[REVIEW] Trong Từng Nhịp Thở - Tình yêu chưa bao giờ đẹp và day dứt đến thế
Để chiến thắng số phận không thể chỉ dựa vào tình yêu đôi lứa. Trong Từng Nhịp Thở ca ngợi sức mạnh của tình yêu nam nữ nhưng không hề tôn sùng nó.
Tôi nhớ mình đã từng đọc ở đâu đó rằng, tình yêu là thứ rất mong manh và chỉ tồn tại trong một vài khoảnh khắc chứ không kéo dài mãi mãi. Tôi không hề phủ nhận điều này. Nhưng mọi thứ trên đời này điều có ngoại lệ, có những mối tình chiến thắng được cả số phận, kéo dài gần cả một đời người, và nếu như có kiếp sau thì có lẽ họ vẫn yêu nhau như thế, hoặc hơn. Nếu không tin vào những trường hợp ngoại lệ đó, thì tình yêu của Robin và Diana Cavendish trong Breathe (tựa Việt: Trong Từng Nhịp Thở) sẽ khiến bạn phải thay đổi suy nghĩ, bởi câu chuyện của họ là hoàn toàn có thật.
Robin Cavendish gặp Diana Blacker trong một lần tụ hội với những người bạn thân thiết và hai người phải lòng nhau ngay từ ánh nhìn đầu tiên. Ít lâu sau, Diana trở thành bà Cavendish và cùng chồng đến Kenya để sinh sống, lúc bấy giờ Robin đang là một thương nhân môi giới trà. Hai người trải qua khoảng thời gian hạnh phúc không được bao lâu và ngay trong khoảng thời gian Diana mang thai thì Robin bị mắc bệnh bại liệt và được chẩn đoán là chỉ sống một vài tháng nữa. Mọi thứ tưởng chừng như hoàn toàn sụp đổ, Robin cũng đã gần như buông xuôi khi không thể cử động từ phần cổ trở xuống, thậm chí đến việc thở cũng phải nhờ đến một cái máy. Thế nhưng, Diana không để anh làm thế. Diana với tình yêu mãnh liệt và bản tính gan lì trước số phận đã vực dậy được Robin, và lần này anh không sống vì bản thân mình, mà sống vì cô, vì con trai Jonathan và vì những người thân xung quanh.
Trong Từng Nhịp Thở là câu chuyện của một tình yêu kém may mắn và đượm buồn, nhưng không hề bi quan hay ủy mị, sướt mướt hay bế tắc. Xuyên suốt phim, khán giả sẽ được chứng kiến từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, đến nỗi có người còn phải thốt lên “Sao có thể như vậy được?”, thậm chí ở những hoàn cảnh gian nan nhất, các nhân vật trong phim vẫn lạc quan, bình thản đối mặt như thể không có chuyện gì nghiêm trọng đang xảy ra. Đối với họ, chỉ cần được ở bên nhau, được sống, được yêu là vẫn còn hy vọng. Và Robin không chỉ giữ lấy hy vọng cho riêng mình mà anh còn mang đến hy vọng cho những người có chung số phận khác trên khắp thế giới.
Nhưng để chiến thắng số phận không thể chỉ dựa vào tình yêu đôi lứa. Trong Từng Nhịp Thở ca ngợi sức mạnh của tình yêu nam nữ nhưng không hề tôn sùng nó. Robin và Diana đã không thể nào vượt qua nhiều khó khăn đến thế nếu thiếu sự giúp đỡ của người thân, bạn bè, bác sĩ, y tá, hay thậm chí là những người bản địa ở Tây Ban Nha. Phim lấy tình yêu đôi lứa làm chủ đề chính, rồi từ đó mở rộng ra tình thân, tình bạn bè, tình người và đặc biệt hơn cả là tình yêu đối với cuộc sống. Robin lựa chọn được sống một cách đúng nghĩa khi xuất viện, mặc cho rủi ro có thể chết bất cứ lúc nào, còn hơn là sống như một tù nhân trong bệnh viện và bị xã hội xem là một con người vô dụng.
Cốt truyện và kịch bản hay là một chuyện, làm thế nào để truyền tải thành công câu chuyện và thông điệp mà nó chứa đựng lại là một chuyện khác. Trong Từng Nhịp Thở sẽ không thể nào thành công đến như vậy nếu thiếu đi dàn diễn viên đầy tài năng, từ vai chính cho đến vai phụ. Andrew Garfield đã được ca ngợi quá nhiều nhờ vai diễn Desmond Doss trong Hacksaw Ridge của đạo diễn Mel Gibson, và anh đã chứng minh được rằng những lời ca ngợi đó là hoàn toàn xứng đáng. Vì vào vai người bị bệnh bại liệt nên anh chỉ nằm một chỗ, mọi thứ đều được thể hiện trên gương mặt và qua lời thoại. Andrew đã thể hiện được mọi cung bậc cảm xúc trên gương mặt mình, từ hạnh phúc, đau đớn, tuyệt vọng cho đến giằng xé. Cùng với Andrew Garfield, Claire Foy đã có màn diễn xuất khiến người xem không khỏi day dứt. Khi xem phim, bạn sẽ thấy Diana thật đẹp, đẹp một cách kiêu hãnh ngay từ đầu phim, đẹp dịu dàng khi chìm đắm trong những giây phút lãng mạn cùng với Robin và đẹp một cách can trường khi cùng chồng chống chọi lại số phận.
Phim có rất nhiều hình ảnh đẹp của nhiều địa điểm khác nhau trên thế giới, nhưng cảnh phim khiến tôi ấn tượng và day dứt mãi chính là ở đoạn cuối khi Robin sắp ra đi. Không sướt mướt, không ủy mị, cũng không có nhiều nước mắt, Robin và Diana thậm chí cũng không nói gì nhiều với nhau, bởi họ đã nói hết những gì cần nói trong suốt cuộc đời. Điều cuối cùng mà họ nói với nhau là lời cảm ơn, cảm ơn vì đã xuất hiện trong cuộc đời nhau, thậm chí Diana còn cảm ơn Robin vì đã chọn sống vì cô, trong khi cô là người phải hy sinh và chịu thiệt thòi hơn những người phụ nữ khác rất nhiều. Những khán giả dễ xúc động chắc chắn sẽ không thể kìm được nước mắt, hoặc ít nhất là rưng rưng khi xem cảnh phim này. Nhưng đó không phải là nước mắt của đau khổ, tuyệt vọng mà là nước mắt của lòng ngưỡng mộ đối với một tình yêu đẹp và những con người phi thường.
Vì là tác phẩm đầu tay của diễn viên Andy Serkis nên Trong Từng Nhịp Thở không thể tránh khỏi những sai sót. Điển hình là mạch phim ban đầu khi kể về quá trình Robin và Diana quen biết, yêu nhau và kết hôn diễn ra quá nhanh, khiến nhiều người thắc mắc tại sao họ có thể yêu nhau nhiều đến thế. Hơn nữa, phần hóa trang của hai diễn viên chính lúc về già vẫn còn hơi trẻ so với số tuổi. Nhưng nhìn chung, chỉ với thời lượng 1h58’ kể về một đời người từ lúc trẻ cho đến lúc từ giã cuộc đời, thì việc đẩy nhanh mạch phim lúc đầu cũng là điều dễ hiểu. Bù lại, mạch phim, cốt truyện và khả năng diễn xuất của dàn diễn viên từ nửa sau trở đi khiến khán giả bị cuốn hút và giá trị của phim tăng lên hơn hẳn.
Trong Từng Nhịp Thở là bản tình ca ngọt ngào dành cho những người đang yêu, và nếu ai chưa yêu thì khi xem xong phim chắc chắn sẽ khao khát được yêu để biết được liệu rằng tình yêu có thật sự mạnh mẽ đến như vậy. Không chỉ vậy, phim còn là câu chuyện về một con người đầy nghị lực sống có những đóng góp quan trọng cho nền y học và truyền cảm hứng cho những con người kém may mắn khác trên thế giới. Trong Từng Nhịp Thở không chỉ khiến bạn yêu người yêu mình hơn, mà còn khiến bạn yêu gia đình, yêu bạn bè và yêu cuộc sống này hơn bao giờ hết.