Rocketman – Nhìn lại những khuyết điểm trong các phim tiểu sử
Những phim tiểu sử dường như chỉ phục vụ nhu cầu giải trí và thúc đẩy lượng tiêu thụ đĩa chứ chưa thật sự đào sâu vào tâm hồn người nghệ sĩ.
Thành công của Rocketman (Người Hỏa Tiễn) và Bohemian Rhapsody (Huyền Thoại Ngôi Sao Nhạc Rock) rõ ràng đã mở ra con đường mới cho các phim về cuộc đời các nghệ sĩ rock ‘n’ roll. Tin tốt là không thiếu những nhân vật để các phim sau làm tư liệu (phim về David Bowie, Aretha Franklin và Dusty Springfield đang trong quá trình sản xuất). Nhưng tin xấu là những phim tiểu sử dường như chỉ phục vụ nhu cầu giải trí và thúc đẩy lượng tiêu thụ đĩa chứ chưa thật sự đào sâu vào tâm hồn người nghệ sĩ.
Yếu tố cần có cho một phim tiểu sử có thể gói gọn bằng câu hát trong Rocket Man, bài hát ra mắt năm 1972 của Elton John và Bernie Taupin: “I’m not the man they think I am at home.” (Tạm dịch: Khi ở nhà thì tôi không vĩ đại như họ nghĩ). Các phim thuộc thể loại này hứa hẹn mang đến cho khán giả cái nhìn chi tiết về sự khác biệt giữa nhân cách nghệ sĩ trước công chúng và nhân cách đời thường như bao người. Nhưng đáng tiếc các phim lại không đáp ứng được điều này. Thay vào đó, khán giả lại được thưởng thức một album tổng hợp các bản hit một thời cùng những khoảnh khắc ai cũng biết trong cuộc đời nghệ sĩ của họ, khiến phim không khác gì một buổi hòa nhạc giá rẻ chiêu đãi người hâm mộ.
Nhưng nói vậy không phải là phim không hay, phim vẫn thỏa mãn và lôi cuốn người xem nhưng đối với người viết thì nó hơi chệch hướng so với mong đợi. Phim tiểu sử luôn có nhiều tiềm năng và nhiều khía cạnh để khai thác, chứ không chỉ có bề nổi của người nghệ sĩ mà ta có thể dễ dàng thấy thông qua các bài phỏng vấn. Chúng ta yêu âm nhạc vì có sự đồng cảm, nhưng đồng thời cũng tò mò về đời sống cá nhân của người nghệ sĩ. Đó là lý do vì sao một trong những khía cạnh quan trọng nhất mà phim cần hướng tới là mối liên hệ giữa các tác phẩm của họ và quá trình sáng tác, cụ thể là cá tính giúp định hình phong cách âm nhạc như thế nào. Trong hầu hết các phim tiểu sử, tất cả những gì ta có là những bản nhạc được lồng vào các cảnh phim, và cứ thế tiếp diễn từ bài này tới bài khác.
Cả Rocketman lẫn Bohemian Rhapsody đều không đá động nhiều tới sự phức tạp trong lối sống, thứ ảnh hưởng nhiều nhất tới phong cách nghệ thuật. Dù chỉ có một công thức là tiềm năng âm nhạc phát triển, đi lên hàng ngôi sao, cố gắng giấu đi những bí mật trước thế giới đầy thị phi rồi lại rơi vào nghiện ngập và trở lại đầy mạnh mẽ. Quá nhiều kịch tính và giai điệu xuất sắc nhưng lại thiếu đi mối liên hệ giữa nghệ sĩ và tác phẩm của họ.
Dù Straight Outta Compton, Miles Ahead và Amadeus khai thác nhân vật tốt hơn nhưng đó là những tác phẩm hư cấu và mối liên kết giữa nghệ sĩ và tác phẩm được đưa vào khá gượng ép. Những phim làm tốt điểm này có thể kể đến như Grace My Heart và Five Easy Pieces, đó cũng là điều khán giả muốn thấy: sự chật vật để hoàn thiện của người nghệ sĩ và cái nhìn sâu hơn bên trong con người họ, cũng như đặt mình vào hoàn cảnh tương tự. Nhà báo thể thao Red Smith từng nói: “Viết lách rất dễ, cứ như bạn cắt động mạch là máu tự động chảy ra.” Với một nghệ sĩ, “máu” ở đây ám chỉ những gì họ làm để lời ca khớp với suy nghĩ, và đó là một quá trình đầy rẫy thất bại trước khi đạt được thành công mà họ đáng được hưởng.
All Is True, một phim gần đây của đạo diễn kiêm diễn viên Kenneth Branagh trong vai Shakespeare, một tượng đài đại chúng thời bấy giờ, lấy bối cảnh sau vụ cháy rạp Globe và Shakespeare trở về nhà, quyết định từ bỏ sự nghiệp. Phim vẫn có những bản sonnet và độc tấu để đời của ông, nhưng cốt lõi của phim xoay quanh mối liên hệ giữa ông và các tác phẩm, thứ truyền tải được con người thật sự, tình yêu thầm kín cùng một cuộc sống dựng nên bằng những lời dối trá khi viết về thực trạng của thế giới.
Và đó là những gì cần có ở một phim tiểu sử: một nơi để vinh danh những tác phẩm của người nghệ sĩ nhưng vẫn kể hết câu chuyện đằng sau chúng.
[REVIEW] Rocketman – Người Hỏa Tiễn
Rocketman như một lời tự sự, lời thú tội chân thành của chính Elton đến với những người yêu mến ông về những tháng ngày ông biến mình thành một con người đắm chìm trong nghiện ngập.
[REVIEW] Huyền Thoại Ngôi Sao Nhạc Rock - Đắm mình trong những giai điệu sống mãi với thời gian
Huyền Thoại Ngôi Sao Nhạc Rock đã mang đến cho khán giả những giây phút đầy xúc cảm.
Nguồn: THR