[REVIEW] Hobbs and Shaw (Fast & Furious: Hobbs & Shaw)
Đánh giá phim · Maii ·
Hobbs and Shaw, đơn giản xem được về mặt hành động, giải trí về mặt hình ảnh, nhạc đôi chỗ bắt tai, còn nội dung thì… thôi khó quá đành bỏ qua vậy.
Tiếp tục ăn nên làm ra ở phòng vé nên cũng chẳng có gì lạ khi thương hiệu Fast and Furious mặc dù đã mỏi mệt về mặt nội dung, nhưng mặt “cày cuốc” doanh thu thì chưa bao giờ khiến studio và các nhà làm phim thất vọng. Vậy nên, sau 7-8 phần phim Fast and Furious, khán giả được chứng kiến “Vũ trụ” của thương hiệu này tiếp tục bành trướng với ngoại truyện Hobbs and Shaw (Fast & Furious: Hobbs & Shaw).
Hobbs and Shaw đưa khán giả đến với thế giới của hai nhân vật, trong đó 1 từng là nhân vật phụ, 1 từng là phản diện trong thương hiệu Fast and Furious: Luke Hobbs (Dwayne Johnson) và Deckard Shaw (Jason Statham). Cả hai phải cùng hợp tác để đánh bại phản diện bí ẩn Brixton (Idris Elba), đồng thời giải cứu thế giới khỏi âm mưu hủy diệt nhân loại.
Nhận được nhiều phản ứng chê bai từ cộng đồng mạng càng lúc càng nhiều qua các phần phim Fast and Furious, nhưng có lẽ nhiêu đó vẫn chưa đủ làm studio nao núng bởi tiền vẫn tiếp tục chảy vào túi họ từ tầng lớp khán giả đại chúng yêu thích các phim giải trí, thỏa mãn về mặt thị giác, âm thanh, đi kèm một cốt truyện có đầu có đuôi là đủ.
Đấy chính xác là những gì mà ngoại truyện Hobbs and Shaw tiếp tục đang nhắm đến. Ngay từ trailer và những hình ảnh đầu tiên, phim đã không ngần ngại che giấu việc bản thân thực sự là parody các phim siêu anh hùng nổi tiếng của Marvel hoặc DC. Logic trong phim về cơ bản chẳng có ý nghĩa gì cả nên đừng để tâm đến cái gọi là định luật vật lý nếu bạn muốn thưởng thức bộ phim cho thật trọn vẹn.
Vấn đề "bị ném đá" của thương hiệu Fast and Furious nói chung và Hobbs and Shaw nói riêng cũng bắt đầu từ "môn khoa học thực nghiệm" này khi xuất phát điểm của thương hiệu vốn không phải là phim siêu anh hùng, mà là phim hành động. Các phim hành động thì đương nhiên chả có thực tế gì sất, nhưng dù sao cũng có giới hạn và khán giả xem phim có thể tạm chấp nhận được logic của bản thân bộ phim.
Các phần phim Fast and Furious sau này và cả Hobbs and Shaw đã bất chấp giới hạn đó, đưa phần hành động của phim lên một tầm cao mới (hoặc tầm thấp mới, tùy theo cách bạn nhìn nhận), đến độ "hành động bất chấp mọi định luật vật lý" giờ đã trở thành yếu tố được dùng để quảng bá bộ phim. Chừng nào bộ phim còn làm người xem ồ lên thích thú vì cái sự không thể tin được của nó thì chừng đó phim vẫn còn khả năng chạy đua và thống trị phòng vé, không ở Bắc Mỹ thì cũng là ở Việt Nam.
Mặt hình ảnh và hành động của Hobbs and Shaw chẳng có gì phải phàn nàn. Do đạo diễn của Atomic Blonde và Deadpool 2 là David Leitch nhào nặn nên phần đánh đấm hoặc các cảnh đối đầu trong phim đều rất mãn nhãn và hấp dẫn. Đây là yếu tố có thể cứu vãn bộ phim trong trường hợp nội dung quá tệ, đồng thời che lấp được các lỗi tiểu tiết, nên phim được đầu tư hình ảnh, kỹ xảo cháy nổ hoành tráng nhất có thể.
Ý tưởng đưa một cặp đôi “oan gia” vào một tình thế buộc phải đối đầu nhau thế này tuy không mới (thực ra rất phổ biến trong các phim hành động tầm 10-15 năm về trước), nhưng với cách dẫn dắt hiện đại đã làm bộ đôi nhân vật Hobbs và Shaw trở nên đáng xem hơn. Phim có nhiều góc quay rất tốt (tuy chưa thật sự xuất sắc) và màu phim cũng rất đẹp. Hobbs and Shaw sử dụng 2 tông nóng, lạnh luân phiên cho việc thể hiện song song bộ đôi, góp phần khắc họa tính cách khác biệt rõ ràng và khó dung hòa giữa Hobbs và Shaw.
Sự tương phản được lặp đi lặp lại trong nhiều cảnh, làm nổi bật câu chuyện xoay quanh 2 nhân vật. Thiết nghĩ, đây là những điểm sáng tích cực của một bộ phim giải trí với nội dung tầm thường về gia đình, anh hùng giải cứu thế giới và đánh bại tổ chức khủng bố với tư tưởng xưa như Trái Đất là âm mưu hủy diệt nhân loại, “tái cơ cấu” lại loài người. Hobbs and Shaw ban đầu có vẻ vui, đúng như mong đợi của khán giả khi xem trailer. Nhưng dần dần về sau, những màn đối thoại của cặp đôi làm người xem dần cảm thấy nhạt nhẽo, chẳng có chút gì gọi là hài hước, dông dài và trẻ con. Nếu không có sự xuất hiện của các nhân vật phụ "mặn mòi" (thủ vai bởi các gương mặt nổi tiếng) thì chắc khán giả chỉ có nước cầu mong phim cắt cảnh qua nhanh nhanh để xem các nhân vật lao vào bắn nhau loạn xạ cho đỡ buồn ngủ.
Câu chuyện của phim được phân làm 3 trường đoạn rất rõ ràng. Mỗi trường đoạn lại đi theo một công thức là giới thiệu, cao trào, kết thúc và các nhân vật chính của chúng ta mặc dù chỉ có 3 người nhưng luôn nắm thế thượng phong trước bọn phản diện đông như kiến, nhưng thực tế thì hết sức vô dụng. Điều này khiến bộ phim ít bất ngờ, dễ đoán, đem lại cảm giác nhàm chán và thất bại trong việc làm khán giả tập trung 100% vào việc theo dõi bộ phim. Nội dung của phim khoảng từ sau Fast and Furious 5 trở đi là đã không còn được chú trọng nữa, vậy nên mong đợi một câu chuyện đáng xem đến từ Hobbs and Shaw có vẻ là điều hơi xa xỉ.
Dông dài thì thế còn nếu nói ngắn gọn lại thì Hobbs and Shaw, đơn giản xem được về mặt hành động, giải trí về mặt hình ảnh, nhạc đôi chỗ bắt tai, còn nội dung thì… thôi khó quá đành bỏ qua vậy.
(Phim có 1 mid-credit).