Truy Sát - Soi mãi mới thấy điểm sáng

Tin điện ảnh · ZinNguyen ·

Phim Truy Sát vừa ra mắt đã vấp phải không ít lời đánh giá không mấy lạc quan từ giới phê bình và người yêu điện ảnh. Và cũng thật khó với tôi khi phải đánh giá thấp bộ phim được đầu tư nghiêm túc về mặt hình ảnh như thế này, vì thế đây sẽ là một bài review vô cùng tích cực của tôi dành cho Truy Sát.

Bỏ qua những điểm yếu vẫn còn tồn tại của phần lớn phim Việt như kịch bản lủng củng thiếu logic, đài từ của diễn viên không hay, lời thoại sến sẩm, kỹ xảo quá lộ thì Truy Sát chỉ còn phần hình ảnh được đánh giá tốt.

Hình ảnh lực lượng Công an nhân dân Việt Nam được thể hiện trên phim hoàn toàn mới. Truy Sát đã dành hẳn một toà cao ốc sang trọng và hiện đại làm trụ sở cho lực lượng Công An thành phố, thể hiện được tính hiệu quả và sức mạnh của cơ quan nhà nước này, luôn sẵn sàng ứng phó với mọi tình huống nguy hiểm nhất. Đây là một hình ảnh rất khác với một cơ quan Công An mang nặng tính bảo thủ, cứng nhắc thường thấy khi lên phim.

Truy Sát mở ra một hướng khai thác mới cho thể loại phim hành động ở Việt Nam, chúng ta không thể cứ viết ra một kịch bản hành động đầy kịch tính và kết thúc với sự xuất hiện của lực lượng cảnh sát như một sự đối phó. Hãy xem Truy Sát để thấy ekip làm phim đã cố gắng thế nào để chúng ta có thiện cảm hơn với hình ảnh Công An nhân dân.

Lần đầu tiên một hãng phim tư nhân mang hình ảnh một cơ quan đại diện pháp luật lên màn ảnh, sẽ có sự không phù hợp giữa phim và thực nhưng có phải Truy Sát đã thể hiện được sự mong muốn của người dân vào lực lượng cảnh sát của chúng ta, đó là mạnh mẽ, hiệu quả, kiên quyết, chính trực và không sợ hy sinh. Đừng mãi so sánh Truy Sát với những bộ phim cùng thể loại khác, bước đi đầu tiên luôn cần có người ủng hộ.

[ Spoil ]

Tôi đánh giá rất cao việc biên kịch đã giữ cho nhân vật Trung Uý Vĩnh Thuỵ vẫn kiên định với tổ chức, không bị sa ngã bởi sức mạnh đồng tiền và thế lực đen. Đã có lúc tôi nghĩ Vĩnh Thuỵ là nhân vật đứng sau bức màn, như một cái kết bất ngờ thường thấy của thể loại phim hình sự này, nhưng không, cho đến cuối cùng Vĩnh Thuỵ vẫn là trong sạch, và chúng ta cần trong sạch!

Có một điều tôi thấy đáng tiếc nhất ở Truy Sát là công tác dựng phim không tốt, màn đối đầu đáng ra phải đẩy người xem lên đến cao trào của thể loại hành động thì lại khiến thất vọng bởi cách cắt dựng “không hành động”, cái mà người xem nhận được chỉ là màn “múa may lộ liễu” hơn là đánh đâm cho ra trò.

Tôi xem một bộ phim Việt, để tìm ra điều tích cực mà bộ phim mang lại, chứ không để chê những gì ai cũng có thể dễ dàng nhận ra.