi sợ hãi và tình thương con.

A Quiet Place sẽ mãi mãi được nhớ tới bởi sự tài tình trong cách sử dụng âm thanh, nhưng sẽ là thiếu sót to lớn nếu chúng ta bỏ qua những phân cảnh được xây dựng đầy thông minh đã được Krasinski và Christensen ghi lại qua ống kính máy quay.

2. Thiết kế âm thanh xuất sắc

Hiếm có tác phẩm điện ảnh nào có hiệu ứng âm thanh rõ ràng, rành mạch và gây sợ hãi như A Quiet Place. Trong thế giới được thể hiện trên màn ảnh, việc gây ra quá nhiều tiếng ồn cũng có thể là lý do dẫn đến bản án tử cực kỳ nhanh, và để chơi đùa với tâm trí khán giả hơn nữa, những vật dụng nhỏ làm nền phía sau cũng tự thân gây ra những âm thanh khuếch đại làm tăng thêm sự kịch tính cho phim. Những bản nhạc kinh dị truyền thống (nhà soạn nhạc Marco Beltrami có lẽ đôi khi đi hơi quá, nhưng có thể bỏ qua vì cuối cùng đây vẫn là một bộ phim kinh dị), những sự im lặng đột ngột, và sự thay đổi trong góc nhìn, tất cả kết hợp lại khiến bộ phim trở nên đáng sợ nhất có thể.

Đối với những cảnh đáng sợ nhất trong phim, khi người xem chứng kiến mọi việc dưới góc nhìn của Regan, đứa con gái khiếm thính, tất cả âm thanh gần như đều biến mất, và hiệu ứng hình ảnh được đẩy lên tối đa khiến khán giả trở nên căng thẳng tột độ. Những cảnh quay này có thể có hiệu quả tốt như vậy phần lớn là nhờ những người giám sát âm thanh là Erik Aadahl và Ethan Van der Ryn.

Thêm vào đó, khán giả còn được trải nghiệm một vài sự kiện dưới góc nhìn của con quái vật. Khi những sinh vật đầy răng ghê tởm ấy nhận ra một âm thanh nào đó và chúng ta sẽ được cắt cảnh hoặc zoom cận cảnh vào nguồn cơn của tiếng động, khiến sự hồi hộp và lo lắng trong khán giả càng tăng cao. Xem A Quiet Place ở rạp là một sự lựa chọn hoàn hảo để trải nghiệm được hết mọi hiệu ứng âm thanh.

Những con quái vật, dù bị mù, nhưng vẫn có thể giao tiếp với nhau thông qua những sóng siêu âm không khác gì loài dơi. Đây cũng là một yếu tố có thể định dạng giúp tăng thêm cảm giác thân thuộc cho khán giả.

1. Từ những lời nói của chính đạo diễn phim

“Ta đang sống trong một thế giới nơi chúng ta có thể xem tất cả các thể loại phim với quá nhiều âm thanh được lồng ghép, ví như những phim của Marvel, quá nhiều cảnh cháy nổ. Tôi cũng rất thích những bộ phim đó, nhưng có gì đó trong tất cả những tiếng ồn ấy, bằng một cách nào đó, đang tấn công chính các khán giả. Chúng tôi đã nghĩ sẽ thế nào nếu chúng ta loại bỏ tất cả những tạp âm đó? Liệu nó có khiến ta cảm thấy không thoải mái và căng thẳng không? […] Chúng tôi nghĩ, thế này có hơi quá không? Liệu mọi người sẽ cảm thấy mình đang có một trải nghiệm về âm thanh hơn là đang xem một bộ phim không? […] Và tôi đã quyết định làm điều mà tôi cho là đúng đắn.” - John Krasinski (trong cuộc phỏng vấn với Mekado Murphy của The New York Times).

Nguồn: Taste of Cinema